Trên đường đi làm, đôi môi mỏng của Kỷ Vũ mím chặt, mắt nhìn phía trước, không nói một lời, im lặng lái xe.
Vạn Mị liếc mắt nhìn hắn, tây trang phẳng phiu, cổ áo màu trắng, yết hầu như ẩn như hiện, tầm mắt đi xuống một chút, bờ ngực săn chắc, đôi chân dài mạnh mẽ, Vạn Mị dường như có thể tưởng tượng dáng vẻ ở trên giường, mãnh liệt làʍ t̠ìиɦ của người đàn ông.
Không thể suy nghĩ nữa.
Miệng khô lưỡi khô, giữa chân tê dại, nơi đó sớm đã ướŧ áŧ, bụng dưới dâng lên một trận khát vọng, người đàn ông này đúng thật là, chỉ ý da^ʍ thôi cũng đủ khiến nàng xuân tâm tràn lan.
Trong lúc Kỷ Vũ đang không ngừng nghe tiếp điện thoại, giọng điệu vững vàng, ý nghĩ rõ ràng, Vạn Mị không có hứng thú với nội dung cuộc nói chuyện điện thoại, đơn giản nhắm mắt nghỉ ngơi.
Rất nhanh đã đến nơi, có một cuộc gọi đến, Kỷ Vũ mang tai nghe Bluetooth, nàng không nghe rõ nội dung cuộc nói chuyện, nhưng từ giọng điệu nói chuyện của hắn, vẫn có thể suy đoán được.
Giọng điệu đáp lại ổn trọng và các thuật ngữ chuyên nghiệp, trong rất lạnh nhạt xa cách, đối phương tuyệt đối không thể là khách hàng, bạn học, bạn bè càng không logic, dùng phương pháp loại trừ, cuối cùng chỉ còn lại có phụ nữ.
Người đàn ông cúp máy, Vạn Mị cười nhẹ nhàng, lời nói mang ý trêu chọc.
“Kỷ tiên sinh, không phải giống trong truyền thuyết sao.”
Người đàn ông nhíu mày, trầm giọng mở miệng.
“Không nên nói bừa.”
Vạn Mị nhướng mày, trong mắt toàn là đắc ý.
“Nói bừa? Kỷ tiên sinh có biết câu không có lửa làm sao có khói không?”
Nàng nhìn móng tay được sơn đẹp đẽ của mình, nói tiếp.
"Hơn nữa hiện giờ Kỷ tiên sinh cũng coi như là nhân vật phong lưu nhất Tân Hải Thành, vô số phụ nữ xếp hàng chờ nhào vào lòng ngài, Kỷ phu nhân cũng nên nhanh học được đạo lý cá lớn nuốt cá bé này mới đúng.”
Kỷ Vũ quay đầu nhìn nàng, trong mắt ẩn chứa sát khí, Vạn Mị cùng hắn giằng co, không hề có chút sợ hãi.
Người đàn ông di chuyển ánh mắt, nói thẳng.
"Cô muốn gì?”
Hào phóng như vậy?
Nhìn dáng vẻ này, nàng đoán không ra.Vạn Mị cười si ngốc, giọng điệu nhẹ nhàng
"Em muốn anh nha.”
Tim người đàn ông đập lỡ một nhịp, quai hàm căng chặt, bàn tay siết chặt tay lái, gân xanh nổi lên.
Xe quẹo vào một góc, dừng xe, tắt máy, trong bóng đêm hai người lẳng lặng giằng co, hô hấp ấm nóng nặng nề trong không khí, ai cũng không nhúc nhích.
Rất lâu sau đó, người đàn ông đành bại trận, nói.
"Chuyện công việc, tôi sẽ sắp xếp giúp cô..”
Lời còn chưa nói xong, chóp mũi liền ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, ngay sau đó đôi môi anh đào mềm mại như thạch trái cây của người phụ nữ dán tới.