Có người đã chết nhưng cũng không hoàn toàn chết...
Sau cơn hôn mê bất tận, Thời Vũ đột nhiên bật dậy khỏi giường.
Hắn há to miệng hớp lấy không khí trong lành, l*иg ngực run rẩy.
Mơ màng, không hiểu, nhiều loại cảm xúc khác nhau xông lên não.
Đây là đâu?
Sau đó, Thời Vũ theo bản năng quan sát bốn phía, càng nhìn càng thêm không hiểu gì.
Ký túc xá một người?
Coi như hắn đã được cứu viện thành công thì hiện tại hẳn cũng nên ở phòng bệnh mới đúng.
Còn cả thân thể của mình... Sao một vết thương cũng không có.
Mang theo nghi hoặc, tầm mắt Thời Vũ nhanh chóng đảo qua căn phòng, cuối cùng dừng trên một tấm gương bên cạnh giường.
Tấm gương phản chiếu diện mạo hiện tại của hắn, hình ảnh trong đó là một thiếu niên khoảng chừng mười bảy mười tám tuổi, rất tuấn tú.
Nhưng vấn đề là, đây không phải hắn!
Hắn trước đây là một thanh niên đẹp trai phong thái bất phàm hơn hai mươi tuổi, đã đi làm được một thời gian.
Còn bây giờ, vẻ ngoài này nhìn thế nào cũng chỉ là một học sinh cấp ba...
Sự biến đổi này khiến Thời Vũ sững sờ rất lâu.
Tuyệt đối đừng nói với hắn rằng giải phẫu rất thành công...
Thân thể, diện mạo cũng thay đổi, thứ này căn bản không phải vấn đề giải phẫu hay không giải phẫu, mà là Tiên thuật.
Hắn đã hoàn toàn biến thành một người khác!
Lẽ nào... mình xuyên không rồi?
Ngoại trừ việc đầu giường bày một cái gương ở vị trí phỏng thủy chẳng tốt chút nào, Thời Vũ còn phát hiện ba quyển sách ở bên cạnh.
Thời Vũ cầm lên xem, tên sách khiến hắn rơi vào trầm mặc trong nháy mắt.
[Sổ tay hướng dẫn chăn nuôi cho người mới bắt đầu]
[Chăm sóc sủng thú sau sinh]
[ Hướng dẫn đánh giá thú nhĩ nương(*) dị tộc]
(*) thú nhĩ nương 兽耳娘 : chỉ người có tai thú, thường là nữ nên mới gọi là ‘nương’, có thể gặp trong các hình tượng cosplay
Thời Vũ: ? ? ?
Hai cuốn sách đầu tiên vẫn có thể tính là bình thường, nhưng cuốn cuối cùng là ý gì?
"Khục."
Ánh mắt Thời Vũ trở nên nghiêm túc, hắn vươn tay ra, nhưng rất nhanh cánh tay đột nhiên trở nên cứng đờ.
Ngay khi hắn muốn mở cuốn sách thứ ba ra xem thử nó rốt cuộc là thứ gì, đầu óc hắn đột nhiên đau nhói, một lượng lớn ký ức như thủy triều hiện lên.
Thành phố Băng Nguyên.
Căn cứ chăn nuôi sủng thú.
Thực tập sinh chăn nuôi sủng thú.
Ngự Thú Sư?
Cái quái gì...
Phần ký ức đột nhiên xuất hiện này khiến Thời Vũ mất tới hơn mười phút tiêu hóa.
Sau một hồi, Thời Vũ mới ngẩng đầu lên với vẻ mặt phức tạp.
Hắn đã đoán đúng, hắn thật sự xuyên không rồi.
Không chỉ vì... phần ký ức này, mà càng vì giá trị nhan sắc sẽ không lừa dối hắn.
Ai mà chẳng biết, trưởng thành xấu xí sẽ không có tư cách xuyên không, càng không có tư cách ‘được’ xuyên không, điều này đã trở thành một định luật bất biến rồi.
Hắn đẹp trai như vậy, đương nhiên không thể tránh được chuyện phải xuyên...
