Ngày Hoa Nở Là Ngày Chúng Ta Gặp Nhau

Chương 18: Bắt gặp

Sau một lúc, mùi đồ ăn thơm nức đã bắt đầu lan tỏa khắp căn phòng

- Anh cần em giúp gì không ạ?

An Hạ nói

- Không, em ngồi đó chờ anh, nốt món canh là xong rồi

- Dạ

Này, An Hạ của hắn hôm nay sao lại ngoan ngoãn thể nhỉ? Gọi dạ bảo vâng này với hắn có chút không quen lắm

Nhưng hắn cũng không quá quan trọng lắm, chỉ cần cô để hắn ở trong lòng là được rồi, nghĩ đến đây hắn vui vẻ mà gắp thức ăn cho cô

- An Hạ, ăn cái này đi

Lâm Kính Minh cứ vậy mà gắp đầy bát cho cô

- Chiều nay anh có đi làm không ạ?

- Anh không biết anh cũng chưa xem lịch làm việc, nhưng giờ này chưa thấy thư kí gọi chắc là không có rồi

Quả thật hắn lo cho An Hạ mà cũng quên mất không kiểm tra lịch làm việc

Lâm Kính Minh vừa dứt lời, lập tức điện thoại của hắn đổ chuông

- Au, không phải đúng lúc như thế chứ

Lâm Kính Minh nhìn người gọi đến liền cau mày, là thư kí của hắn gọi tới

- Cậu Minh, chiều nay cậu có cuộc họp với ban giám đốc đó ạ.

- Còn gì nữa không?

- Cậu chưa đọc tin nhắn tôi gửi ạ

Thư kí của hắn lập tức than vãn

- Chưa, chị nói luôn đi

- Sau cuộc họp là buổi tiệc do công ty đối tác tổ chức lúc 6h chiều, sau đó lái xe sẽ đón cậu đến buổi đấu giá từ thiện lúc 8h tối

- Lâu như vậy...chị có thể...

- Không thể đâu thưa cậu Minh, tôi đã cố gắng sắp xếp tối giản nhất cho cậu rồi đó ạ

- Thôi được rồi, lát nữa tôi sẽ đến

Nói rồi Lâm Kính Minh liền cúp máy nhìn qua người đối diện

- Công việc của anh kéo dài đến tối nay, không có thời gian ở lại với em rồi An Hạ

- Không sao đâu, chiều nay em cũng có việc.

- Ừ, anh sẽ cố gắng về sớm với em ha

- Nè, anh Kính Minh, chúng ta không là gì của nhau hết, nên là những chuyện anh giúp em thì em cảm ơn, còn anh không cần thiết phải cố gắng trở về sớm như vậy, còn có anh ngủ lại nhà em nhiều như vậy cũng không hay lắm đâu ạ

- Hử, anh đâu có nói là anh sẽ ngủ lại ở nhà em đâu An Hạ

Lâm Kính Minh liền trêu cô, nhưng đúng là hắn có ý định ở lại với An Hạ thật. Hắn còn muốn dọn đồ qua đây ở cùng cô luôn cơ

- Anh...

An Hạ nghe hắn nói liền đỏ mặt, không phải lời hắn nói là ý này hay sao

- Ăn đi, anh phải đi rồi. Khi nào rảnh sẽ tìm em

Nói rồi Lâm Kính Minh đứng dậy rời đi

An Hạ sau khi ăn xong cũng nhanh chóng làm bài tập rồi nhanh chóng thay đồ để đi đón anh trai của mình ở ngoài sân bay

_______________________________

- Anh hai

Bên ngoài sân bay, An Hạ đã nhìn thấy anh trai của mình, liền vẫy tay tạo sự chú ý

- Hạ Hạ

An Huy nhìn thấy em gái liền đẩy hành lý đi tới

- Hạ Hạ lớn quá rồi ha

An Huy ôm lấy người em gái đã rất lâu không gặp vào trong lòng

- Em phải lớn chứ, cũng đã 5 năm hai chúng ta không gặp nhau rồi mà. Anh, mau đi thôi, em đưa anh về nhà, sau đó mình đi ăn ha

