Năm người thảo luận một lúc, bọn họ quyết định chia ra làm hai nhóm, một nhóm thì thăm dò trong tiệm net, bên còn lại thì điều tra khu rừng nhỏ trong trường.
Ban đầu là hai người đàn ông đi đến tiệm net để kiểm tra, nhưng có lẽ là Bùi Nguyệt cũng cảm thấy tiệm net thú vị nên đi cùng họ, vì vậy Ninh Thu Thu và Trịnh Linh Lan cùng một nhóm, cả hai phải ở lại điều tra khu rừng nhỏ.
Hai người cầm đèn pin tuần tra trong khuôn viên trường, đèn trong khuôn viên có thể là do rất lâu rồi nên tương đối mờ, cộng thêm việc trường học tạm thời được sử dụng để quay phim nên không có người tới, vô cùng yên tĩnh, chỉ có tiếng gió thổi rào rạc, quả thật có chút đáng sợ.
Ninh Thu Thu có chút sợ hãi: " Tôi đột nhiên có chút không chắc chắn, nơi này thực sự phù hợp để hẹn hò sao? "
Cô sẽ không bao giờ cùng Triển Thanh Việt đến những nơi như này, nếu không tên khốn đó sẽ dọa chết cô mất.
Trịnh Linh San: " Tình yêu thường làm cho người ta mù quáng. "
Ninh Thu Thu: "... "
Nói hay lắm.
Khuôn viên trường không lớn, chỉ mất mười phút đồng hồ hai người họ đã dạo quanh một lượt.
Thật đáng tiếc, không có.
" Chương trình này sẽ không vô sỉ như vậy chứ, để cho bọn họ chơi chốn tìm với chúng ta. "
Ninh Thu Thu cảm thấy xét về độ vô sỉ của đài truyền hình, điểm mấu chốt này... không chỉ dừng lại ở đây.
Ban ngày cô đã hoàn toàn chứng kiến rồi, thậm chí họ còn để cô vào nhà vệ sinh nam bắt những năm sinh hút thuốc nữa cơ mà!
Trịnh Linh San nói: " Có lẽ nó không ở trong trường. "
Không ở trong trường, nếu như vậy thì phạm vi hẹn hò sẽ lớn hơn, Ninh Thu Thu cảm thấy nhiệm vụ chỉ trong ba mươi phút này rất khó kiểm soát, không phù hợp với nội dung cốt truyện.
Cô suy nghĩ một lúc rồi nói: " Thế nhưng ở cửa ra vào của trường học có bảo vệ, học sinh không thể tự ý ra vào được, bọn chúng nhất định là trèo tường trốn ra ngoài, trời lạnh như vậy, một cô gái mặc rất nhiều đồ, muốn trèo tường đi ra là rất khó. "
Trịnh Linh San nói một cách dứt khoát: " Vậy thì tìm thêm một lần nữa, một nơi lớn như vậy, tôi không tin là bọn nó có thể trốn dưới mặt đất. "
Không đúng, Ninh Thu Thu bóp đầu, cô luôn cảm thấy rằng mình đã bỏ qua một chi tiết quan trọng nào đó.
Chương 45. 3
“ Thông tin. "
Ninh Thu Thu nghĩ đến điều gì đó: " Chúng ta không biết thông tin của nữ sinh đó. "
Trịnh Linh Lan hiểu ý của cô, hai người nhanh chóng đi đến văn phòng, bên phía chương trình có thông tin cá nhân của từng học sinh, hai người tìm trong đống tư liệu một lúc mới tìm ra.
Nữ sinh mất tích tên là Hứa Khả Dụ, điều khiến hai cô ngạc nhiên hơn chính là trong tư liệu có viết: Thích học tập, thành tích đứng đầu, cô độc, ít bạn bè.
Hai người nhìn nhau, cô bé thoạt nhìn không giống như đi hẹn hò. Cũng không phải là mất tích không có cơ sở.
