Thập Niên 80: Thay Đổi Cuộc Đời

Chương 8: Đẹp nhất

Tô Doanh không nhìn nổi dáng vẻ đắc ý kia của Tô Hướng Đông được nữa: “Tuyết Mai nào có khó coi? Con thấy Tuyết Mai rất xinh đẹp, đôi mắt trong trẻo, lông mày đen dày, còn tóc nữa, vừa đen vừa dày, chờ dài rồi tết thành bím tóc lớn, không biết sẽ đẹp đến mức nào luôn đó!”

Vốn Tuyết Mai đang bị Tô Hướng Đông chê cười đến nỗi muốn tông cửa bỏ chạy, lúc này nghe thấy lời Tô Doanh nói, trong lòng lập tức chảy ra một dòng nước ấm.

Mạn Mạn tốt quá, không hổ là chị em tốt.

Con gái không giữ mặt mũi cho mình nhưng Tô Hướng Đông cũng không để ý, cười ha hả bày ra dáng vẻ tính tình tốt, nhìn Tráng Tráng xong, sau đó nhìn Tuyết Mai, tiếp tục cười cực kỳ ngứa đòn.

Lương Mỹ Anh không ngăn chồng mình lại, ngược lại còn cười nói: “Tuyết Mai không xấu, đẹp mà. Nhưng trong thôn chúng ta, Mạn Mạn nhà cô mới là người đẹp nhất, Tuyết Mai thứ hai thôi.”

Tô Doanh không nhịn được muốn trợn trắng mắt, có người lớn nào đi bắt nạt trẻ con nhà người ta vậy không? Đây là khen hay là dẫm đạp người ta vậy?

Ai ngờ Tuyết Mai và Tráng Tráng đều gật đầu, cự kỳ tán đồng.

Tráng Tráng: “Cháu với Mạn Mạn đẹp như nhau.”

Tô Doanh: Có chút chuyện như vậy mà cũng tự luyến, mi có thể khá hơn chút được không hả.

Tuyết Mai thấy đề tài đã thay đổi, vội vàng nói với Lương Mỹ Anh: “Bác ơi, hôm nay cháu với Mạn Mạn đã kết làm chị em rồi, sau này sẽ là chị em tốt đấy.”

Lương Mỹ Anh có vẻ cảm thấy rất hứng thú: “Thật hả, kết bái thế nào?”

Bà hỏi rất cẩn thận, giống như đây không phải trò chơi mà bọn trẻ con chơi với nhau, ngược lại thật sự như một nghi thức vậy. Chờ Tuyết Mai vui vẻ phấn chấn nói xong, bà mới cười nói: “Tuyết Mai, vậy sau này Mạn Mạn chính là em gái cháu, cháu nhớ đối xử tốt với con bé đấy nhé.”

Tuyết Mai sảng khoái đồng ý: “Đương nhiên rồi ạ.”

Lương Mỹ Anh lập tức ôm Tô Doanh lên, dịu dàng xoa đầu cô.

Lập tức lông tóc Tô Doanh đều sắp dựng thẳng lên, cả người nổi lên một tầng da gà, không được tự nhiên mà né tránh.

Cô không quen gần gũi với người khác như vậy!

Lương Mỹ Anh không cho phép cô tránh đi, bà dùng cánh tay thô to giữ cô lại, nói với Tuyết Mai: “Người ta có chị em cũng không tính là gì, có người chị em cảm tình còn tốt hơn cả chị em ruột thì mới tốt. Bác nghe người ta nói chị em cảm tình tốt đều cùng ngủ cùng ăn cơm, có thứ gì tốt cũng muốn để lại cho người kia, ngay cả quần áo cũng đổi với nhau mặc nữa. Mỗi ngày ở chung như thế thì mới thật sự là chị em tốt chứ.”