Tôi miễn cưỡng gật đầu và cảm thấy vô cùng biết ơn vì sự nho nhã lễ độ của anh trong suốt thời gian một tháng qua, mặc dù mục đích của những việc này là để tôi đến nhà anh ta vào cuối tuần.
Tôi vốn không phải người quá chú trọng vào vẻ bề ngoài, nhưng để thể hiện sự nghiêm túc của bản thân trong mối quan hệ này, tôi đã dành ra cả buổi chiều để trang điểm và khi đang chuốt mascara thì anh ấy đột nhiên gọi tới.
"Không quen thì không cần cố gắng quá đâu, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên là được rồi." Nghe xong sắc mặt tôi thoáng chốc đỏ bừng, mấy người bạn cùng phòng thấy thế đùa với nhau rằng tôi sắp có hẹn với bạn trai.
Tôi giả vờ ngại ngùng hùa theo bọn họ hòng che giấu đi sự bối rối, nhưng trong lòng tôi lúc ấy lại hiện lên hai chữ "bao nuôi".
Nhà của Trác Minh Viễn cách trường tôi hai trạm dừng tàu điện ngầm, trang trí tương đối đơn giản, không hề có dấu vết tồn tại của phụ nữ.
"Vợ của anh..."
“Tôi không có vợ, Miên Hoa có được là do tôi thuê người mang thai hộ, tôi không hề có người phụ nữ nào ngoài em.” Sau khi Trác Minh Viễn nói xong, tôi nhẹ nhàng thở ra một hơi, không còn cảm thấy căng thẳng như lúc nãy nữa.
Sau khi tắm xong, tôi xấu hổ chần chờ không dám bước ra, ngay khi lấy hết can đảm để mở cửa thì khung cảnh cứ như chúng tôi đã là một đôi vợ chồng lâu năm, Trác Minh Viễn đang đọc sách bên giường trong bộ quần áo ngủ, ngồi chờ tôi với mái tóc ướt đẫm vương trên trán.
"Tôi... tôi muốn sấy tóc."
Trác Minh Viễn giúp tôi lấy máy sấy, tôi khăng khăng muốn bản thân tự làm... Nhưng có lẽ do gió từ máy sấy quá nóng, hoặc có thể là do bị nhiệt độ thân thể Trác Minh Viễn thiêu đốt, tôi không thể nào thở nổi.
"Làm sao có thể sấy khô trong khi ướt như thế này? Dùng khăn tắm lau qua trước đã." Trác Minh Viễn lấy khăn lau tóc cho tôi, anh ấy rất cao, dù cho tôi luôn tự tin với chiều cao 1m7 của mình nhưng cũng chỉ vừa chạm tới cằm của anh.
Động tác của anh rất nhẹ, nhẹ đến mức tôi cảm thấy lông tơ trên lưng mình dựng đứng và cơ thể không ngừng run rẩy.
Khi tôi ngước mắt nhìn lên anh đến lần thứ ba, thì nụ hôn của anh ấy đã rơi xuống môi tôi.
Khi anh đặt cơ thể tôi lên chiếc giường êm ái, tôi cảm nhận được sự ấm áp ở sau lưng, đó là nơi mà Trác Minh Viễn vừa nằm xuống, vẫn còn một chút nhiệt độ của anh ấy.
"Em gầy quá."
Khi tay Trác Minh Viễn vòng qua eo tôi, anh ấy trầm giọng nói, nhìn thấy dáng vẻ xấu hổ của tôi, anh ấy thoáng cười nhẹ rồi dừng lại, tôi nhìn anh với vẻ mặt đỏ bừng.