Phụ nhân kia như bị hù dọa, lập tức run rẩy đáp: "Bẩm đại lão gia, là nhị phòng..."
Lục Mạc Ninh nhìn sự việc phát triển theo ghi chép trong hồ sơ năm đó. Ngày nào đó, Tân đại nhân này từ phủ Định Quốc công tra án quay về bộ Hình, trên đường gặp phải một đôi phu thê, vô tình nhìn thấy trong tay phụ nhân ki có cái ngọc quan bị mất trước khi chết của Tiết thế tử, lập tức tra ra phụ nhân này chính là nhũ nương của đại công tử do tam thiếu phu nhân Biện thị của nhị phòng phủ Định Quốc công sinh ra - Hỗ thị. Chính vì manh mối này nên Tân đại nhân bắt đầu điều tra Biện thị, không ngờ rằng lại bới ra một vụ gièm pha của phủ Định Quốc công.
Thì ra Tiết thế tử và Biện thị này có tư tình với nhau, cái ngọc quan này cũng là do Biện thị kêu nhũ nương Hỗ thị đem ra ngoài xử lý. Không ngờ rằng Hỗ thị lại nổi lòng tham, thấy cái ngọc quan này quý giá thì muốn đem cầm, kết quả giữa đường lại bị phu quân nhà mình lầm tưởng mình làm ra chuyện có lỗi với ông ta nên tranh cãi trên đường. Bởi vì điều này nên Tân đại nhân đã kết luận sau khi chuyện Biện thị và Tiết thế tử thông da^ʍ bị bại lộ thì nàng ta đã gϊếŧ người dưới cơn giận dữ, cái ngọc quan bị mất này chính là chứng cứ.
Tất cả đều hợp tình hợp lý, manh mối mà Tân đại nhân điều tra ra được cũng không có vấn đề gì, thế nhưng... mọi chuyện đều là do người khác cố ý dẫn dắt để điều tra vụ án, đương nhiên vụ án này còn có Càn Khôn, rõ ràng hung thủ là một người hoàn toàn khác.
Lục Mạc Ninh thừa biết nếu để mặc Tân đại nhân tiếp tục thì ông sẽ đưa ra kết luận Biện thị là hung thủ. Để chứng minh sự trong sạch mà Biện thị sẽ trực tiếp đập đầu chết ở phủ nha bộ Hình, máu văng khắp nơi. Chuyện này dẫn tới sự chú ý của đương kim thánh thượng, khiến ngài phái thêm một người khác tới để thẩm tra lại, sau đó tra ra hung thủ thật sự là một người khác. Mà Tân đại nhân vì xử án sai, ép người tới chết nên sau đó bị người ta cùng nhau buộc tội, bị phán án lưu vong, sau này chết trên đường lưu vong.
Lúc này Tân đại nhân lại không biết đôi phu thê này chính là do thủ phạm thật sự phía sau màn cố ý tìm tới để diễn vở kịch này, để làm gì ư... Chính là để mượn cây đao Tân đại nhân này diệt trừ Biện thị.
Lục Mạc Ninh thấy mắt Tân đại nhân bắt đầu sáng lên thì biết đối phương đã đi chệch hướng, nếu giờ phút này hắn không ngăn cản thì chỉ e là không còn kịp nữa. Vì vậy Lục Mạc Ninh ổn định tâm trạng rồi chậm rãi mở miệng nói: "Tân đại nhân..."
Bên này Tân đại nhân đang mừng rỡ không thôi. Nửa tháng nay từ khi ông biết bộ Hình tiếp nhận vụ án khó giải quyết này thì đêm nào cũng trằn trọc khó ngủ, chỉ sợ nếu không thể phá án thì Định Quốc công sẽ không để ông được sống yên.
Bây giờ không ngờ rằng ông chỉ đi ngang qua con đường này thôi mà lại có niềm vui bất ngờ như vậy. Lúc Tân đại nhân đang định hỏi thêm vài câu nữa thì giọng nói của Lục Mạc Ninh đã vang lên.
Tân đại nhân cực kỳ tán thưởng vị hậu bối này, không kiêu ngạo không hèn mọn, cho dù bị kế mẫu hãm hại như vậy mà vẫn bình tĩnh tự nhiên, khí chất đó khiến ông lúc trước ở trên triều cũng không nhịn được mà nhìn thêm mấy lần, lại thêm bây giờ tâm trạng của ông vô cùng tốt nên nghe thấy giọng nói của Lục Mạc Ninh thì nhìn sang: "Lục đại nhân có cao kiến gì sao?"