Dùng Dung Mạo Phục Anh

Chương 2.3

Nếu đã vào phòng ông lớn rồi, thì con dao gọt hoa quả kia cũng không còn tác dụng nữa.

Cậu thấy Sầm Dịch Ngạn ngồi trên sô pha, cũng thoải mái bước đến ngồi xuống, mở bút ghi âm lên, móc điện thoại ra, chuyển về chế độ im lặng, rồi ngẩng đầu chớp mắt nhìn Sầm Dịch Ngạn: “Quý khách, chúng ta bắt đầu nhé. Xin hỏi họ tên của ngài là?”

Hai tay người đàn ông bắt chéo đặt trên đầu gối, ánh mắt lướt qua cổ áo Phó Như Niên, lạnh nhạt nói: “Sầm Dịch Ngạn.”

Phó Như Niên cười cười: “Vậy xin hỏi nguyên nhân mà ngài chọn khách sạn này là vì?”

“Gần công ty, môi trường không tồi, bố mẹ thúc giục kết hôn.” Sầm Dịch Ngạn rũ mắt.

Phó Như Niên:

Phó Như Niên họ một tiếng, sờ sờ mũi, giống như hoàn toàn không hiểu được tình trạng của Sầm Dịch Ngạn: “Anh Sầm thật hài hước. Thế anh cảm thấy ở khách sạn này có thoải mái hay không? Có chỗ nào muốn cải tiến hay không?”

Liên tục hỏi đáp, tổng cộng hỏi hết gần nửa tiếng.

Phó Như Niên đã có chuẩn bị từ trước, thoải mái đưa ra mười mấy vấn đề không lặp lại, thừa dịp Sầm Dịch Ngạn chưa mất kiên nhẫn, cúi đầu tắt bút ghi âm đi, hơi mỉm cười: “Cảm ơn anh Sầm đã phối hợp, anh thật sự đã giúp tôi một việc lớn. Cái đó... Tôi có thể lưu số điện thoại anh không? Lưu số trợ lý anh cũng được. Chuyện này tôi cũng phải báo lại cho giám đốc.”

Sầm Dịch Ngạn không từ chối, móc ra một tờ danh thϊếp đưa cho Phó Như Niên.

Phó Như Niên đưa tay nhận lấy, nhìn thoáng qua.

Đó là một tấm danh thϊếp màu đen in chữ vàng, mặt trên dùng phông chữ sặc sỡ viết tên Sầm Dịch Ngạn, phía dưới là một chuỗi số điện thoại, kiểu chữ lớn đơn giản.

Khóe mắt Phó Như Niên cong lên, cẩn thận bỏ danh thϊếp vào túi giữa: “Cảm ơn anh.”

Sầm Dịch Ngạn lạnh nhạt nói: “Không có gì.”

Phó Như Niên đứng dậy, lộ ra nụ cười ngoan ngoãn: “Anh Sầm, để cảm ơn vì anh đã phối hợp với tôi, tôi mời anh một ly cà phê nhé?”

Sầm Dịch Ngạn nhìn Phó Như Niên.

Trên mặt Phó Như Niên mang theo ý cười, đôi mắt như muốn hớp hồn người khác.

Gương mặt cậu thật sự rất đẹp, lại còn nhỏ nhỏ, dường như chỉ cần một bàn tay cũng có thể che lại. Cậu giống như đứa con cưng của thần linh, từ khi sinh ra đã được điêu khắc một cách cẩn thận, tỉ lệ ngũ quan rất tốt. Nhìn tổng thể rất tự nhiên, mang theo vài phần lẳиɠ ɭơ, nhưng không làm người ta cảm thấy nữ tính, công lao này thuộc về khí chất đặc biệt trên người Phó Như Niên.