Lý Tu Viễn luôn cảm thấy mình là một người thiếu kiên nhẫn. Nếu không, hắn đã không mang danh xấu xa, độc ác phát động chính biến để đoạt lại ngai vàng khi tiên đế còn đang bệnh, thay vì từ từ hạ bệ Thái Tử rồi mới thượng vị. Tuy nhiên, đối với lục muội muội mà hắn yêu thương, hắn tự thấy mình đã đủ kiên nhẫn. Hắn luôn tìm cơ hội bày tỏ lòng mình nhưng sợ làm muội muội mỏng manh hoảng sợ, nên đó giờ hắn vẫn nhịn du͙© vọиɠ của bản thân giữ cho nàng trong trắng. Giờ đây, khi đã đăng quang, Đại Ngụy là của hắn, lục muội muội, công chúa của Đại Ngụy là của hắn, đương nhiên cũng thuộc về hắn cả thể xác lẫn tinh thần. Vì vậy, hắn quyết định chiếm hữu nàng.
Nghĩ vậy, nam nhân cuối cùng quyết tâm chiếm hữu thân thể muội muội. Hắn cúi xuống, thân mình áp lên người muội muội. Giờ phút này cả hai đều tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, thân hình cao ráo và rắn chắc của hắn trông đầy mê hoặc, đôi mắt phượng đào hoa lướt qua thân thể mỹ nhân nhìn âu yếm nàng. Giữa hai đùi mạnh mẽ của hắn côn ŧᏂịŧ thô to đã lộ rõ sự mất kiên nhẫn, gân xanh nổi rõ, chuẩn bị để chinh phục muội muội làm nàng hài lòng. Vì ngày này, hắn đã luôn kìm chế du͙© vọиɠ của chính mình, nam nhân dùng ngón tay thô ráp vuốt ve cơ thể trắng nõn của nàng, để lộ ra làn da hồng không tì vết của thiếu nữ. Lý Tu Viễn không kìm được mà nắm lấy cặρ √υ' tròn đầy của muội muội, vùi đầu vào giữa hai bầu vυ' nàng và liếʍ láp tận tình. Phần dưới của hắn càng hăng hái cọ vào đùi trơn bóng của mỹ nhân.
Tiếng động ái muội vang lên trong tẩm cung của tân đế, các cung nữ bên ngoài nghe thấy đều đỏ mặt, nhưng không dám phá vỡ quy củ sợ chọc giận chủ thượng. Ai có thể ngờ rằng vị tân đế từng sát phạt quyết đoán, được triều thần kính phục, lại yêu muội muội của mình và làm ra chuyện trái luân thường như vậy. Các cung nữ chỉ biết cúi đầu không dám nói gì, chỉ hy vọng sống sót qua ngày. Không ai biết tân đế chỉ muốn chiếm thân thể công chúa hay còn có mục đích khác. Họ chỉ mong lục công chúa có thể hầu hạ hoàng đế cho tốt, để chủ thượng không nổi giận.
Bên trong màn lụa, Lý Tu Viễn nào còn có thời gian để ý đến suy nghĩ của cung nhân bên ngoài. Hắn chỉ toàn tâm toàn ý với lục muội muội yêu dấu của mình. Lưỡi hắn từ từ liếʍ láp da thịt mỹ nhân, cảm giác sung sướиɠ vô cùng. Hắn nhẹ nhàng cắn eo nàng, nghe nàng rêи ɾỉ như có như không tựa như tiếng nói mê man trong vô thức, hắn mỉm cười, vùi đầu vào giữa hai chân nàng. Chóp mũi cao thẳng của nam nhân đυ.ng vào nơi mịn màng, khiến nàng run rẩy, hoa huyệt trắng mυ'ŧ như màn thầu co rút lại và tiết ra chất dịch ngọt ngào.
Lý Tu Viễn luôn âm thầm yêu thương mỹ nhân quyến rũ và đáng yêu này, nhưng hắn không bao giờ muốn làm tổn thương nàng khi mỹ nhân còn là một cô bé non nớt trước đây. Giờ đây, nàng đã trưởng thành, vẻ đẹp tuyệt sắc của nàng khiến hắn không thể kìm chế. Điều làm hắn kinh ngạc là tiểu huyệt muội muội của hắn không có lông giống trong các bức xuân cung đồ, mà tiểu huyệt của nàng sạch sẽ, không có một sợi lông, lộ ra một vùng da thịt hồng hào mập mạp như bánh bao. Ý thức mơ hồ, nàng bị hắn dùng dải lụa che mắt, run rẩy dưới sự chạm vào của nam nhân. Tiểu bức mẫn cảm mà co rút lại, hay thịt hàm chứa nụ hoa tiết ra chất dịch ngọt ngào còn mang theo hương thơm câu người.....