Hôm nay, sau khi tan ca, nàng và đồng nghiệp cùng nhau ra ngoài uống mấy chén, đến khi về nhà đã hơn nửa đêm, nàng tay chân nhẹ nhàng đi lên lầu, lúc này loáng thoáng nghe được trong phòng ngủ chính truyền đến tiếng kêu nho nhỏ.
Bước chân nàng dừng lại, lập tức hiểu được là đang xảy ra chuyện gì.
Vốn dĩ muốn lập tức trở về phòng, nhưng chân lại không nghe lời mà đi đến nơi phát ra âm thanh kia.
Tim Vạn Mị đập liên hồi, đi tới trước cửa phòng ngủ chính, âm thanh càng lúc càng rõ ràng, người phụ nữ khi thì đè nén, khi thì sảng khoái, trong lòng Vạn Mị ngứa ngáy.
Nàng lặng lẽ xoay chốt cửa, từ kẹt cửa nhìn vào trong.
Ánh đèn mờ nhạt chiếu rọi lên đôi nam nữ đang dây dưa trên giường.
Kỷ Vũ đưa lưng về phía nàng, phần lưng có đường nét rõ ràng, cơ bắp nổi lên, vòng eo nhanh chóng kí©ɧ ŧɧí©ɧ qua lại ở giữa hai chân người phụ nữ, cánh tay mạnh mẽ chống ở hai bên sườn, cẳng chân trắng nõn của người phụ nữ đong đưa vô lực trên khuỷu tay hắn.
Sắc mặc Trần Đình thống khổ, giữa mày nhíu chặt, tựa hồ như đang cực lực thừa nhận từng trận xâm lược của người đàn ông.
Tầm mắt của Vạn Mị nhìn về nơi giao hợp của hai người họ, du͙© vọиɠ thô dài của người đàn ông ra ra vào vào ở giữa hai chân người phụ nữ, kiêu ngạo chống ở tiểu huyệt của người phụ nữ đến biến dạng.
Vạn Mị nhìn đến ngây người, tuy sớm đã có ý da^ʍ, nhưng tận mắt nhìn thấy chuyện trên giường của người đàn ông vẫn khiến nàng hưng phấn không thôi, tầm mắt qua lại trên cặp mông vểnh của hắn, thật lâu vẫn không chịu rời đi.
Người đàn ông sắp sửa phóng thích, cơ bắp trên mông thắt chặt, ra vào càng ác liệt hơn, Trần Đình ôm lấy tấm lưng rắn chắc của hắn, móng tay cắm thật sâu vào cơ bắp, âm điệu trong miệng càng lúc càng cao, người đàn ông cúi đầu ngậm lấy điểm mẫn cảm trước ngực cô, động tác dưới thân càng lúc càng nhanh, cắm mấy chục cái, cuối cùng gầm nhẹ phóng thích, tiếng thở dốc thật mạnh kéo dài không dứt.Vạn Mị liếʍ liếʍ môi, khát vọng trong lòng nàng đối với người đàn ông càng lúc càng lớn.
Trở lại phòng, qua hồi lâu mà trái tim Vạn Mị vẫn không thể bình tĩnh lại được, nhắm mắt lại, trong đầu đều là hình ảnh Kỷ Vũ nằm trên người Trần Đình ra ra vào vào.
Dưới thân trào ra một mảnh xuân triều, Vạn Mị đơn giản cởϊ qυầи lót ra, nằm ngửa trên giường, hai chân mở đến mức lớn nhất, bàn tay tiến vào mật động nhỏ hẹp dưới thân bắt chước động tác giao hợp mà nhanh chóng thọc vào rút ra.
“Ân.. Kỷ Vũ.... Dùng sức cᏂị©Ꮒ em...”
“A... Nhanh quá… Em chịu không nổi.”