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Sau khi bất ngờ bỏ mạng, xuyên qua một Dị Thế Giới xoay quanh Ngự Thú.
Tuy rằng căn phòng này xem qua chỉ giống ký túc xá một người ở hiện đại nhưng hắn đã không còn ở địa cầu nữa, mà đã đi tới một nơi tên là Lam Tinh.
Thế giới này vô cùng kỳ lạ, văn hóa ở đây tuyệt nhiên không giống Địa Cầu.
Từ xưa tới nay, nơi này đã tồn tại sức mạnh siêu phàm.
Những sức mạnh siêu phàm này cũng không phải thứ mà Thời Vũ đã từng xem trong các tác phẩm trên truyền hình như đấu khí, ma pháp, tu tiên...
Mà là mỗi một sinh vật đều có khả năng tiến hóa siêu phàm.
Thông qua việc không ngừng tiến hóa, phần lớn động vật, thực vật đều có thể đánh thức trí tuệ cùng với dị năng cường đại càng cao hơn.
Thậm chí, không hạn chế ở động thực vật, dù có là núi sông, hồ nước, gió tuyết, cũng có thể tiến hóa thành thể sinh mệnh (cơ thể sống).
Những sinh vật siêu phàm này đều sở hữu sức mạnh to lớn như lôi điện (sấm sét), hỏa diễm (lửa), lốc xoáy, không khác gì thần thú trong thần thoại ở Địa Cầu.
Trong bối cảnh đó, thời kỳ viễn cổ ở thế giới này, nhân loại yếu đuối chỉ có thể dựa vào sinh vật mạnh mẽ làm Thần Thủ Hộ và miễn cưỡng tồn tại dưới hình thức bộ lạc bộ tộc.
Tuy nhiên, sau một thời gian dài phát triển, Nhân tộc dần phát triển được sức mạnh siêu phàm của chính mình, đó là khả năng tự vệ trước dã thú. Có điều sau đó trải qua dài dòng phát triển, nhân tộc cũng từ từ mở phát ra thuộc về mình siêu phàm lực lượng, năng lực Ngự Thú.
Một số người có thể mở ra một dị không gian trong tâm trí của họ thông qua thiền định, cũng có thể thông qua dị không gian giống như một cái l*иg này bắt được sinh vật siêu phàm.
Ban đầu, nhân loại chỉ cưỡng bắt được sinh vật siêu phàm nhỏ yếu, biến chúng thành nô ɭệ lao động, chiến đấu… Nhưng khi đối mặt sinh vật siêu phàm cường đại, nhân loại vẫn không cách nào chống lại được.
Thế nhưng sau đó, có người phát hiện sinh vật siêu phàm trong không gian Ngự Thú có tốc độ trưởng thành dường như gấp mấy lần thế giới bên ngoài, đồng thời chúng càng dễ dàng đột phá được hạn chế của chủng tộc để tiến hành tiến hóa.
Sự phát hiện này làm cho nhân loại thấy được hy vọng quật khởi, mọi người bắt đầu nghiên cứu sâu hơn về không gian Ngự Thú.
Ngay sau đó, xung quanh việc bắt giữ, huấn luyện, bồi dưỡng và sử dụng, con người tiếp tục phát triển khả năng của Ngự Thú và dần hoàn thiện hệ thống Ngự Thú, hàng loạt sủng thú mạnh mẽ đã được con người nuôi dưỡng thành công và một cái nghề có tên Ngự Thú Sư trở thành công việc đắt giá của thời đại.
Với sự trỗi dậy của Ngự Thú Sư, nhiều sinh vật siêu phàm cũng sẵn sàng chủ động ký khế ước với con người, hy vọng mượn dùng sức mạnh siêu phàm của con người để trưởng thành nhanh chóng và cố gắng vượt qua giới hạn của chủng tộc.
Như bây giờ, sau hàng ngàn năm, nhân loại đã thiết lập một nền văn minh Ngự Thú huy hoàng, kiểm soát khu vực giàu tài nguyên phong phú nhất hành tinh này.
