Giáo Bá Nói Muốn Thử Xem Ta Phê

Chương 2: Cưỡng chế khẩu giao

𝑬𝒅𝒊𝒕𝒐𝒓: 𝑾𝒆𝒐~

Lục Giang Nam dừng một chút: “Nói không chừng nó xem xong liền nguôi giận, nguyện ý tiếp tục đi học đâu.”

“Cút ngay! Tôi không cần!” Úc Thanh như lâm vào đại địch, cả người lông tơ đều dựng lên: "Tôi đi xin lỗi hắn được không! Cầu xin cậu……”

Cậu sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, môi run rẩy, giống như là sắp bị mãnh thú nuốt dê con vào trong bụng.

“Sợ hãi như vậy?” Lục Giang Nam nhướng mày, đối với biểu hiện của cậu sinh ra hứng thú: “Nếu tôi nói không được?”

Dứt lời, hắn đơn giản chính mình tự ra tay, Úc Thanh tứ chi đều bị vài người khác túm chặt, chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Giang Nam kéo xuống qυầи ɭóŧ chính mình, hai chân trắng nõn giữa bắp đùi, dươиɠ ѵậŧ mềm oặt mà nằm, nhưng dươиɠ ѵậŧ phía dưới cư nhiên còn có cái gì ——

Lục Giang Nam nhìn chằm chằm cái khe thịt xa lạ kia, hô hấp dần dần đình trệ: “Đây là cái gì, hửm?”

Mặt khác mấy tên côn đồ cũng tò mò mà thò qua tới, Úc Thanh hấp hối giãy giụa, kiệt lực nghĩ đến hạ thân dị dàng của mình: “Cậu tránh ra ô ô ô ô! Cứu mạng! Cứu mạng!”

Cậu kêu đến khàn cả giọng, thậm chí mang theo tiếng khóc nức nở, Lục Giang Nam trái tim tựa như bị lông chim cào một chút, có chút ngứa.

“Chúng mày đi ra ngoài đi.” Lục Giang Nam xua xua tay, “Vất vả, hôm nay buổi tối đem chúng mày đi uống rượu, tôi thanh toán.”

Mấy tên lưu manh chỉ kịp thoáng nhìn dươиɠ ѵậŧ Úc Thanh cùng cái đùi trắng, nghe vậy tuy rằng có chút không cam lòng, nhưng vẫn là buông Úc Thanh ra, đôi tay cắm túi quần cà lơ phất phơ mà đi ra ngoài.

“Có ý tứ.” Lục Giang Nam tắt đi di động, quỳ một gối tới, bàn tay đặt ở trên đùi Úc Thanh, chậm rãi nhìn đến chính giữa nơi mảnh đất thần bí, tò mò mà phủ lên: “Thật sự là nữ sinh hửm?”

Úc Thanh bị độ ấm lòng bàn tay hắn đυ.ng đến run run: “Đừng chạm vào tôi!!!”

“Ngoan, cậu cũng không nghĩ bị những người khác biết đi.” Lục Giang Nam hạ giọng, tận lực làm chính mình có vẻ ôn nhu chút: “Cùng anh trai nói nói, cậu sao lại thế này?”

Úc Thanh oán hận mà trừng mắt liếc nhìn hắn một cái: “Cậu cho rằng tôi sẽ tin tưởng cậu sao? Cậu cùng tên em họ của cậu đều là đồ khốn nạn!”

“Cậu không nói, tôi liền chính mình tự nghiên cứu vậy ” Lục Giang Nam một chân tiến ở giữa hai chân Úc Thanh, một cái tay khác đè lại tay cậu đem qua đỉnh đầu, ngón tay đẩy ra hai mảnh môi âʍ ɦộ, đầu ngón tay dọc theo bên trong khe thịt vẫn luôn che giấu rốt cuộc đυ.ng huyệt khẩu, ngay sau đó dừng lại.

Cái này hình dạng cùng cấu tạo hắn một chút cũng không xa lạ, rốt cuộc mỗi học sinh cao trung đều sẽ học tập môn sinh vật, nhưng vẫn là lần đầu tiên thân thể đυ.ng vào.

“Ha a…… Không, không cần sờ nơi đó……” Úc Thanh hít một ngụm khí lạnh, xúc cảm xa lạ từ dưới thân vẫn luôn truyền tới đỉnh đầu: “Cậu đối với tôi làm cái gì! Thật là kì lạ……”

Lục Giang Nam hoạt động hầu kết, tiếng nói hơi hơi có chút khàn khàn: “Cậu cùng nam nhân khác đã làm sao?”

Úc Thanh mê mang mà nhìn phía hắn: “Làm…… Làm cái gì?”

Lục Giang Nam bị tầm mắt ngây thơ mờ mịt của cậu nhìn lên, hạ thân không biết sao liền nóng lên, oanh oanh liệt liệt mà bốc cháy lên một ngọn lửa: “Làʍ t̠ìиɦ ha, cậu nơi này có cái động, cắm lên hẳn là thực sướиɠ đi……”

“Biếи ŧɦái! Bệnh tâm thần!” Úc Thanh quả thực rất phẫn nộ: "Cái tên khốn này! Mau thả tôi ra!”