Nói rồi An Hạ kéo hành lý ra xe

- Biết lái ô tô rồi ha

- Dạ

- Vậy Hạ Hạ, em có còn đua mô tô nữa không đó

- Dạ không, em nghỉ đua cũng lâu rồi

- Ừm, con gái không nên tham gia những trò đó

- Anh hai, đó là đam mê của em

- Vâng, là đam mê của cô, tôi thuộc làu rồi

Hai người trò chuyện một hồi thì xe cũng đến nơi

- Anh hai ở căn bên cạnh nhé

- Hử, tại sao, anh muốn ở cùng em gái anh nha. Bộ An Hạ không muốn ở cùng với anh hả?

- Không có, chỉ là, phòng em bừa bộn lắm nên anh ở căn bên cạnh đi mà

- Thôi được rồi

- Anh hai, lát nữa mình đi ăn ha, em biết một nhà hàng này rất ngon

- Ừ, để anh đi tắm rửa trước đã

Hai người nói xong thì ai về nhà nấy

Một lúc sau, An Huy liền sang tìm An Hạ

- Hạ Hạ, chuyện học hành của em như nào rồi

- Vẫn bình thường thôi ạ, em anh vẫn học giỏi như thế thôi

- Anh nhìn nè, đây là các dự án đạt giải trong các cuộc thi của em đó

An Hạ chỉ vào chiếc tủ chưng bày những mô hình nhà và các huy chương cũng như giấy khen các loại

- Giỏi lắm

- Mà anh hai, anh hai về có chuyện gì vậy ạ

- Nhớ con mèo con này quá nên về không được sao?

- Được ạ, anh hai về ở cùng Hạ Hạ đi

- Anh hai qua đây là có việc của công ty, ở lại cùng em khoảng tầm một tuần rồi anh lại về lại bên kia

- Hạ Hạ nhanh chóng học xong rồi qua đó với anh ha

- Một tuần thôi ạ

An Hạ nghe anh nói xong có chút buồn

- Ừ

- Vậy em sẽ đưa anh đi chơi thật nhiều nơi ha

- Ừ, anh sẽ đi cùng em

- Anh hai, giờ chúng ta đi ăn nhé

- Ừ đi thôi

____________________________

Hai người đi đến nhà hàng, trùng hợp lại chính là nơi Lâm Kính Minh tới dự buổi tiệc của công ty đối tác

Hai người nhanh chóng vào trong, nhưng vô tình lại bị một người nhìn thấy

Phải, Lâm Kính Minh đã nhìn thấy cô cùng An Huy khoác tay nhau đi vào trong

- An Hạ? Sao em ấy lại ở đây

Không nghĩ nhiều. Lâm Kính Minh liền gọi cho cô, nhưng cô không bắt máy, hắn liền nhắn tin

- Em đang ở đâu đó?

5 phút sau mới có tin nhắn trả lời lại

- Em đang ở nhà ạ

Lâm Kính Minh đọc xong liền gọi lại cho cô, hắn không thể nhìn nhầm được

Nhưng càng gọi cô càng tắt máy

- Anh có chuyện gì sao, bây giờ em không tiện nghe máy, nếu không có gì quan trọng thì đừng làm phiền em

Đọc xong tin nhắn của An Hạ càng khiến hắn tức giận hơn, gì mà "không tiện nghe máy", gì mà "đừng làm phiền em"

Hắn không thể chịu nổi nữa rồi, tuy hắn và cô vẫn chưa khẳng định quan hệ nhưng những gì hai người tương tác với nhau không phải là cô cũng đã đồng ý với hắn hay sao. Tại sao, bây giờ cô lại đi cùng người đàn ông khác, mà lại còn vui vẻ như vậy. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vì hai người chưa xác định rõ quan hệ, nên việc cô đi với ai, hắn lấy quyền gì để quản đây