Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 1 - Chương 42: Vô sỉ cũng sẽ di truyền

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Quân Tử Duy, ngụy quân tử? Cũng không phải sao? Tên này thật đúng là đủ hình tượng.

Nhưng nói như vậy ai cũng không dám nói ra……

Những chi thứ Quân Nhiên đều đổ mồ hôi thay mập mạp, hắn cứ ngang nhiên đối nghịch với gia chủ như vậy, không sợ gia chủ gϊếŧ hắn sao? Người kia chưa bao giờ để những chi thứ bọn họ, đặc biệt là phế vật vào mắt.

Ở trong mắt ông ta mạng người tiện như con kiến.

Lão giả thanh y vẫn luôn đứng ở sau lưng Liễu Thiếu Thần khinh thường cong khóe môi lên, ánh mắt khinh thường lướt qua khuôn mặt thẳng thắn vô tư kia của Quân Tử Duy.

Nói thật, Quân Tử Duy thật sự có năng lực thống trị một thế gia, nhưng dù sao mình cũng là người của Thanh Minh Phái, đều từng tiếp xúc với muôn hình muôn vẻ người, sao có thể bị chút lời nói này lừa dối?

Thật không biết vì sao Liễu công tử phải cưới nữ nhân của loại gia tộc này, nữ nhân kia có bộ dáng tham lam dối trá, sao xứng với Liễu công tử tao nhã lịch sự, thiên phú trác tuyệt?

Nhưng nhiệm vụ của ông chỉ là bảo vệ Liễu công tử mà thôi, vượt qua phạm vi này thì không phải ông quản lý.

“Liên Nhi, dựa theo tổ huấn của Quân gia ta, người vi phạm nên xử lý như thế nào?” Khuôn mặt của Quân Tử Duy lãnh khốc, nhìn về phía mập mạp trong mắt hiện lên một tia ác độc.

Lúc này, cho dù có Triệu lão thiên vị thì như thế nào? Chẳng lẽ một người vi phạm tổ huấn Quân gia của ông thì ngay cả tư cách dạy dỗ cũng không có sao? Cho dù là Triệu lão, ở trên việc này cũng không thể quá mức, nếu không không thắng nổi miệng của nhiều người

.

“Người vi phạm tổ huấn, nhẹ thì đánh nặng một trăm đại bản, úp mặt vào tường suy nghĩ nửa năm, nặng thì trục xuất khỏi Quân gia, cướp đoạt nguyên quán, nhưng còn có một phương pháp, chỉ cần thông qua khảo nghiệm của Quân gia, có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ.”

“Được, ta đây sẽ cho ngươi một cơ hội!” Quân Tử Duy cười lạnh một tiếng: “Nếu ngươi có thể đánh bại Liên Nhi, ta sẽ không hỏi tội của ngươi, nếu ngươi thua vậy thì lấy tội nhẹ để xử phạt.”

Mọi người đều sửng sốt, để mập mạp đối đầu với Quân Mộng Liên? Rõ ràng cách làm này của gia chủ là muốn nhân cơ hội xử lý hắn.

Một trận gió mát thỏi qua, thiếu nữ vững vàng đứng ở trên đài tỷ võ.

Bạch y ở trong gió khẽ bay, như một đóa hoa sen trong bùn mà không nhiễm mùi bùn, nàng nâng khuôn mặt tuyệt mỹ lên, nụ cười kia thuần khiết như tiên, duy chỉ ngoan độc trong mắt dù thế nào cũng không che dấu được.

“Ngươi có quan hệ với Quân Thanh Vũ rất tốt sao?” Ánh mắt Quân Mộng Liên nhìn khuôn mặt của mập mạp, dung tiếng chỉ có hai người mới có thể nghe thấy: “Nói cho ta nàng ở đâu, sau đó ta xuống tay sẽ nhẹ một chút.”

“Lão tử không biết, dù biết cũng sẽ không nói cho ngươi loại giả tiên này.” Quân béo hừ lạnh một tiếng, hắn nâng cằm lên, một bộ dáng thấy chết không sờn.

Nụ cười của Quân Mộng Liên cứng lại, trong khoảnh khắc lại khôi phục hình tượng hoàn mỹ kia.

“Ngươi không nói phải không? Ta đây sẽ đánh cho đến khi ngươi nói mới thôi.”

Roẹt!

Quân Mộng Liên rút dải lụa màu trắng trên eo ra, hung hăng vung về phía Quân béo, dải lụa kia ở tay nàng linh hoạt như xà, lực lượng mạnh mẽ nháy mắt đánh Quân béo ra ngoài.

Trong khoảng thời gian này mập mạp tiến bộ không nhỏ, nhưng dù sao Quân Mộng Liên cũng là thiên tài đệ nhất Quân gia, đệ tử Thanh Minh Phái, với chăm chỉ gần hai tháng này của hắn, sao có thể so với Quân Mộng Liên?

Cho nên, tuy nói đây là tỷ thí, nhưng hoàn toàn chính là đơn phương làm nhục.

“Bốp!”

“Chát chát!”

Dải lụa màu trắng đánh từng cái lên trên người Quân béo, rất nhanh hắn cũng đã vết thương đầy người, đau đớn lăn lộn kêu rên ở trên mặt đất.

“Lợn chết không sợ nước sôi!” Quân Mộng Liên âm thầm cắn chặt răng, tên mập chết tiệt này thật đúng là không sợ chết, một khi đã như vậy, vậy thì……

Ánh mắt híp lại, Quân Mộng Liên hừ lạnh nói: “Quân béo, ta lại cho ngươi một cơ hội, rốt cuộc ngươi có nói hay không? Nếu không nói, ta lập tức tiễn ngươi đi gặp Diêm Vương!”

