𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~
Lục Giang Nam mới không hiếm lạ, nhưng hắn chính là cố ý muốn bắt nạt Úc Thanh, bởi vậy đem sách giơ lên cao: "Tới kêu tiếng anh trai nghe, ngày mai tôi mua cho cậu một trăm cuốn sách như vậy.”
“Tôi không cần!” Úc Thanh nóng nảy: “Tôi chỉ cần cuốn này!”
Cậu sốt ruột một chút mặt liền đỏ, mắt to xinh đẹp ngập nước mà nhìn chằm chằm vào tay Lục Giang Nam, cả người sắp bổ nhào lên trên người Lục Giang Nam.
Cách gần đến như vậy, trên người cậu một cổ mùi hương càng ngày càng nồng, lại không gay mũi, Lục Giang Nam nhếch lên khóe miệng, đột nhiên vươn tay trống không, một tay đem cậu kéo vào trong lòng ngực, hai người đồng thời ngã vào trên giường.
Úc Thanh đột nhiên không kịp phòng ngừa vùi vào ngực Lục Giang Nam, tầm nhìn biến đen, cậu cảm thấy vô cùng kinh hoảng, thất thố, vội vàng chống tay lên giường muốn bò dậy, ai ngờ Lục Giang Nam lại đem cậu ấn xuống, bàn tay ấm áp đặt ở cái ót của cậu, động tác vuốt ve có thể nói là ôn nhu: “Thơm quá. Úc Thanh, cậu còn không có nói cho tôi biết cậu dùng loại dầu gội nào……”
"Tùy tiện mua ở siêu thị.” Úc Thanh ồm ồm nói, không khoẻ mà vặn vẹo eo: "Đem tay lấy ra, tôi muốn ra.”
Lục Giang Nam nhìn cậu ghé vào trên người mình, lông xù xù một đoàn, có chút không bỏ được, ma xui quỷ khiến, hắn buông sách, nâng eo Úc Thanh hướng lên trên, vốn là mặt đối với ngực, hiện tại lại biến thành mặt đối với mặt ——
Úc Thanh phía trước quá mức khẩn trương cùng sợ hãi, đều không có cẩn thận đánh giá qua Lục Giang Nam, hiện tại mới phát hiện hắn kỳ thật lớn lên rất tuấn tú, môi hơi mỏng, mũi cao thẳng, mặt mày đường cong lạnh lẽo, nhưng cười rộ lên liền như hoa, tỷ như hiện tại, Lục Giang Nam liền mang ý cười mà nhìn cậu, thấp giọng hỏi: “Đẹp sao?”
Nhiệt độ lập tức lan tràn đến toàn thân, Úc Thanh không chút suy nghĩ, đôi tay dùng sức ấn ở trên mặt Lục Giang Nam: “Ai xem cậu!”
Ánh mắt Lục Giang Nam ở trên vành tai hồng của cậu nhìn một cái, đột nhiên mở miệng ra, vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ lòng bàn tay Úc Thanh, xúc cảm ẩm ướt làm cả người Úc Thanh run lên, giống như đυ.ng tới quỷ bị văng ra, hoang mang rối loạn từ phía sau ngã xuống, may mắn giường đủ lớn, cậu mới không bị rơi trên mặt đất.
"Cậu là chó sao, như thế nào còn liếʍ tay của tôi!”
Úc Thanh hoàn toàn không thể lý giải, cậu vừa xấu hổ lại vừa tức giận, hận không thể lập tức thoát khỏi nơi này, không bao giờ muốn đến xem Lục Giang Nam, nhưng nơi này chính là chỗ ở của cậu, cậu có thể chạy đến chỗ nào được chứ?
Giây tiếp theo mắt cá chân cậu bị cầm: “Học sinh ba tốt, cậu xem qua phim đen sao? Trừ bỏ lòng bàn tay…… Nơi đó cũng có thể liếʍ, muốn hay không anh trai giúp cậu liếʍ?”
Úc Thanh phảng phất nghe thấy được âm thanh đại não: “Cái gì?”
"Liếʍ cho cậu.” Lục Giang Nam nói, túm mắt cá chân Úc Thanh kéo lại đây, xoay người áp lên: “Liếʍ phía trước, trước hôn một cái được không?”
Úc Thanh nhớ tới buổi chiều không lâu trước đây ở trường học phát sinh sự tình, tức khắc chuông cảnh báo vang lên: “Ai muốn cậu hôn, tôi không thích ô…hô…”
Lục Giang Nam căn bản không phải ở đây trưng cầu ý kiến, hắn từ trên xuống dưới nhìn chằm chằm Úc Thanh nổi lên một màu hồng trên khuôn mặt, gấp không chờ nổi mà hôn lên bờ môi của cậu, mềm mại như vậy, như bông đều giống nhau.
Đầu lưỡi Úc Thanh đều bị đầu lưỡi Lục Giang Nam cuốn đi, nhão nhão dính dính mà hôn, những cái đó dây dưa khi không sinh ra tiếng nước không chút nào che giấu mà, không ngừng vang lên bên tai Úc Thanh, cậu cảm thấy sợ hãi, nhưng toàn thân đều mất đi sức lực, chỉ có thể bị Lục Giang Nam đè ở dưới thân làm càn gặm cắn.
Nóng quá……
Trong phòng không có quạt, càng không có điều hòa, Úc Thanh có chút choáng váng.
Cậu nheo lại đôi mắt, thoáng nhìn phía trên trần nhà, dần dần mặt trên nhiều thêm vài bóng đèn: "Hô...ô…”
Lục Giang Nam cũng thực nóng, trên trán thấm ra mồ hôi, lỗ tai hoàn toàn nghe không thấy bất cứ âm thanh gì, suy nghĩ trong đầu đều bị Úc Thanh nắm đi ——
Trong miệng nếm đến hương vị ngọt như vậy, trong lỗ mũi còn thường thường ngửi mùi hương trên người Úc Thanh…… Hắn chưa bao giờ có cảm giác thần hồn điên đảo như vậy.
Trách không được ở trường học nhiều cặp đôi trong rừng cây nhỏ, chẳng sợ chỉ là môi lưỡi tương tiếp, cũng có thể làm người vui sướиɠ tràn trề.
Lục Giang Nam cầm lòng không được dán đến càng gần, hắn phảng phất biến thành một tòa núi lửa lay động không thôi, muốn hòa tan những cái cần thiết.
Nụ hôn này giằng co thật lâu, thời điểm tách ra môi Úc Thanh đều sưng lên, cậu ngây thơ mờ mịt mà liếʍ liếʍ môi, đầu lưỡi hồng diễm, dính nước bọt hai người, đôi mắt phiếm tầng nước trông rất mê người.
“Thích sao?” Lục Giang Nam lên giọng hỏi, ngón tay chạm vào gương mặt Úc Thanh, theo cổ đi xuống, vẫn luôn chui vào cổ áo: "Nóng quá…… Bên trong ướt, cậu cũng ra mồ hôi sao?”