Ở thời đại Ngự Thú này, Ngự Thú Sư cũng nghiễm nhiên trở thành biểu tượng của địa vị và đẳng cấp.
Các ngành nghề khác cũng đều có mối quan hệ không thể tách rời với Ngự Thú Sư, chỉ khi trở thành Ngự Thú Sư mới có thể hoạt động trong các lĩnh vực tinh anh.
Một trận đấu của Ngự Thú Sư nổi tiếng, lệ phí ra trận cao ngút trời xanh.
Thành phố có một Ngự Thú Sư hùng mạnh tọa trấn, có thể trực tiếp thúc đẩy trình độ kinh tế của cả thành phố.
Bên trong phần lớn các ngành nghề, Ngự Thú Sư đều chiếm vị trí hạt nhân, đỉnh quyền vị cũng đều do Ngự Thú Sư nắm giữ...
Tuy nhiên... dù nhân loại đã vùng dậy nhưng vẫn còn một số lượng lớn hung thú hoạt động ở nhiều nơi khác nhau không thể thuần hóa được, chúng thường gây ra thảm họa cho các thành phố của loài người.
Đây cũng là một trong những lý do tại sao các thành phố đều ít nhiều hy vọng lôi kéo được Ngự Thú Sư hùng mạnh trấn giữ.
Hơn nữa trong ký ức... người nhà trước đây của ‘hắn’ cũng đã bị hung thú gϊếŧ chết.
"Thế giới Ngự Thú... hiểu đại khái rồi."
"Nhưng tại sao xuyên qua rồi vẫn thảm quá vậy?"
Thời Vũ hít sâu vào một hơi, xuyên thì cũng xuyên rồi nhưng sao lại là một dị thế Ggới nguy hiểm như vậy, rõ ràng là đã xuyên thành Ngự nhị đại thì phải thoải mái hơn chứ.
Tốt nhất là từ nhỏ đã có Long Nữ thủ hộ, có Tinh Linh làm bạn, như vậy mới không uổng công xuyên qua một kiếp.
Nhưng cũng tiếc, xuyên qua cũng giống như đầu thai vậy, chính là một công việc cần tính kỹ thuật.
Hắn bây giờ vẫn được gọi là Thời Vũ, tuy nhiên thân phận đã không còn là Thời Vũ học giả thần thoại Địa Cầu nữa mà là một thực tập sinh chăn nuôi sủng thú không có gì đặc sắc ở một căn cứ chăn nuôi sủng thú bình thường tại thành phố Băng Nguyên.
Không phải Ngự Thú Sư... mà giống chạy vặt cho Ngự Thú Sư hơn.
Đây là nơi chuyên chăn nuôi sủng thú... Trước mắt, hắn đang học tập kinh nghiệm chăn nuôi thú ở đây.
Nhiệm vụ hàng ngày chính là cho mấy con non sủng thú ăn, xúc shit và dọn dẹp vệ sinh.
Cũng chính là những người lao động ở tầng đáy xã hội.
Nhưng bằng cách này, Thời Vũ có thể hiểu được nội dung của những cuốn sách đó, hóa ra là hắn đang học...
Tiền thân của ‘hắn’ sở dĩ cố gắng như vậy thực ra cũng đều vì hy vọng có thể thành công trở thành Ngự Thú Sư nhưng hiện thực thì... Một đứa cô nhi, ngay cả bản thân còn nuôi không nổi, nói gì đến chuyện bồi dưỡng hay huấn luyện sủng thú.
Với gia cảnh của Thời Vũ, muốn trở thành Ngự Thú Sư thật sự quá khó khăn.
Nhưng Thời Vũ cũng khá may mắn, một chút thiên phú thêm vào một chút nỗ lực, chí ít đã có thể khiến hắn của hiện tại móc nối được với cái nghề Ngự Thú Sư này, thế nên trong tương lai cũng không phải là không có cơ hội trở trở thành Ngự Thú Sư.
