Lần ngắm cảnh này ngắm đến tận 8 giờ rưỡi, đến khi Tần Du Du cuối cùng cũng thong thả đến nhà hàng, Kha Giai Mộ vốn muốn để Tần Du Du phải đợi nên cố ý tới muộn vậy mà cũng đã phải chờ mấy phút.
Kế hoạch của Kha Giai Mộ trực tiếp rối tung, gọi điện thoại hỏi Lê Thấm Tuyết chuyện gì đã xảy ra, Lê Thấm Tuyết tức giận đến mức trong lòng mắng chửi Tần Du Du, nhưng cũng chỉ có thể nói Kha Giai Mộ kiên nhẫn chờ thêm một chút.
Vài phút sau, Kha Giai Mộ nghe thấy tiếng người phục vụ dẫn đường từ xa, sau đó ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một cô gái ăn mặc sang trọng, thời thượng bước tới, dáng người cao gầy khí chất xuất chúng, căn bản không ngờ đây là Tần Du Du, đến khi người phục vụ dẫn Tần Du Du tới.
Kha Giai Mộ ngẩng đầu lên thì sửng sốt.
???
Đây là... Tần Du Du?
Nhớ tới lời miêu tả của em gái, bẩn thỉu, xấu muốn chết, muốn ngoại hình không có ngoại hình, muốn khí chất cũng chẳng có khí chất.
Nhưng cô gái trước mặt này, Kha Giai Mộ cảm thấy ánh mắt của mình đã xảy ra vấn đề, anh ta vừa nhìn đã cảm thấy Tần Du Du khí chất xuất chúng trang điểm thời thượng?
Chắc chắn là anh ta bị mù rồi.
Hơn nữa, khi anh ta nhìn kỹ lại, xác thực mình đã nhầm rồi, màu da xỉn và vàng, đây chính là hương vị nông thôn.
Sự ghê tởm vừa bị đè nén đột nhiên lại nổi lên, trong giọng nói hiện rõ vẻ khinh miệt.
“Cô là Tần Du Du?”
Tần Du Du cũng nhìn Kha Giai Mộ từ trên xuống dưới, đánh giá một lần: “Kha Giai Mộ?”
Người có thể làm Tần Du Du si mê thành như vậy, lúc đầu Tần Du Du cứ nghĩ đó là một vị soái ca xuất sắc nào đó, kết quả là.
Người này?
Cô có năm đứa con trai, tùy tiện xách một đứa đến đây cũng có thể đánh bại người trước mặt, chưa kể đứa con trai thứ hai của cô, người mới bước chân vào giới giải trí đã khiến người ta phải kinh ngạc.
Tần Du Du quá thất vọng rồi.
Kha Giai Mộ nghe vậy thì nhíu mày một chút, tại sao Tần Du Du lại khác xa với những gì anh ta nghĩ? Không thấy cô khẩn trương chân tay luống cuống làm trò hề? Hơn nữa, có lẽ vừa rồi anh ta nghe nhầm đi, sao anh ta lại nghe thấy trong giọng nói của Tần Du Du có một tia khinh thường?
Giữa anh ta và Tần Du Du, chỉ anh ta mới có thể coi thường Tần Du Du, Tần Du Du lấy tư cách gì khinh thường anh ta?
Giả vờ? Cố ý à?
Lạt mềm buộc chặt?
Đúng là buồn cười.
Kha Giai Mộ cười lạnh nhìn Tần Du Du với ánh mắt giễu cợt, chỉ nghĩ Tần Du Du nên bỏ của chạy lấy người, anh ta nhanh chóng gọi món, mặt không biến sắc nói: “Nói thẳng chính sự đi.”
“Tôi cũng nghĩ vậy.”Tần Du Du gật đầu, đang muốn mở miệng thì bị Kha Giai Mộ cắt ngang.
Kha Giai Mộ không muốn nghe Tần Du Du nói, anh ta hoàn toàn có thể đoán được Tần Du Du muốn nói cái gì, hôn thê của anh ta đã nói, hai người có hôn ước, cô mới là thiên kim thật sự của nhà họ Lê, cô thích anh ta các kiểu.
Không có đề tài nào anh ta muốn nghe, tốt nhất là anh ta trực tiếp cắt đứt ý niệm của Tần Du Du, miễn cho Tần Du Du lại nói ra những lời xúc phạm như vậy.
“Tôi nói thật với cô, nếu không phải Thấm Tuyết nói cô muốn gặp tôi, hôm nay tôi sẽ không tới, nhưng vì nể mặt Thấm Tuyết, hôm nay tôi đến đây nói rõ mọi chuyện với cô.”
Tần Du Du bị hành vi thô lỗ của Kha Giai Mộ làm cho bật cười: "Được rồi được rồi, anh nói đi.”
“Tôi nói chuyện hơi khó nghe, xin hãy thông cảm, tôi rất thông cảm với trải nghiệm của cô, nhưng chỉ vậy thôi, nói khó nghe một chút, cô vốn lớn lên ở nông thôn, trừ xem trên TV, cả đời sẽ không bao giờ được nhìn thấy tôi, bây giờ cô có cơ hội được gặp tôi nên có ý nghĩ không thực tế, tôi có thể hiểu được, nhưng tôi không tiếp nhận, người tôi thích là Thấm Tuyết, trước kia cũng vậy bây giờ cũng thế, sau này chúng tôi sẽ kết hôn, đến lúc đó sẽ mời cô đến tham dự, dù sao bây giờ cô cũng là người thân của Thấm Tuyết.”
“Ồ.” Tần Du Du không nhịn được bật cười thành tiếng.
Kha Giai Mộ hít một hơi thật sâu, trong lòng cảm thấy không vui khi thấy Tần Du Du cười, nhưng vẫn kiên nhẫn nói tiếp: “Có lẽ cô thấy tôi đẹp nên mới thích tôi, dù sao thì điều kiện trước đây của cô cũng khó nhìn thấy minh tinh, nếu cô thích trai đẹp, tôi có thể giới thiệu cho cô, sau này cô không cần quấn lấy ta cũng đừng làm phiền Thấm Tuyết, chúng ta hãy dừng lại ở đây, cô cảm thấy thế nào.”
“Nói xong chưa?”
Tần Du Du cuối cùng cũng thu hồi nụ cười.