Chỉ có điều hắn không ngờ rằng, những thông tin đó là do trong buổi xem mắt Tống Giang Thần đã nghe qua, trí nhớ của anh vô cùng tốt. Bình thường chỉ cần đọc qua một lần thì nội dung trong trang sách đều có thể nhớ hết được nội dung chính. Trí nhớ tốt như vậy, đương nhiên toàn bộ cuộc hội thoại lúc chiều của bọn họ đều bị Tống Giang Thần ghi nhớ hết rồi.
Bạch Nhất Đồng lúc này đành ngậm ngùi lui ra sau. Nếu như Cố Dĩ Hiên là bạn gái thực sự hay là vợ chưa cưới thực sự thì hắn ta còn có thể đem cô về được. Không ngờ rằng cô ta lại quen biết với người kia… Xem ra tối hôm nay đã nhọc công phí sức, lại còn để cho tên họ Tống kia được hưởng lợi. Mặc dù rất tức tối, nhưng bởi vì ngại gia thế và địa vị của Tống Giang Thần, hắn ta chỉ có thể đành ngậm ngùi mà ra về.
Sau khi Bạch Nhất Đồng từ bỏ ra về, Cố Dĩ Hiên mới trở nên an tâm hơn. Tuy nhiên lúc này thuốc kí©ɧ ɖụ© cũng đang ra sức phát huy tác dụng, khiến cho cô trong người bứt rứt khó chịu, không nhịn được mà uốn éo vặn vẹo trong lòng Tống Giang Thần.
Tống Giang Thần cũng là đàn ông, làm sao chịu nổi được kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, hôm nay cô mặc váy khá bó sát cơ thể, sau một lúc cựa quậy thì váy đã bị kéo lên khá cao, lộ ra một mảng da thịt. Bởi vì uống thuốc kí©ɧ ɖụ© mà làn da nổi lên một màu hồng nhẹ, trên má đỏ ửng nóng hổi, cứ liên tục cọ xát vào trên người anh, giọng nói của cô kiềm chế mà rên hừ hừ trong cổ họng.
Chỉ nhìn cảnh tượng đó thôi, là Tống Giang Thần đã cảm giác như máu nóng toàn thân của mình đang dồn hết xuống bộ phận nam tính kia, ở hạ thân khẽ nhô lên một chút, Tống Giang Thần giữ chặt lấy người cô nói:
“Cô còn cựa quậy nữa tôi đảm bảo sẽ không tha cho cô đâu.”
Mặc dù hết sức kiềm chế, nhưng du͙© vọиɠ mãnh liệt kéo tới khiến cho Cố Dĩ Hiên không kìm lòng nổi, đôi mắt ươn ướt vô tội nhìn anh cầu khẩn:
“Tôi nóng quá… Làm ơn giúp tôi… Tôi sắp không chịu nổi rồi… Ưm…”
“Không chịu nổi cái gì cơ chứ… Tôi cũng không biết nên giúp cô như thế nào?”
“Tôi thực sự quá khó chịu… Hức… Tôi nóng quá… Tôi khó chịu lắm… Xin anh giúp tôi."
Một cảm giác khao khát mãnh liệt nổi lên trong người Cố Dĩ Hiên. Nhìn người đàn ông đẹp trai trước mắt này, cùng với giọng nói tràn đầy nam tính của anh ta, phía dưới của Cố Dĩ Hiên lại càng chảy ra khá nhiều nước. Cô cảm thấy bản thân mình đã động tình, rất xấu hổ chỉ sợ ai đó phát hiện ra sự dâʍ đãиɠ lúc này của bản thân.
Làm sao cô lại có thể như vậy cơ chứ, giống như có vô số con kiến cắn vào trong người cô, một cảm giác bứt rứt khó tả, ngứa ngáy dữ dội, bên dưới chỗ kín mới thực sự là tra tấn, chỗ đó quá ngứa, muốn được ai đó gãi vào, cảm giác muốn được thứ gì đó hung hăng lấp đầy.
Cố Dĩ Hiên không chịu được mà càng thêm uốn éo dữ dội hơn, Tống Giang Thần nhìn thấy vẻ động tình của cô lúc này thì cảm thấy bản thân cũng muốn điên cuồng mà làm chuyện gì đó. Cô gái này thực sự quá mê người, một cô gái ngây thơ chưa trải sự đời đang bị du͙© vọиɠ dằn vặt…
Sau đó Tống Giang Thần nhanh chóng chở cô về khách sạn, trên đường đi Cố Dĩ Hiên không chịu nổi, mới tháo dây an toàn ra, vươn người sang một bên ôm lấy cánh tay của Tống Giang Thần. Bởi vì lúc nãy nhìn thấy cô cởi dây an toàn ra, Tống Giang Thần đã giảm nhẹ tốc độ, lúc cô vươn người sang thì may thay anh chỉ bị rẽ lái về một bên, không có xảy ra việc gì.
“Cô cứ như thế này làm sao tôi còn tập trung lái xe về nhà được, chúng ta bị tai nạn thì làm sao đây!”
“Tôi không thể chịu nổi rồi, hức… Cầu xin anh hãy giúp tôi, tôi sẽ chết mất!”
“Sẽ không chết được đâu…”
Còn chưa kịp nói xong thì đã thấy Cố Dĩ Hiên nhảy vọt lên ngồi trên đùi anh, cô ra sức cọ sát uốn éo cơ thể nhằm làm giảm ham muốn trong cơ thể mình, Tống Giang Thần thấy thế thì điều chỉnh cho ghế ngồi phụ bị hạ thấp xuống, bảo cô:
“Cô sang bên kia nằm xuống, ở bên kia thoải mái hơn.”
Cố Dĩ Hiên lắc đầu nguầy nguậy, cố chấp bám chặt lấy anh không chịu buông ra.
Quan sát hai bên đường một chút, cảm thấy ở đây có thể có người qua lại, Tống Giang Thần mới đánh xe rẽ vào một lối nhỏ vắng người khác, chỗ này thậm chí còn không có đèn chiếu tới, có làm chuyện gì cũng sẽ không lo bị người ta phát hiện, anh điều chỉnh để cho cửa chắn cửa cổ được kéo lên cao hết, bây giờ bên ngoài sẽ không nhìn vào được bên trong nữa.
Đẩy ngã Cố Dĩ Hiên sang ghế ngồi bên cạnh, Tống giang thần mới nhanh chóng nằm đè lên cô, đúng là tiểu yêu tinh mê người.
Nhìn ngắm bộ dạng thống khổ bị du͙© vọиɠ tra tấn của cô, Tống Giang Thần cảm thấy rất vừa lòng. Cố Dĩ Hiên bởi vì bị đè xuống nên khó lòng cựa quậy được, hai chân đá loạn xạ lung tung, hạ thân lại vô tình cọ xát nhiều hơn đối với bộ phận nam tính của Tống Giang Thần.
Tống Giang Thần lúc này cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi dươиɠ ѵậŧ chỉ muốn được bộc phát ra ngoài nhanh chóng. Tuy nhiên anh còn muốn nhìn thấy cô bị tra tấn thêm chút nữa, cho nên, một tay thì túm lấy hai tay cô lên phía trên cao, một tay còn lại sờ soạng mân mê phía ngoài đùi, cách lớp váy xoa xát lúc nhẹ lúc mạnh.