Hắn thậm chí đã chuẩn bị rất nhiều, còn quyết định vay một khoản tiền mua một con non sủng thú chất lượng cao để trở thành một Ngự Thú Sư.
Tuổi trẻ như vậy đã quyết định vay nóng mua sủng thú rồi.
Thời Vũ sụp đổ, quả nhiên là vô cùng thảm.
Nắm giữ một khoản thế chấp lớn và khoản vay mua ô tô, hắn có một tỷ điểm đồng cảm với tiền thân nhưng cũng không mong đợi rằng sau khi xuyên vẫn phải gánh một khoản nợ chút nào.
Quá lắm rồi, trước mắt, Thời Vũ chỉ là kẻ làm công ăn lương thấp kém.
Thêm vào đó, lát nữa còn nhiệm vụ đang chờ hắn, hệ thống công việc 666 (trâu bò), thời gian rất nghiêm ngặt.
Thành thật mà nói, ngoại trừ thời trung học, hắn đã lâu không còn thức dậy lúc sáu giờ sáng nữa rồi...
Thời Vũ xoa xoa đầu, sau đó bước tới trước một mặt tường có dán một công tác biểu trên đó.
Đây là danh sách nhiệm vụ theo tuần mới được phát hôm qua, làm thực tập sinh căn cứ chăn nuôi, nhiệm vụ hàng ngày của hắn đều đã được an bài.
Nhiệm vụ hôm nay phải… Thời Vũ nhìn vào nội dung dưới ngày thứ hai.
Buổi sáng: Cho tộc Tuyết Lang (sói tuyết) ăn [nhiệm vụ một người]... Vận chuyển thức ăn gia súc [nhiệm vụ tập thể]...
Buổi chiều: Ghi chép số liệu trưởng thành của Thanh Miên Trùng (tằm xanh) [nhiệm vụ tập thể)]...
Ừm...
Nếu như ký ức của hắn không lầm... thì Tuyết Lang được tính vào loài thú ăn thịt hung mãnh tàn bạo, đúng chứ?
Nhiệm vụ xem chừng nguy hiểm như vậy... thật sự là dành cho một người?
Thời Vũ rơi vào trầm tư.
Hồi còn nhỏ hắn từng bị chó cắn, trời sinh vô cùng sợ chó, nhiệm vụ này đối với hắn mà nói thật độc ác.
"Nhưng nó không phải là một vấn đề lớn..."
Thời Vũ bỗng nhiên nghĩ đến việc hắn nắm giữ thiên phú "thần giao cách cảm", có thể giao lưu bình thường cùng bất cứ sinh vật nào nên cảm giác sẽ không xảy ra vấn đề gì...
Sở dĩ hắn có thể đến đây thực tập không chỉ vì đạt được điểm cao trong lớp lý thuyết ở trường, mà còn bởi hắn có một thiên phú gọi là Ngự Thú thần giao cách cảm.
Khi nhân loại mở thành công không gian Ngự Thú thông qua thiền định, dựa vào môi trường ở đó họ cũng sẽ thức tỉnh được thiên phú Ngự Thú.
Ngoại trừ việc ban đầu vẫn chưa có khế ước với thú, Thời Vũ đã thành công mở ra không gian Ngự Thú, cũng thuận lợi thức tỉnh thiên phú rồi.
Đó là nhờ vào việc bồi dưỡng nhân tài với thiên phú Ngự Thú, sau khi tiến vào thời kỳ hiện đại, đất nước đã đưa phương pháp thiền định mở không gian Ngự Thú vào giáo dục bắt buộc, cũng vào thời điểm đó, Thời Vũ đã được phát hiện có thiên phú Ngự Thú.
Có rất nhiều loại thiên phú Ngự Thú nhưng chủ yếu chia làm hai loại lớn, theo thứ tự là loại cường hóa cùng loại đặc biệt, tỉ lệ thức tỉnh đại khái là 9:1.
Thiên phú loại cường hóa cũng như cường hóa hỏa diễm, Ngự Thú Sư nắm giữ thiên phú Ngự Thú như vậy, tốt nhất là nên tìm kiếm sủng thú nắm giữ năng lực hỏa diễm để bồi dưỡng.
