Tiến lại gần, Lance phát hiện cổ áo của Hill đã ướt đẫm nước mắt.
"Hill sao con lại khóc? Ai làm?"
Lance tức giận, ôm lấy Hill rồi quét ánh mắt sắc bén về phía hai người còn lại.
Hill vẫn không ngừng nức nở, ngoan ngoãn rúc vào lòng Lance, không thành tiếng mà kể lể nỗi ấm ức của mình.
Nhìn đôi mắt ướŧ áŧ của Hill, trái tim Lance như tan chảy. Nghĩ đến việc không lâu nữa Hill sẽ rời nhà, ông lại càng đau lòng hơn.
"Nói cho daddy nghe, ai bắt nạt con?"
"Cha và anh hai... họ chạm vào đuôi của con..." Hill yếu ớt lên tiếng, giọng nghẹn ngào khiến người ta càng thêm xót xa.
Lance nghe xong liền hận không thể cho hai tên ngốc kia mỗi người một cái bạt tai. Đuôi của nhân ngư đâu phải thứ có thể tùy tiện đυ.ng vào chứ!
"Có phải con cảm thấy khó chịu không?" Lance dịu dàng lau nước mắt cho Hill, thương xót hỏi.
"Không phải... chỉ là cảm giác rất kỳ lạ..."
Hill nói ngắt quãng, khuôn mặt đỏ bừng lên, đôi mắt cũng ửng hồng vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Lance nhìn kỹ một chút, quả nhiên trên gương mặt mềm mại của Hill xuất hiện một lớp đỏ ửng bất thường. Ông chạm tay lên trán Hill, cảm thấy hơi nóng, lập tức nhận ra đây là phản ứng sinh lý sau khi nhân ngư phân hóa. Đuôi cá vốn là bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể, huống hồ mức độ mẫn cảm của Hill lại cao như vậy, bị chạm vào chắc chắn sẽ không dễ chịu.
Sau khi cho Hill uống thuốc, Lance bế cậu về phòng. Vừa đặt xuống giường, Hill đã mơ màng chìm vào giấc ngủ.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Hill ngoan ngoãn vùi vào chăn, khóe mắt còn vương nước mắt, Lance không khỏi thở dài. Nghĩ đến việc phải để bảo bối của mình vào Học viện Quân sự, sống chung với đám Alpha kia, ông thực sự không yên tâm chút nào.
Đóng cửa phòng Hill lại, Lance quay ra đã thấy hai kẻ ngoài cửa nhìn chằm chằm đầy mong đợi.
"Sao rồi? Hill thế nào rồi?" A Lạc Đức lập tức chạy tới hỏi.
Lance không nói gì, chỉ trực tiếp túm lấy tai của A Lạc Đức, lần này còn mạnh tay hơn trước, nghiến răng nghiến lợi nói: "Andre chưa có vợ thì không biết, nhưng anh lớn tuổi thế này mà còn không hiểu đuôi của nhân ngư không thể tùy tiện chạm vào sao?"
A Lạc Đức bị đau đến mức khuôn mặt góc cạnh cũng hơi méo mó, nhưng vẫn không che giấu nổi sự chột dạ.
"Chỉ là thấy Hill quá đáng yêu, cái đuôi nhỏ vẫy vẫy làm anh thèm quá..."
"Thèm?" Lance lạnh lùng cười, buông tay ra rồi đá mạnh một phát vào mỗi người bọn họ. Lực đá cực kỳ mạnh, khiến cả hai không ai dám kêu một tiếng.
"Đợi đến khi Hill kết hôn, tôi xem hai người còn thèm thế nào được nữa."
Câu nói này lập tức chạm đến điểm mấu chốt của hai người.
"Tôi xem ai dám đến cưới Omega nhà tôi?" A Lạc Đức nở một nụ cười tàn nhẫn, lúc này mới lộ ra uy nghiêm của một Thượng tướng.
"Muốn cưới Hill, không đánh bại con là không được." Andre xoay xoay cổ tay, các khớp xương phát ra tiếng kêu răng rắc.
A Lạc Đức tán thành gật đầu, ánh mắt sắc bén. Nếu ngay cả con trai ông cũng không đánh bại nổi, thì càng không có tư cách cưới nó.
Thấy cha mình đồng tình, Andre lập tức hừng hực khí thế, định lên tiếng tuyên bố thêm vài câu, nhưng lại bị Lance thẳng tay vỗ một phát vào sau đầu.
"Nếu Hill không lấy được chồng, tôi xem hai người ai sẽ ở lại mà trông con với nó."
Hai người lập tức im bặt.