Tạ Ngạn Phỉ nhìn chằm chằm chén rượu trong suốt, vị ngọt thuần khiết, là rượu ngon trong các loại rượu ngon.
Nhưng uống hay không uống lại là vấn đề.
Dù rượu có ngon đến đâu đi chăng nữa, cũng đã bị bỏ Tình Dược.
Y do dự, thay đổi tư thế chống đầu, thuận tiện xốc ống tay áo rộng để lộ cánh tay to múp míp thịt, năm ngón tay trắng nõn bóng loáng.
Bởi vì quá mập mà hoàn toàn không nhìn rõ cổ tay, khắp nơi toàn là thịt, thịt và thịt.
Trên phần xương nối liền cổ tay và cánh tay hiện lên một vạch đen ngòm làm y lóa cả mắt.
Đây là nguyên nhân y do dự có nên uống hay không uống.
Ba ngày trước y tỉnh dậy trong cơ thể này, vạch thẳng đen ngòm đó còn chưa xuất hiện.
Đến tận khi y ý thức được mình xuyên vào một quyển sách rồi có âm mưu thay đổi cốt truyện, thì vạch thẳng đen ngòm này mới xuất hiện.
Theo cùng với nó là một giọng nói vang vọng trong đầu.
[Kiểm tra phát hiện ký chủ có mưu đồ thay đổi cốt truyện gốc, giá trị thiện cảm -1, tổng giá trị thiện cảm -1, trong ba ngày tăng giá trị thiện cảm lên +1 vạch đen sẽ biến mất, nếu không, mở ra trừng phạt cấp một: Tự Thiến.]
Ngay khi đó, bình tĩnh và thờ ơ trong Tạ Ngạn Phỉ đã bị hai chữ sau cùng đánh cho tan tác.
Tự thiến? Làm thái giám?
Mẹ nó, cái này còn đau khổ hơn gϊếŧ y.
Vì để giữ lại hai lạng thịt, dù Tạ Phỉ Ngạn biết mình sẽ bị lôi ra làm pháo hôi trong tiệc mừng thọ ở phủ Tuyên Bình Hầu nhưng vẫn quyết định làm việc nghĩa không chùn bước, đến tham gia yến tiệc.
Mà ly rượu này, chính là bắt đầu cho bi kịch pháo hôi sau khi linh hồn y xuyên vào quyển sách này.
Rượu bị bỏ tình dược, dựa theo cốt truyện trong sách, nguyên thân sẽ uống cạn ly rượu này sau đó bị lừa đi ra khỏi yến tiệc, trùng hợp gặp nữ chính cũng trúng thuốc bị lừa đến đây, ngay lúc đó thuốc trong người nguyên thân phát huy tác dụng, ý loạn tình mê nhào qua sàm sỡ nữ chính.
Tuy thật sự vẫn chưa làm được gì, nhưng lúc ôm ấp đã bị chủ mưu lén dẫn người trong yến tiệc đến trùng hợp bắt gặp.
Nữ chính bị từ hôn.
Rồi mọi việc theo đó thuận lý thành chương, nguyên thân đính hôn với nữ chính bị từ hôn.
Sau đó, trong đêm đại hôn, nguyên thân pháo hôi bị nam chính gϊếŧ chết.
Tạ Ngạn Phỉ thầm chửi đậu má, kéo căng khóe miệng làm mỡ trên mặt và đốm đen lớn lớn bé bé xoắn lại vào nhau, trông dữ tợn xấu xí không ai sánh bằng.
Tạ Ngạn Phỉ tận mắt nhìn thấy có cô nương ngồi ở bàn tiệc phía đối diện lơ đãng nhìn thấy y, rồi không nhịn được mà suýt nôn.
Tạ Ngạn Phỉ: “…”
Đời này chả còn thiết sống nữa!
Trước khi xuyên sách y cũng là một mỹ nam tuyệt trần, có vô số người mê muội dáng người tuyệt vời của hắn, nhưng khi vào trong quyển sách chết tiệt này đã mất sạch.
Tạ Ngạn Phỉ hối hận đang yên đang lành y đọc sách làm gì? Kết quả đọc được một nửa thì ngủ mất, đến khi tỉnh lại y đã trở thành người xấu xí nhất nước Tạ - Ngũ hoàng tử Tạ Ngạn Phỉ trùng tên trùng họ.
Tạ Ngạn Phỉ lại thở dài lần nữa, nhắm mắt, làm việc nghĩa không chùn bước cố uống một hơi cạn sạch chén rượu bỏ thuốc này.
Kỳ hạn ba ngày chỉ còn lại một canh giờ cuối cùng, không giành được giá trị thiện cảm của nữ chính, hoặc không thể làm giá trị thiện cảm trở lại mức cân bằng là 0 thì y sẽ lập tức biến thành thái giám.
Thái giám và cốt truyện hỗn loạn, y quyết đoán chọn vế sau.
Dù sao sau khi xuyên qua y cũng không thể sửa lại cốt truyện gốc.
Nhưng một kẻ dị biệt như y có thể tự thay đổi bản thân, cho nên y tình nguyện tốn chút công sức, chứ không muốn bị “xoẹt xoẹt”.
Theo ly rượu y uống cạn, cốt truyện chính của quyển sách này đã dần mở ra, cô nương xinh đẹp nhất trong bàn tiệc phía đối diện cũng cùng bị hạ thuốc.
Cô nương đó chính là nữ chính trong sách, đích Tam cô nương Đỗ Hương Vũ của phủ Tuyên Bình Hầu, là danh môn quý nữ hàng thật giá thật, chỉ tiếc là bị tính kế, nguyên thân chết nàng ta trở thành quả phụ.
Sau đó còn bị bắt đi hòa thân, cũng may có hào quang nữ chính, kết cục cuối cùng cũng coi như tốt, nhưng vẫn phải trải qua rất nhiều khổ cực.