Quân béo đau đến mồ hôi lạnh ứa ra, nhưng vẫn là bộ dáng không sợ chết: “Quân béo ta là một nam nhân đúng chất, loại chuyện bán đứng bằng hữu này tuyệt đối không làm được.”

Huống chi, hắn thật đúng là không biết bây giờ Quân Thanh Vũ đang ở đâu.

Ánh mắt của Quân Mộng Liên lạnh xuống, xem ra tên mập chết tiệt này thật sự không định nói thật. Nếu không phải hắn có Triệu lão che chở, mình đã sớm kết thúc tính mạng của hắn rồi!

Cắn chặt răng, ánh mắt nàng ta xoay tròn khi nghĩ kế trong đầu, lại hỏi lần nữa: “Quân béo, ta lại cho ngươi một cơ hội, rốt cuộc ngươi nói hay không?”

Có lẽ là vì để cho người nghe được, lúc này, Quân Mộng Liên không cố tình hạ giọng, giọn run rẩy khiến mọi người đều bất giác nghi ngờ, rốt cuộc Quân béo đã làm cái gì mà khiến nàng ta tức giận như vậy?

Quân béo lắc đầu, hừ lạnh nói: “Không nói!”

“Ngươi…… Nếu không phải niệm tình ngươi là người Quân gia, ta đã sớm siết chết ngươi rồi!” Ánh mắt của Quân Mộng Liên đỏ bừng, hung hăng lườm Quân béo.

Nếu do nàng ra tay, tất sẽ liên lụy đến Quân gia, nhưng nếu người Thanh Minh Phái ở đây, sao nàng lại không lợi dụng? Cho dù hậu trường của thương hội Cảnh Nhân đánh đến, cũng không dám đối địch với toàn bộ Thanh Minh Phái.

Sắc mặt của Liễu thiếu thần trầm xuống, nhíu mày kiếm lại: “Liên Nhi, xảy ra chuyện gì?”

“Thiếu thần ca ca,” Quân Mộng Liên quay đầu nhìn về phía Liễu Thiếu Thần, hốc mắt đỏ lên, nước mắt rơi xuống: “Buổi tối hôm qua, có người xông vào phòng của ta hạ mê dược muốn làm chuyện bậy bạ với ta, may mắn ta nhiều cái tâm nhãn, mới không trúng gian kế, liền ở vừa rồi ta bắt được những người đó, bọn họ nói là Quân béo sai khiến, nhưng ta và Quân béo không oán không thù, hắn sẽ không làm hại ta, cho nên ta, ta muốn tìm ra người đứng phía sau màn.”

Nói hết lời này, Quân béo kinh ngạc há to miệng, thì ra vô sỉ cũng có thể di truyền. những người Quân gia này hoàn toàn có thể lật ngược phải trái.

Nhưng mà không ai nghi ngời lời của nói Quân Mộng Liên.

Sự thật đặt ở đó, lấy thực lực của nàng không cần pahri nói dối hãm hại một tên béo, hơn nữa, đại tiểu thư thiện lương như thế, như là một đóa bạch liên hoa thuần khiết, nữ tử như vậy sao nàng có thể sẽ nói ra lời nói dối?

Khó trách Quân gia cố ý gây khó xử cho mập mạp, thì ra vẫn là có lý duyên này ở bên trong.

“Liên Nhi.”

Liễu Thiếu Thần tung người nhảy vào đài tỷ võ, đau lòng ôm Quân Mộng Liên vào trong lòng, trấn an nàng đang bị tổn thương trái tim: “Yên tâm đi, ta sẽ không để bất kì kẻ nào bắt nạt ngươi.”

Cho dù là vì báo ân, hắn cũng không cho phép có người tổn thương nàng!

“Thiếu thần ca ca……” Hai mắt Quân Mộng Liên rưng rưng, trong mắt hiện ra tia cảm động: “Thiếu thần ca ca, ngươi đối xử với ta thật tốt.”

Liễu Thiếu Thần ôn nhu cười, lại nâng mắt tức giận nhìn về phía Quân béo, trong khoảnh khắc sát khí sắc bén tỏa khắp đài tỷ võ.

“Nói, là ai sai khiến ngươi!”

Bây giờ Liễu Thiếu Thần thật sự rất tức giận, có hắn ở đây lại còn có người dám bắt nạt vị hôn thê của hắn, xem ra căn bản những người này là không để hắn vào mắt.

Quân béo cười lạnh một tiếng: “Nữ nhân này nói cái gì ngươi cũng tin? Xem ra người Thanh Minh Phái cũng là một đám ngu xuẩn, bị một nữ nhân xoay tròn.”

Lời nói còn chưa dứt, toàn bộ quảng trường lặng ngắt như tờ, lộ ra một hơi thở quỷ dị.

Lúc này Liễu Thiếu Thần không còn là công tử ôn tồn lễ độ dịu nhàng kia, cả khuôn mặt anh tuấn âm trầm đáng sợ, khiến không khí đài tỷ võ lạnh đến cực điểm.

“Ngươi là nói Liên Nhi đang nói dối? Với cao ngạo của nàng căn bản khinh thường nói dối, ngươi cũng không xứng để nàng nói dối, lập tức nói ra là ai sai khiến ngươi, có lẽ ta sẽ tha cho ngươi không chết!”