Cậu liền buông bỏ, cùng tên điên này so đo làm gì chứ, nếu như bản thân giãy dụa, tên điên này sẽ nghĩ cậu đang cùng anh chơi đùa, càng thêm phấn khích, dù cho thể lực hay tinh thần thì cậu cũng không bằng tên điên trước mắt, hay là buông bỏ, dù sao, dù sao...
Vẫn không chờ Ký Hàng thỏa hiệp, liền phát hiện Thịnh Chinh đang nhìn chằm chằm hạ thân mình, ánh mắt cũng trở nên ngây dại.
Ký Hàng cảm thấy ánh mắt này nhìn vào nơi nhạy cảm của mình, nhưng đúng như lời Thịnh Chinh nói, đối phương là một trực nam, mặc dù cho đến bây giờ anh chưa từng chấp nhận bất kỳ nữ sinh nào, nhưng đường đường vẫn là một người đàn ông, có thể đã từng có một nam sinh tỏ tình với anh, nhưng lại bị anh một quyền đá bay.
Sau khi nghĩ xong, Ký Hàng liền tự giễu cợt bản thân, cậu không phải đàn ông, cũng không phải phụ nữ, dù cho Thịnh Chinh có là trực hay cong, thì cũng không liên quan đến cậu.
Sau đó cậu chỉ thấy Thịnh Chinh dùng ngón tay trỏ, chỉ vào đũng quần cậu cậu mà nói: "Nơi đó của cậu, sao lại đỏ lên?"
Thịnh Chinh nhướng mày một cái, cảm thấy chuyện này không hề đơn giản, vì vậy lập tức tiến đến bên cạnh Ký Hàng, khịt mũi một cái, lập tức ngửi thấy mùi máu tanh mà nói: "Chỗ đó của cậu đang chảy máu?"
Nói xong, anh lập tức nắm lấy cổ tay Ký Hàng, tay còn lại chuẩn bị cởϊ qυầи cậu xuống.
Ký Hàng:...
Cậu lập tức hất tay anh ra: "Cậu buông tôi ra."
Thịnh Chinh cũng không đề phòng, liền bị đẩy ra, sau đó anh liền thấy bạn cùng phòng cuống cuồng đầy hoảng loạn, giống như đang một con thỏ nhỏ, đang cầm lấy thứ gì đó, chạy thẳng đến phòng vệ sinh.
Ký Hàng sau khi vào bên trong liền khóa chặt cửa lại...bên ngoài Thịnh Chinh nghe thấy âm thanh khóa cửa, liền chắc lưỡi một cái: "Đều là con trai mà, khóa cửa làm gì, cậu bị làm sao vậy, để cho tôi, tôi xem xem cậu bị làm sao."
Anh cũng có chút hoảng, nhưng không hiểu vì sao trong đầu lại hiện lên dáng vẻ hoảng loạn của Ký Hàng,
Mới vừa rồi, bạn cùng phòng xinh đẹp của anh không chỉ đỏ mặt, ngay cả lỗ tai cũng đều ửng đỏ lên...chậc, người đẹp thì ngay cả lỗ tai cũng đẹp, khiến cho Thịnh Lân tưởng tượng đủ kiểu lỗ tai, ở rái tai còn có một viên thịt đỏ au, thật là xinh đẹp một cách tinh tế.
Thịnh Lân lập tức lắc mạnh đầu mình, đem hình ảnh kia ném ra xa, bởi vì bây giờ không phải lúc nghĩ đến những thứ đó: "Có cần giúp đỡ không đấy, rốt cuộc cậu đã xảy ra chuyện gì?"
Anh vừa nói vừa đập cửa, cảnh cửa gỗ không quá chắc chắn liền run lên, Ký Hàng không lên tiếng, hướng về phía ngoài mà quát lên một tiếng im miệng, sau đó cũng không nói gì mà cởϊ qυầи mình xuống, quả nhiên qυầи ɭóŧ đã thấm một chút máu.
Cậu không khỏi thở dài, kỳ kinh nguyệt, thật là biết cách hành người khác, ngày hôm qua rõ ràng là bình thường, nhưng hôm nay liền quay lại cho cậu một phát chí mạng, thật là quá đáng.
Đúng vậy, Ký Hàng có kỳ kinh nguyệt, bởi vì cậu là người song tính, có thể mang thai đồng thời cũng khiến người khác mang thai, cho nên cậu mới nói bản thân không phải nam cũng không phải nữ...
Gương mặt xinh đẹp của cậu, liền để lộ ra chút gì phiền muộn, mà lúc này Thịnh Chinh cũng nói vọng vào: "Tại sao lại kêu tôi im miệng, tại sao không để tôi vào, sao vậy, có phải cậu đang giấu giếm gì không? Nào nào nào, để cho tôi vào, hai ta cùng nhau so, tôi nói cho cậu biết, cái của tôi cũng không nhỏ..."
Ký Hàng thấy anh thật sự rất phiền, rốt cuộc cũng không nhịn được mà chửi thề cùng một tiếng cút vang lên, sau đó liền lấy tampon, nhét vào trong nữ huyệt của mình.
Bên ngoài không có động tĩnh, Ký Hàng lập tức chột dạ, suy nghĩ đến Thịnh Chinh quan tâm mình như vậy, mà bản thân lại quá đáng, chờ lúc nữa ra ngoài, liền sẽ xin lỗi đối phương một tiếng.
Nhưng nghĩ đến việc Thịnh Chinh nói muốn cùng cậu so một lần, cậu liền nhìn xuống dươиɠ ѵậŧ của mình, sau đó thở dài một tiếng.
Mặc dù hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của cậu phát triển rất tốt, nhưng vẫn ức chế lẫn nhau, khiến cho cái đó cũng không lớn...Cho dù dươиɠ ѵậŧ cậu có cương lên, thì cũng chỉ có mười cen ti mét mà thôi, cũng không có tinh hoàn, nữ huyệt cũng nhỏ đến mức đáng thương, nhìn giống như của một cô bé vậy.
Nhìn sao cũng không sánh bằng đàn ông, cũng không sánh bằng phụ nữ, Ký Hàng liền không khỏi thở dài, sau đó liền lấy một bộ quần áo mới, tắm rửa sạch sẽ, rồi mới rời khỏi nhà vệ sinh.
Lúc này, Thịnh Chinh đã không còn ở bên ngoài nữa, Ký Hàng liền cắn môi mình, bắt đầu xem xét thái độ vừa rồi của mình, thật là quá tệ, cậu liền cầm lấy điện thoại di động mở Wechat lên, muốn nói vài lời xin lỗi với Thịnh Chinh.
Nhưng ngón tay của cậu dừng ở đó rất lâu, khung chat vẫn không hề có gì.
Thật sự là, cậu không biết phải nói gì với Thịnh Chinh...không phải là cậu không cảm thấy áy náy, mà Thịnh Chinh là người khá bướng bỉnh cùng lạnh lùng, thậm chí có lời đồn rằng, cấp hai anh từng là một tên đầu gấu, nhưng sau khi cậu ở cùng anh chín tháng, mới biết nội tâm anh rất sâu sắc, hơn nữa còn đặc biệt hiếu kỳ, cậu sợ đối phương sẽ truy hỏi mình, tại sao đáy quần của cậu lại có máu.