Phương Pháp Thăng Cấp Pheromone Của Omega Trà Xanh

Chương 17-1: Đưa về nhà họ Sở, bị phớt lờ

Sự thay đổi kỳ diệu của pheromone có lẽ là rất mới lạ trong mắt những người này, cho nên Vạn Nhẫm may mắn được chú hai Sở đưa về nhà, được sắp xếp để sống ở tầng một của biệt thự nhỏ.

Tầng một thường là nơi bảo mẫu ở, nhưng Vạn Nhẫm không để ý lắm, mặc dù cậu sống bên cạnh phòng chứa đồ với cái bụng bầu, nhưng một ngày nào đó cậu sẽ sống trong một biệt thự cao cấp và xa hoa hơn cả căn biệt thự này, ở đó, cậu sẽ được alpha đứng đầu ôm vào lòng, hai người sống cùng nhau, sống hạnh phúc mãi mãi, một cuộc sống khiến ai cũng phải ghen tị.

Vạn Nhẫm đã đợi chú hai Sở một tuần, nhưng không đợi người này đến để phát sinh chuyện gì khác với cậu.

Thành thật mà nói, chuyện này hơi lạ.

Nói chung, khi được chú hai Sở mang về nhà, ý định của ông hẳn là để cậu mang cho ông một đứa con, nhưng cho dù cậu vẫn mang thai hạt giống của người khác, thì mị lực của cậu cũng không tầm thường như vậy, cho nên lúc này chú hai Sở mới không muốn đυ.ng vào cậu ở đây đúng không?

Vấn đề là đứa bé trong bụng cậu còn ít nhất bốn tháng nữa mới ra đời, sinh non thì hơn bốn tháng, nếu đủ tháng thì phải đợi đến sáu tháng sau.

Nếu như sáu tháng không được chạm vào, không thể thăng cấp, như vậy nếu cậu ở đây thì đâu bằng được ở với Nam thiếu gia đâu!

Vạn Nhẫm có chút nóng nảy, nhưng cậu không thể chủ động làm chuyện dụ dỗ, cậu sợ Sở Lăng đại thiếu gia của nhà họ Sở sống trong nhà sẽ hay để mắt đến cậu, dù sao cũng là hình tượng của cậu bây giờ trong mắt Sở Lăng chẳng tốt đẹp là mấy.

Vị alpha cao cấp nhất này có thể sẽ thích omega trong sạch như tiểu bạch thỏ, cậu đương nhiên không nằm trong tầm thẩm mỹ của đối phương, muốn tìm đường khác mà không thể đi theo con đường làm một điếm nhỏ dâʍ đãиɠ, thậm chí cũng chỉ khiến Sở Lăng còn ghê tởm cậu hơn.

Thông tin của cậu vẫn còn quá ít, suy cho cùng, cậu vẫn phải tìm hiểu về Sở Lăng trước.

Đáng tiếc là cậu đã ở trong biệt thự này được một tuần rồi, các bảo mẫu xung quanh đều phớt lờ cậu, không ai tiếp cận cậu cả, ngay cả chú hai Sở, còn gọi là người cha trên danh nghĩa của Sở Lăng, cũng không hay đến gặp cậu, chỉ thỉnh thoảng hỏi thăm quản gia cậu ăn ngủ thế nào, sau đó liền rời đi.

Ngay khi Vạn Nhẫm nghĩ con đường thăng cấp vĩ đại của mình có thể thực sự bị đình trệ trong vài tháng, cậu có thể phải đợi cho đến khi sinh ra đứa trẻ trong bụng cậu thì mới có thể đến gần chú hai Sở, chợt một người quen sẽ đến biệt thự này.

—— là Nam thiếu gia.

Nam thiếu gia không đến một mình, người dẫn anh vào là một tiểu O ôn nhu xinh đẹp, nhìn qua còn rất trẻ, chắc mới chừng mười ba mười bốn tuổi, không ngừng giật giật góc áo của Nam thiếu gia, nhìn bộ dạng cũng rất rụt rè

“Anh hai Nam, anh có chắc là để quên đồ ở nhà em không?” Tiểu O ngây thơ đến mức có vẻ như đang yêu, nghi ngờ anh hai Nan đang cố tình kiếm cớ để ở một mình với cậu ấy.

Nam nhị thiếu gia Nam Phùng thờ ơ giật giật khóe miệng, nói vài câu cho có Lệ với Sở Điềm, chợt hỏi: “Thật ra là Hoàng Đích sợ bố em thấy, nên cậu ta mới không có gan, nói bị bố em quản rất nghiêm, nên bây giờ không dám ra mặt, đành phải tự anh đích thân đến cửa lấy về.”

“Là cái gì vậy ạ?” Sở Điềm nghiêng đầu, còn tưởng rằng Nam nhị thiếu gia thật sự thích mình, nếu không sẽ không đối xử dịu dàng với mình như vậy.

Nam nhị thiếu gia đảo mắt, đi về phía phòng khách phụ của ngôi biệt thự rộng 200 mét vuông, quả nhiên, anh bước vào theo tiếng tivi, liếc mắt một cái là nhìn thấy Vạn Nhẫm đang ngồi trên chiếc ghế sô pha màu đỏ rượu vang xem TV.

Lúc Sở Điềm đuổi kịp, hai mắt cậu ấy như lóa lên, phảng phất nhìn thấy trên mặt Nam nhị thiếu gia lộ ra một tia nhẹ nhõm, dịu dàng cùng ngây người, nhưng là trong nháy mắt, lại lần nữa biến mất.

“Anh hai Nam?” Tiểu O giật giật góc áo anh hai Nam, không vui liếc nhìn omega xa lạ đang ngồi trong phòng khách phụ, cậu ấy không thích omega này, mấy ngày nay bố hỏi thăm về Omega này còn nhiều hơn cả cậu ấy nữa, tuy là đứa trẻ được nhà họ hàng xa mang đến nhưng cậu ấy lại thân thiết với bố hơn rất nhiều so với cái người đang mang thai không rõ lai lịch này.