Bắc Hàn Khiết Hy nghe thấy ông nội nói như vậy tuy bên ngoài vẫn e thẹn xấu hổ không dám nhìn thẳng mặt Bắc Hàn Duệ Thần.
Nhưng sâu bên trong thì tươi cười vui thầm trong lòng khi mọi chuyện theo đúng ý cô.
"Như… như thế, không…"
Còn chưa để Bắc Hàn Khiết Hy nói hết Bắc Hàn Duệ Thần đã không chờ đợi nổi nữa mà lần nữa áp đôi môi mỏng của mình lên đôi môi anh đào của cháu gái bảo bối.
"Ưm… Ông nội, đừng mà."
Bắc Hàn Khiết Hy đưa tay muốn đẩy người hắn ra nhưng không những không dừng lại mà Bắc Hàn Duệ Thần còn nhân cơ hội cô mở miệng đưa chiếc lưỡi thô dài của mình vào trong miệng nhỏ xinh đẹp của Bắc Hàn Khiết Hy.
Nụ hôn từ nhẹ nhàng dần chuyển sang thắm thiết nóng bỏng, khi chiếc lưỡi của Bắc Hàn Duệ Thần không ngừng dò thám khắp chốn trong khoang miệng nhỏ nhắn đáng yêu của Bắc Hàn Khiết Hy.
Nụ hôn kéo dài cho tới khi cô gái nhỏ sắp cạn kiệt dưỡng khí thì hắn mới chịu dừng lại.
"Ưm… Ông nội." Bắc Hàn Khiết Hy há miệng nhỏ ra không ngừng hít lấy hít để không khí trong lòng lành xung quanh mình.
"Môi nhỏ của Tiểu Hy bảo bối ngọt thật." Bắc Hàn Duệ Thần vừa nói vừa đưa tay quệt nhẹ lên khóe môi cháu gái bảo bối để lau đi vệt nước miếng vẫn còn dính ở đó.
"Ưm… Ông nội, người vậy mà lại dám hôn Tiểu Hy sâu như vậy."
Bắc Hàn Khiết Hy lúc này không còn gương mặt e thẹn ngại ngùng nữa thay vào đó là gương mặt ửng đỏ quyết liệt phản đối việc làm của Bắc Hàn Duệ Thần.
"Tại môi nhỏ của Tiểu Hy bảo bối ngọt quá lại còn mềm mại mịn màng nữa, khiến cho ông nội không kìm chế được." Bắc Hàn Duệ Thần với gương mặt cây ngay không sợ chết đứng thẳng thắn nói.
"Cho dù có thế nào ông nội cũng không thể tuỳ tiện hôn môi Tiểu Hy như thế được." Cô giương gương mặt phụng phịu ra phản bác lại hắn nói.
"Ông nội đâu có tuỳ tiện, đây là do ông yêu thích môi nhỏ của Tiểu Hy mới như vậy." Bắc Hàn Duệ Thần vẫn nhẹ nhàng nói như mình không hề làm sai chuyện gì cả.
"Ông… ông nội, Tiểu Hy không chơi với người nữa." Bắc Hàn Khiết Hy phụng phịu giận dỗi không muốn chơi với hắn nữa.
Bắc Hàn Duệ Thần thấy bảo bối nhỏ của mình giận dỗi trông rất dễ thương chỉ muốn trêu chọc cô thêm.
Nhưng Bắc Hàn Duệ Thần biết rằng cô cháu gái bảo bối của hắn một khi mà đã giận thật thì sẽ im lặng không nói chuyện với hắn nữa.
Nên Bắc Hàn Duệ Thần chỉ còn cách xuống nước dỗ dành Bắc Hàn Khiết Hy: "Thôi được rồi, là ông nội sai được chưa? Tiểu Hy đừng giận ông nội nữa nha."
"Tiểu Hy mới không thèm giận." Bắc Hàn Khiết Hy tuy không thật sự giận dỗi với hắn nhưng mà cô cũng không thể dễ dàng tha thứ cho Bắc Hàn Duệ Thần được.
Bởi Bắc Hàn Khiết Hy mà tha thứ dễ dàng như vậy thì lần sau hắn sẽ được nước lấn tới mà suốt ngày trêu chọc cô.
"Tiểu Hy ngoan không giận nữa, ông nội sẽ chuẩn bị đồ ăn ngon cho Tiểu Hy bảo bối." Bắc Hàn Duệ Thần thấy xin lỗi không có tác dụng liền đánh vào điểm yếu của cô là đồ ăn ngon.
"Thật sao?"
"Thật, chỉ cần Tiểu Hy tha thứ cho ông nội thì Tiểu Hy muốn bao nhiêu đồ ăn ngon đều được." Thấy cô cháu gái bảo bối vui vẻ như vậy hắn liền biết mình sắp thành công rồi.
"Vậy ông nội phải làm toàn đồ ăn ngon cho Tiểu Hy, sau đó người phải nghe theo yêu cầu của Tiểu Hy trong vòng 1 ngày được không?"
Bắc Hàn Khiết Hy đương nhiên nhận ra mưu đồ của Bắc Hàn Duệ Thần nên cô còn đưa thêm một yêu cầu nữa.