"Tôi không bỏ.” Lục Giang Nam dán lên một tấc một tấc áp đi xuống , thẳng đến khi môi hắn sắp đυ.ng tới môi Úc Thanh, nhưng hắn cũng không có chạm vào, chỉ là cố ý ở hắn gương mặt cậu băn khoăn, mang theo hơi thở nóng hầm hập cùng với hương vị thuốc lá lạnh thấu xương, làm Úc Thanh cả người phát run: “Như vậy đi, khẩu giao cho anh trai, anh liền không cắm cậu.”

Úc Thanh căn bản không rõ ý tứ của hắn, hạ thân bị một cái vật cứng đánh vào bang bang, đồ vật nóng bỏng, lưu lại xúc cảm làm cậu sợ hãi đến nói không ra lời: "Tôi…… Tôi sẽ không, cậu dạy tôi đi…… Chỉ cần cậu không cắm nơi đó, làm cái gì đều được……”

Lục Giang Nam tuy rằng rất muốn thử xem cắm vào là cái cảm giác như thế nào, nhưng hắn vẫn là xử nam, tuy rằng người này tính tình ác liệt nhiệt tình yêu thương đánh nhau, nhưng lần đầu tiên đánh thật làm thật, hắn vẫn là muốn để lại cho người mà đời này mình yêu nhất hơn.

“Há mồm.” Lục Giang Nam ngồi lên phía trên Úc Thanh, màu đen của bộ đồng phục dây kéo quần đã sớm mở, côn ŧᏂịŧ thô dài thẳng tắp nhắm ngay miệng Úc Thanh: “Ngậm lấy nó, đừng dùng răng, giống như cậu ăn kẹo , nhẹ nhàng liếʍ, liếʍ đến anh trai thoải mái, liền giúp cậu bảo vệ bí mật nha, được không?”

"Cậu…… Cậu nói lời phải giữ lời……” Úc Thanh làm cái động tác nuốt, hé miệng, gian nan mà thử ngậm lấy nó, nhưng mới hàm chứa một nửa, liền phun ra: “Không được, quá kỳ quái…… Nó quá lớn……”

Lại còn có thực nóng, đỉnh lại là ướt dầm dề, Úc Thanh không ăn qua vật như vậy, toàn thân tế bào đều kêu gào kháng cự.

Nhưng Lục Giang Nam sao có thể từ bỏ. Khoang miệng Úc Thanh so với trong tưởng tượng của hắn còn muốn thoải mái, lại ấm lại mềm, hắn đĩnh hạ thân một cái, qυყ đầυ chọc đến môi Úc Thanh, không chịu nổi mà cọ cọ: “Nhanh lên, bằng không anh trai liền cắm phía dưới của cậu!”

…… Miệng mình đều bị ăn đến lao lực, nếu là phía dưới bị cái này của hắn thọc vào đi, khẳng định sẽ đau chết.

Nghĩ đến đây, Úc Thanh cũng không rảnh lo đến chuyện không thích ứng được, căng da đầu lại lần nữa hàm đi vào, côn ŧᏂịŧ thô cứng đè nặng đầu lưỡi, lập tức hướng vào trong thâm nhập, Úc Thanh có loại cảm giác sắp hít thở không thông, cậu nâng mắt lên, cầu xin mà nhìn về phía Lục Giang Nam, người sau lại bị xem đến trong lòng nóng lên, một phen túm đầu tóc Úc Thanh, lo chính mình thọc vào rút ra.

“Ô ô ô ô……” Úc Thanh bị cắm đến nheo lại đôi mắt, nước mắt không thể ức chế mà lại chảy đi xuống, dọc theo gương mặt đến khóe miệng, hàm chứa chất lỏng lại bị côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào mang đi vào, cậu sắp khó chịu muốn chết, đầu lưỡi hoàn toàn không thể động, hô hấp đều biến thành sự tình xa xỉ.

“Hô…… quá sướиɠ……” Lục Giang Nam thoải mái mà thở dài một hơi, động tác biên độ càng lúc càng lớn: “So với tự sướиɠ sướиɠ hơn nhiều……”

Úc Thanh lại không có một tia sung sướиɠ đáng nói, cậu thống khổ mà nhắm mắt lại, không ngừng cầu nguyện nhanh lên kết thúc trận này khổ hình, không biết qua bao lâu, cậu cảm giác được trong miệng cự vật nhanh chóng mà run rẩy vài cái, Lục Giang Nam dùng sức động thân, đỉnh đến muốn vào cổ họng của Úc Thanh.

Ngay sau đó một cổ đại tϊиɧ ɖϊ©h͙ ùa vào khoang miệng, Úc Thanh vội vàng duỗi tay chụp đánh đùi Lục Giang Nam, lại cũng không làm nên chuyện gì, bởi vì Lục Giang Nam đã hoàn toàn đắm chìm ở trong cao trào mang đến kɧoáı ©ảʍ.