" Tại sao lại có cảm giác biến thành phim trinh thám nhỉ? "
Ninh Thu Thu cảm thấy lạnh lẽo ở trong lòng: " Đoàn làm phim sẽ không dựng một kịch bản quái dị như này chứ? "
" Không đâu. "
Trịnh Linh Lan vẫn tin tưởng vào điểm mấu chốt của đài truyền hình quốc gia: " Chúng ta hãy nghĩ đơn giản một chút, chẳng hạn như mâu thuẫn trong ký túc xá, ở đây có viết rằng tính tình con bé quái gở, khả năng rất lớn là bị kí túc xá xa lánh. "
Ninh Thu Thu liếc nhìn thời gian, đã bốn phút đồng hồ trôi qua, cô liền nói: " Nhanh, chúng ta đến ký túc xá hỏi một chút. "
Cả hai đến ký túc xá nơi cô bé sống, bởi vì tất cả mọi người không phải là một học sinh cấp ba thực sự nên họ không cần giả vờ chăm chỉ, sau khi đợt kiểm tra phòng này kết thúc, bọn họ không cần phải diễn theo kịch bản nữa, mọi người thoải mái nghịch điện thoại di động, khi hai người Ninh Thu Thu đột nhiên trở về, tất cả bọn họ đều giật mình, điện thoại cũng chưa kịp giấu.
Ninh Thu Thu nhìn thấy bộ dạng sợ hãi của bọn họ, cô lập tức cười và khoát tay: " Chúng ta hãy quay lại đây. để hỏi mọi người một số vấn đề về Hứa Khả Dụ, đừng lo lắng, chúng tôi sẽ không giao nộp điện thoại di động của các bạn. "
Các cô gái thở phào nhẹ nhõm, Trinh Linh San hỏi: " Mấy người và Hứu Khả Dụ gần đây có xảy ra mâu thuẫn gì không? "
" Không có. "
" Mỗi quan hệ của chúng tôi rất tốt. "
" Thân thiết như chị em ruột. "
" Yêu thương nhau như người một nhà. "
" Chung tay xây dựng một đất nước hài hòa và tốt đẹp. "
Hai người: "... "
Các người được phái tới để trêu chọc bọn tôi đúng không?
Đối mặt với nhóm sinh viên đến từ học viện opera Trung Quốc này, Ninh Thu Thu nghi ngờ rằng lúc trước cô đã theo học một trường đại học giả.
Tuy bọn họ diễn thì diễn nhưng chắc chắn không thể nói dối, bọn họ nói không có thì chính là không có.
Lúc còn lại mười phút đồng hồ, mấy người đi thăm dò tiệm net đã truyền tin đến, tỏ vẻ đã tìm được người, tổng cộng có năm nam sinh, cũng không có người đi hẹn hò.
" Cô bé này nhất định còn ở trong trường học, có lẽ có vài nơi chúng ta không chú ý đến. "
Ninh Thu Thu nói: “ Đi thôi, chúng ta vừa đi vừa bàn bạc. ”
Trịnh Linh Lan không di chuyển, cô ấy đi thẳng đến chỗ cô gái đang ăn vặt và xem phim truyền hình, Ninh Thu Thu nghĩ rằng cô ấy phát hiện ra cái gì nên dừng bước nhìn xem.
" Cô giáo, ăn vặt không vi phạm pháp luật mà ", Cô gái yếu ớt nói
Trịnh Linh Lan rất cao, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn rất có lực uy hiếm.
" Không trái pháp luật. "
Trịnh Linh Lan nghiêm túc nói: " Tôi chỉ muốn nhắc nhở bạn, nhớ phải đánh răng, cẩn thận kẻo bị sâu răng. "
"... "
Các học sinh nữ ngẩn ra một lát rồi bật cười.
Ninh Thu Thu vội vàng kéo Trịnh Linh Lan đang nhíu mày lại, cô sợ rằng cô ấy sẽ nói điều gì đó khiến đám đông lại ồn ào lên.
Thật không ngờ Trịnh Linh Lan còn trẻ tuổi nhưng tình tình lại như mấy vị trưởng lão.
Bọn họ chỉ còn lại chín phút nữa nhưng vẫn chưa tìm thấy, phỏng chừng toàn bộ tinh lực và trí tuệ đều dùng hết lúc ban ngày rồi.
Hai người đi tới cửa, trước cửa ra vào có một học sinh thấp bé đang đứng đó, Ninh Thu Thu nhìn thấy cô bé muốn nói lại thôi, cô vô thức cảm thấy con bé giống như NPC đang nắm giữ manh mối, cô dừng chân lại và nói: " Cô gái, cô biết cái gì sao? "
" Ký túc xá ở trường học chúng tôi mười rưỡi là tắt đèn, Hứa Khả Dụ rất thích học tập, có đôi khi sẽ ra ngoài tìm chỗ có đèn để đọc sách "
Trịnh Linh San và Ninh Thu Thu nhìn nhau, vừa nãy các cô muốn bắt kẻ thông da^ʍ nên chỉ tìm chỗ tối mà không tìm chỗ sáng.
