Tình Yêu Độc Đoán Của Tổng Tài Mafia

Chương 16: Mối quan hệ khó xử

Đôi khi khứu giác của các tay săn ảnh sẽ nhạy bén hơn ai hết.

Sau khi uống thuốc, cô cuộn tròn nằm trên hàng ghế sau rộng rãi, thoải mái.

Lãnh Đế Giác trầm mặc lái xe, bầu không khí trong xe vô cùng yên tĩnh.

Thẩm Lạc Vũ lặng lẽ liếc nhìn người đàn ông đối diện, không khỏi rơi vào trầm tư sâu thẳm.

Anh ta là người đàn ông thế nào? Giữ kín như bưng khiến người ta khó mà đoán được, nhưng có lúc lại kiêu ngạo làm người ta không thể cưỡng lại.

Hắn mạnh mẽ ngang ngược, dù chỉ hơi cau mày có chút cũng sẽ khiến đối phương phải run sợ không thôi.

Một người đàn ông như thế này – không có chút gì tương đồng với Ngạn.

Thẩm Lạc Vũ nhẹ nhàng thở dài, trong mắt hiện lên một tia mờ mịt.

Thật ra, trước nay cô chưa từng quan sát hắn kỹ như vậy, đường nét cương nghị, chiếc mũi anh tuấn thẳng tắp, dáng người cường tráng, đôi môi mỏng hơi mím...

Quả thực là một loại hưởng thụ đối với phụ nữ.

Chỉ là nhìn kỹ như này, sau đó cô mới nhận ra, đường nét góc mặt của hắn hơi cứng rắn hơn Ngạn so với những gì trong trí nhớ của cô, đôi môi của hắn cũng không đầy đặn như Ngạn.

Môi mỏng! Chính xác, hắn có đôi môi mỏng gợi cảm, một người đàn ông có đôi môi mỏng cũng có nghĩa hắn là kẻ bạc tình…

Ánh mắt cô rơi vào đôi bàn tay to dày dặn, đang nắm vững vô lăng, nhưng lại khiến cơ thể cô sinh ra một luồng hơi nóng, như thể bàn tay to của hắn đang vuốt ve cơ thể cô...

Đúng là mối quan hệ giữa hắn và cô khá khó xử.

Thẩm Lạc Vũ cố lắc đầu, cô đang nghĩ lung tung bậy bạ gì vậy?

Cho dù hắn đẹp trai đến mức phụ nữ không thể rời mắt; cho dù hai người họ có một mối quan hệ trời xui đất khiến. Thì hắn không phải Ngạn.

Đối với cô mà nói, hắn chỉ là người qua đường mà thôi!

Cô sẽ không bị hắn làm cho mê muội, bởi cả đời này cô chỉ yêu mỗi mình Lệnh Ngạn!

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của cô, Lãnh Đế Giác mới quay đầu — — ánh mắt Thẩm Lạc Vũ bất ngờ va phải đôi mắt sâu thẳm của hắn, cô gần như đã nhìn thấy tia giễu cợt thoáng qua trong mắt hắn, tiếp đó đôi môi mỏng khẽ cong lên trong giây lát.

Cô vội vàng nhìn đi chỗ khác, nhưng lòng đã không còn yên tĩnh như trước.

Thật sự rất xấu hổ!

Hình như những suy nghĩ hoang đường vừa rồi của cô, đã bị hắn phát hiện.

Dáng vẻ cô đã làm hắn hài lòng, trong mắt Lãnh Đế Giác loé lên ý cười nhạt.

Đôi má hơi ửng đỏ của cô đang tỏa sáng rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời và hắn cũng cảm thấy tâm tình của mình cũng đột ngột trở nên vô cùng tốt.

“Em đang nhìn lén tôi?” Hắn biết rõ nhưng vẫn cố hỏi, khoé môi cong lên nụ cười trêu chọc.

“Không có, tôi... vừa rồi tôi chỉ đang nghĩ về một chuyện thôi.” Thẩm Lạc Vũ vội vàng biện minh, lại liếc mắt nhìn ngoài cửa sổ.

Cảm nhận được ý cô đang cố xa lánh mình, Lãnh Đế Giác không nói thêm gì, chỉ tập trung nhìn về phía trước, mi tâm hiện lên một tia không vui.

...

Xế chiều, trong căn phòng tổng thống của khách sạn Will.

Thẩm Lạc Vũ lặng lẽ ngồi trên sô pha ngoài phòng khách, hai mắt đăm chiêu nhìn bức tranh trừu tượng của Picasso trên tường.

Cô nghe như không nghe, mặc cho tiếng cười mềm mại mập mờ cùng tiếng rêи ɾỉ mơ hồ của người phụ nữ trong phòng ngủ phía sau truyền đến.

Lúc này, Lãnh Đế Giác đang hẹn hò với vị hôn thê thực sự của hắn.

Và cô chỉ là thế thân, chỉ có thể đứng ngoài cửa làm màn khói của họ.

Lãnh Đế Giác không yêu cầu cô lánh mặt, vì thế cô cũng chưa bao giờ có ý rời đi.

Với tư cách là người thay thế Doãn Thượng Hi, trách nhiệm quan trọng nhất của cô là luôn xuất hiện trước mặt mọi người với hình ảnh của mình.

Do đó, sáng nay sau khi Doãn Thượng Hi gọi điện đến, muốn một mực phải hẹn hò với Lãnh Đế Giác, cô ta liền cùng hắn xuất hiện trước cửa lớn của khách sạn Will với dáng vẻ cao ngạo...

Cạnh — — cửa vừa mở ra, người bước ra không phải Lãnh Đế Giác mà là người đẹp Doãn Thượng Hi.

Trên người cô ta chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, không ngần ngại thể hiện những gì đã xảy ra giữa bản thân và Lãnh Đế Giác.

“Vất vả rồi.” Cô ta đi đến tiếp cận Thẩm Lạc Vũ, trong mắt mang chút vẻ khinh thường.