Bởi vì sợ hắn, nên khi lên xe, thiếu niên mím chặt môi, khuôn mặt nhỏ trắng bệch.
Sau lại không biết vì sao, gan lớn, dám uy hϊếp hắn, khuôn mặt xinh đẹp loá mắt vô cùng kiêu ngạo, coi hắn như là đầy tớ, nhưng mà, hình như……
Cũng không cảm thấy ghét lắm.
Xe Trần Diên ngừng ở đầu hẻm.
Tuyết Úc vùi mặt vào khăn quàng cổ, đi vào chung cư.
Vừa vào cửa liền thở hồng hộc, cậu sắp bị đông cứng rồi, đôi môi đầy đặn trắng bệch, phần cổ tay lộ ra ngoài cũng không quá bình thường, bị lạnh đến có chút hồng.
Tuyết Úc dừng ở cửa vài giây, sau đó xoay người đổi giày, vừa ngước mắt liền phát hiện có người đang ngồi trên sô pha.
Tóc được cắt rất ngắn, khuôn mặt đậm chất đàn ông, cặp chân dài bắt chéo, thân hình còn cao hơn Trần Diên, cơ bắp dưới lớp quần áo vô cùng đồ sộ.
Người đàn ông thấy cậu, chậc một tiếng, tránh như tránh tà, đứng lên trở về phòng.
Tuyết Úc: “……”
____&&
Tuyết Úc cắn môi, cảm giác có chút bực bội
Bực bội vì không hiểu vì sao độ chán ghét lại giảm 5 điểm.
Hắn nắm chặt Tạ Thanh Vân cánh tay, đang muốn đem sau trên eo bàn tay to xoá sạch, lại ở giương mắt gian thình lình đối thượng Tạ Thanh Vân có chút tìm tòi nghiên cứu ánh mắt.
Tuyết Úc sợ hãi cả kinh, vội ở trong óc gọi hệ thống: “Thống, hắn như thế nào như vậy xem ta, ta lòi?”
Đây là người ở từ trước, vai chính công, Phó Dương.
Phó Dương đã từng tham gia quân đội một khoảng thời gian, vừa trở về liền tiếp nhận sản nghiệp của gia đình, không giống với những thương nhân khác, không ai có thể đoán được suy nghĩ của hắn.
Hành động vừa nhanh vừa nguy hiểm, những người trẻ tuổi không ai có thể đấu lại Phó Dương.
Sau lại không biết xảy ra chuyện gì, cốt truyện mà hệ thống đưa bị thiếu, chỉ biết sau một đêm, Phó Dương liền biến mất khỏi thương trường, mai danh ẩn tích, tất cả tài sản đều bị niêm phong, hạ mình ở tại căn chung cư nhỏ hẹp này.
Phó Dương trời sinh không thích những người tự cao tự đại, mà khi Bùi Tuyết Úc dọn vào, bởi vì không chịu được giường đệm rẻ tiền, liền dùng chút tiền còn lại mua một cái giường lớn thoải mái, còn bắt Phó Dương dọn dẹp cho mình.
Vô cùng ngang ngược, từ ngày đó về sau, Phó Dương liền khó chịu khi gặp nguyên chủ.
Ngày thường nếu cậu ở phòng khách, Phó Dương tuyệt đối sẽ không bước ra khỏi phòng nửa bước, ăn cơm cũng sẽ không cùng ăn, hôm sau còn sẽ dậy sớm chỉ vì muốn tránh mặt cậu.