Hai người nhanh chóng đi xuống lầu và tìm một nơi có ánh đèn trong trường, lúc này thời gian có chút gấp nên bọn cô chỉ mất sáu phút là đã tìm xung quanh toàn bộ trường học.
Vẫn không tìm thấy ai.
Chương 45. 4
Thời gian chỉ còn lại ba phút, loa phát thanh của trường lại truyền ra một giọng nói: " Chỉ còn ba phút nữa trước khi nhiệm vụ kết thúc, mọi người tranh thủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ. "
" Nhất định có một nơi có đèn mà chúng ta đã bỏ qua rồi. "
Ninh Thu Thu cảm thấy đầu óc trống rỗng: " Linh San, nếu cô là Hứa Khả Dụ, cô sẽ đi đâu học bài? "
"... Tôi sẽ mua một cái đèn pin, sau đó ở trong ký túc xá trùm chăn đọc sách "
Ninh Thu Thu: "... Không thể nào, thật sự là chốn ở trong chăn sao? "
Nếu như vậy thật đúng là quá nhọ, cô nhất định sẽ đánh chết cái tên trời đánh nào nghĩ ra cái chương trình này, hại các cô gió rét như vậy vẫn phải ra ngoài tìm.
" Không có. "
Trịnh Linh Lan khẳng định, " Tôi đã xem qua rồi. "
Như vậy còn có thể ở đâu? Ninh Thu Thu vắt óc suy nghĩ, nghĩ đến những nơi mà học sinh thường thích tới đó đọc sách, bỗng nhiên Ninh Thu Thu nhớ đến một nơi.
" Đi, có một chỗ chúng ta chưa tới. "
Ninh Thu Thu kéo Trịnh Linh San chạy thật nhanh, nhưng khi gần đến nơi đã đổi lại thành Trinh Linh San kéo tay cô, mặc dù trên người Ninh Thu Thu có dán bùa sức mạnh, nhưng phải chạy một trăm mét nước rút như thế này thì quả thật là hơi quá sức.
Cô đẩy nhẹ Trịnh Linh San một cái để cho cô ấy đi xem.
Nơi bọn họ đến là... nhà vệ sinh công cộng.
Nhà vệ sinh công cộng rất không công bằng với bọn cô, cộng thêm nơi này thực sự giống với những cảnh quay trong phim ma, hai cô cảm thấy một cô gái như Hứa Khả Dụ không có can đảm như vậy, cho nên họ không để ý đến nơi này.
Trịnh Linh San mới bước được hai bước, ai đó ở bên trong không thể đợi được liền hét lên và lao tới khiến hai cô giật nảy mình.
Ninh Thu Thu và Trịnh Linh San ngay lập tức cảnh giác, mẹ kiếp, đây thật sự không phải là một vụ bắt cóc chứ?
Trịnh Linh San vô thức làm ra dáng vẻ đề phòng, cô bảo vệ Ninh Thu Thu ở sau lưng, người lao tới chính là cái người vừa hét lên kia: " Người quen, may mà hai người tìm được, tôi sắp phát điên lên rồi. "
Đồng thời, một thông báo đến từ loa phát thanh: " Hết giờ, tất cả sáu học sinh đã được tìm thấy, thử thách đã thành công. "
Trịnh Linh San bình tĩnh rút lại tư thế phòng ngừa, lạnh lùng hỏi Hứa Khả Dụ: " Trốn trong nhà vệ sinh công cộng có thoải mái không? "
" Một chút cũng không, tôi ở đây vừa phải chịu lạnh vừa phải chịu thối hu hu hu, đúng là không có nhân tính, tôi không bao giờ muốn học nữa. "
Hai người: "... "
Cái chủ ý cùi bắp này rốt cuộc là do thiên tài nào nghĩ ra vậy, học sinh xuất sắc trốn trong nhà vệ sinh công cộng để học tập trong mùa đông giá rét, đây quả thật là rất thích học tập.
Không nghĩ tới chuyện tiếp thu kiến thức vào đầu lại có mùi vị rất đặc trưng như vậy đấy!
Đài truyền hình quốc gia, chúng tôi nhìn nhầm bạn rồi.