Ngày Hoa Nở Là Ngày Chúng Ta Gặp Nhau

Chương 1: Hai người yêu nhau sao?

- Tiểu An Hạ!!! Cậu và anh Kính Minh yêu nhau??? Lạc Lạc với khuôn mặt ngơ ngác, ánh mắt đầy ngạc nhiên đang nhìn thẳng về phía hai người ngồi diện mình

- Em ngạc nhiên thế sao Lạc Lạc.

Vương Phong đi từ trong bếp ra trên tay là nước và hoa quả. Hắn đến bên Lạc Lạc đặt đồ xuống bàn rồi xoa đầu cậu.

- Anh Phong không bất ngờ sao ạ? An Hạ và anh Kính Minh hai người họ yêu nhau đó!!

Lạc Lạc nhìn qua anh người yêu của mình, cầm tay anh ta lắc lắc.

- Anh biết chứ, biết từ lúc em cho tên kia số điện thoại của bạn em.

Vương Phong khẽ nhéo má của em người yêu hắn. Từ lúc cậu bé này "bán" bạn thì anh đã biết kết quả rồi. Chẳng có gì là khó đoán với tính cách của tên bạn anh cả.

- Thật ra...anh phải cảm ơn sự "bán" bạn nhiệt tình này của Lạc Lạc, nếu không nhờ nó thì anh không có cô người yêu đáng yêu như vậy.

Kính Minh nhìn An Hạ rồi quay qua nói với Lạc Lạc

- Anh thôi đi, nếu không phải lúc đó anh đòi ở lì nhà anh Phong thì em cũng không cho anh số điện thoại của bạn em.

Lạc Lạc nói xong liền lấy tay bụp miệng vì nhận ra mình nói hớ, chợt nhìn về phía An Hạ, một ánh mắt không mấy tốt đẹp đang nhìn về phía cậu.

- Phải, hôm đó anh Kính Minh có đến đây tìm mình và xin số điện thoại của cậu, vì nói có đồ cần đưa trực tiếp cho cậu. Ban đầu mình không có cho đâu, nhưng tại anh Kính Minh nói sẽ ở lại đến khi nào mình cho nên...

Lạc Lạc nhìn ánh mắt của cô bạn mình liền tự động khai hết.

- Hay lắm, cậu là tên mê trai bỏ bạn.

An Hạ nghe xong liền trừng mắt nhìn Lạc Lạc,

- Nhưng không phải nhờ vậy mà cậu có được anh người yêu siêu cấp đẹp trai nhưng anh Kính Minh hay sao?

Lạc Lạc không kém phần mà nói lại.

- HẢ? Em nói ai siêu cấp đẹp trai cơ Phí Lạc Lạc?

Chợt một đợt áp thấp nhiệt đới kéo đến làm cho tóc gáy của Phí Lạc Lạc dựng lên, cậu liền chậm chậm quay lại nhìn. Liền thấy "cơn áp thấp" đó đang cau mày nhìn cậu

Lạc lạc liền lấy tay bụp miệng một lần nữa

[Thôi bome rồi lỡ lời] đây là suy nghĩ ngay khi Phí Lạc Lạc nghe thấy giọng nói kia

- Không có...em không có nói...người yêu em là đẹp trai nhất nhất nhất luôn, không ai đẹp trai bằng hết, ngay cả siêu cấp vũ trụ cũng không bằng.

Phí Lạc Lạc nói xong liền xum xoe lao vào lòng anh người yêu dụi đầu làm nũng

- Bớt lại Phí Lạc Lạc, đêm nay tôi liền cho em biết như thế nào là đẹp trai siêu cấp vũ trụ

Vương Phong lấy tay đẩy cái đầu đang lộn xộn trong lòng mình ra vừa nói.

- Cậu nói vậy là anh Kinh Minh không đẹp sao Phí Lạc Lạc? Cộng thêm một tội nói xấu người yêu mình. Bài tập tuần sau và tuần sau nữa của mình phải phiền cậu rồi ha Tiểu Lạc Lạc

An Hạ nhìn sang Kính MInh rồi quay qua nói với người đang xụ mặt kia

- HẢ? Không được đâu mà An Hạ Tỷ Tỷ, mình không thể làm được đâu tha cho mình đi mà

[Bùm]. Lại một đả kích nữa đổ xuống đầu cậu bạn nhỏ. Phải biết là bài tập của sinh viên khoa kiến trúc tuy ít nhưng rất khó, rất khó luôn. Bài tập của mình còn chưa xong, nay còn thêm bài tập của chị gái này, còn tính thêm cả đêm nay... Cái thân già này coi như tàn rồi!!! Đúng là cái miệng hại cái thân mà.

- Thôi được rồi, chúng tôi đi về đây, hẹn gặp tại cuộc đua.

Lâm Kính Minh nói rồi liền nắm tay An Hạ rời đi

- Anh cười gì đó?

An Hạ đang được Kính Minh cài dây an toàn cho, liền nắm tay anh hỏi. Hinh như từ lúc hai người đi ra, trên mặt người yêu cô đều treo thêm nụ cười, làm cô khó hiểu mà hỏi

- Anh vui lắm, hôn nay An Hạ bảo vệ anh.

Lâm Kính Minh nhìn thẳng vào đôi mắt cô nói, khiến An Hạ có chút ngượng ngùng khẽ đẩy anh ra.

Lâm Kính Minh liền giữ chặt lấy cô mà hôn. Phải nói là theo đuổi người con gái này đã khiến anh hao tâm tổn trí đến mức nào. thật ra anh chỉ cần cô gái nhỏ này yêu anh là đủ, nhưng không ngờ hôm nay lại được thấy cô bảo vệ anh, dù chỉ là nhỏ thôi nhưng với anh thực sự là nở hoa trong lòng

- Ưʍ...chỉ là trêu Lạc Lạc thôi mà.

Sau khi Kính Minh buông ra, An Hạ khó khăn điều hòa lại hơi thở mà trả lời. Anh người yêu của cô mỗi khi hôn là như muốn hút cạn không khí của cô vậy

- Mình đi ăn nhé!

Nói rồi Lâm Kính Minh hôn thêm vào má cô một cái rồi mới lái xe rời đi

An Hạ ngồi bên cạnh đưa tay nắm lấy tay người bên cạnh, Kính Minh cũng quay sang nhìn cô khẽ cười.

Từ sau chuyện năm đó, An Hạ đã tự dặn với mình sẽ không bao giờ yêu một ai nữa, nhưng chính tên "mặt dày" này đã làm cô tin vào tình yêu một lần nữa.

Khoan! tại sao lại gọi người Lâm Kính Minh là tên mặt dày thì phải quay lại từ lúc hai người gặp gỡ nhau ở trường đua mô tô.