Một Lòng Muốn Làm Lương Y Nhà Nông

Chương 12

Tô Cẩm cũng không ngại nhiều hay sợ lãng phí, toàn bộ đều giữ lại.

Những củ mài lớn này rất sâu, tuy là Tần Lãng sức lực lớn nhưng cũng phải mất hơn nửa tiếng mới đào lên hết được.

Thu hoạch cũng khá phong phú, cũng được non nửa sọt.

Tô Cẩm ước lượng sọt rồi cười nói: “Em thấy chắc cũng khoảng mười ba, mười bốn cân, nếu tìm được một chỗ như vậy nữa là có thể đầy sọt.”

Tần Lãng cười nói: “Chúng ta đi trước.”

Trong khu rừng thưa thớt dân cư này, chưa kể thức ăn hoang dã có thể tìm thấy ở khắp mọi nơi, chỉ cần bỏ dành thời gian và công sức ra thì sẽ không bao giờ trở về với tay trắng.

Tiếp theo, bọn họ tìm thấy ở một khoảnh đất nhỏ có khoảng hai mươi, ba mươi bông hoa bách hợp trong một thung lũng đầy nắng.

Mỗi thân cây nhỏ thì chỉ bằng quả trứng bồ câu, còn ba bông lớn nhất cũng chỉ bằng quả trứng, nhưng cũng đủ cho hai người ăn trong một ngày.

Làm việc một lúc lâu, cả hai đều cảm thấy hơi đói nên dừng lại nghỉ ngơi.

Trên sườn đồi có hai cây hồng, vào thời điểm này trong năm lá đã rụng từ lâu, chỉ còn lại cành trơ trụi như cành khô.

Trên một cây thực sự có ánh sáng rực rỡ, trên ngọn cây khác có bảy tám quả hồng đỏ treo lủng lẳng, nhìn rất hấp dẫn.

Tô Cẩn nhìn chằm chằm quả hồng, liếʍ môi, thầm nghĩ thật đáng tiếc.

Không may là chúng nó đều mọc trên ngọn cây, không thể hái được. Nếu không thì bữa trưa sẽ được giải quyết.

Quả hồng vào thời điểm này trong năm chắc chắn là rất ngọt rồi.

Tần Lãng nhìn nàng cười một cái , sau đó năm ba bước đã leo lên cây.

Anh leo lên chỗ cao nhất rồi dừng lại, sau đó rút dao chẻ củi ra chặt mấy cành cây có quả xuống.

Tô Cẩm: "..."

Phương pháp đơn giản lại thô bạo này đúng là tốt thật!

Là một người dân bình thường nàng hoàn toàn không nhận ra, có thể dùng sức chặt nhánh cây mà quả trên đó lại không rơi lấy một quả thì cần phải có khả năng kiểm soát lực tuyệt diệu thế nào.

"Tướng công, ngươi lợi hại thật đó!" Tô Cẩm vui vẻ cười nói.

Tần Lãng có vẻ vẫn chưa quen với xưng hô này, có chút mất tự nhiên cười cười, vành tai đỏ lên: "Ăn đi!"

"Ừ, ngươi cũng ăn đi!"

Tổng cộng có bảy quả hồng, mỗi quả đều to bằng nắm tay, Tô Cẩm lấy ba quả, đưa cho Tần Lãng bốn quả.

Lột vỏ lộ ra phần thịt căng mọng màu đỏ cam, cắn một miếng là thấy vị ngọt, hơi lạnh, vừa lúc đi đường có hơi nóng, ăn xong thấy sảng khoái, cảm giác mát lạnh và ngọt ngào này làm người ăn vô cùng thoải mái.

Ăn xong mấy quả hồng, tuy không thể dùng từ "no" để miêu tả nhưng ít nhất cũng không thấy đói nữa.

Đối với bọn họ thì như vậy là được rồi.