Bởi vì trong chiến đấu, Ngự Thú Sư có thể dùng chính thiên phú Ngự Thú của mình để cường hóa kỹ năng cho sủng thú hệ Hỏa.
So sánh với thiên phú loại cường hóa thì thiên phú loại đặc biệt sẽ phức tạp hơn rất nhiều, không hề tuân theo quy luật nào cả. Có một khoảng cách rất lớn trong việc thể hiện năng lực của các thiên phú khác nhau.
Ví dụ, thiên phú loại đặc biệt "cộng hưởng", có thể cho phép Ngự Thú Sư chia sẻ kỹ năng của sủng thú khế ước, tự thân thu được một năng lực siêu phàm.
Ngự Thú Sư nắm giữ loại thiên phú cộng hưởng này sẽ có năng lực tự vệ cùng thực lực chiến đấu mạnh hơn rất nhiều nếu so với những Ngự Thú Sư bình thường.
Còn có một thiên phú đặc thù khác nữa, chính là "hợp thể", cho phép Ngự Thú Sư hợp thể với sủng thú của mình trở thành một hình thái mới trong thời gian ngắn, chẳng lẽ thú nhĩ nương thật sự tồn tại?
Đối với thiên phú thần giao cách cảm của Thời Vũ, tuy rằng cũng là loại đặc biệt nhưng nó lại khá đại chúng, nó là một trong thiên phú loại đặc biệt thường thấy nhất hiện nay.
Ngự Thú Sư nắm giữ thiên phú thần giao cách cảm, sau khi nắm giữ thành thục năng lực này thì có thể tiến hành trao đổi/câu thông với bất kỳ sinh vật có trí khôn nào mà không gặp phải chướng ngại ngôn ngữ.
Thông thường mà nói, Ngự Thú Sư chỉ có thể hiểu ý nghĩ của sủng thú đã khế ước với mình, nhưng Ngự Thú Sư nắm giữ thiên phú thần giao cách cảm thì khác, cho dù là diện đối với sủng thú của người khác hay sinh vật hoang dã, bọn họ cũng có thể trao đổi chỉ trong một hai câu.
Đối với lịch sử phát triển nghề Ngự Thú Sư mà nói, thiên phú thần giao cách cảm mặc dù không thể trực tiếp hình thành sức mạnh chiến đấu nhưng địa vị cũng không cách nào lay động, nhất định không thể thiếu.
Dù sao nếu như có thể giao tiếp được mới vật chủng khác, sau đó rất có thể trực tiếp tránh khỏi việc giao tranh, không cần đại chiến.
Như những Ngự Thú Sư làm việc trong lĩnh vực chuyên môn chữa bệnh và chăm sóc, giáo viên, nghiên cứu viên, chăn nuôi viên… các vị trí cốt lõi thuộc những lĩnh vực trên căn bản đều do những Ngự Thú Sư có thiên phú thần giao cách cảm đảm nhiệm. Đây là loại thiên phú vạn năng.
Bản thân có thiên phú Ngự Thú thực dụng như thế, theo lý thuyết, hắn và sinh vật hoang dã vẫn tương đối dễ dàng hòa hợp với nhau...
Nghĩ tới đây, Thời Vũ thở phào nhẹ nhõm.
Đối với việc sử dụng "thần giao cách cảm", tuy Thời Vũ không thể nói bản thân đã thành thục nhưng cũng có thể nói là không kém.
Hắn theo bản năng thử sử dụng thiên phú Ngự Thú lắng nghe tứ phương, dự định sớm thành thục để tránh khỏi lật xe.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên xảy ra dị biến...
Trong não Thời Vũ rung động mở ra không gian Ngự Thú một hồi, tầm mắt của hắn bỗng nhiên mơ hồ, ngay sau đó, trong đầu hiển nhiên nổi lên một quyển sách ảnh màu đen bằng chất liệu đá.
Dường như hắn... thức tỉnh thiên phú Ngự Thú thứ hai rồi.