Nữ Thần Sinh Cho Tôi Long Phượng Thai

Chương 10

Trần Quân sụt sịt mũi, không nhịn được quay đầu sang, cố gắng nhịn không khóc ngay tại chỗ. Cô không muốn khóc trước mặt người đàn ông này, từ bé đến lớn, trừ bố ra, cô chưa bao giờ khóc trước mặt một người đàn ông nào khác cả…

Khoảnh khắc này, Vu Giang Đào cảm thấy thật may mắn, may mà anh đã đến, xuất hiện ở giây phút quan trọng này. Nếu để lỡ mất ngày hôm nay, chắc anh sẽ hối hận suốt đời!

“Đúng rồi, Trần Quân… Cô… người trong nhà cô đâu?”

“Tôi, tôi không muốn nói. Anh đừng hỏi nữa được không?”

“… Được!”

Nhìn thế này, chắc hẳn cô ở nhà cũng đã gặp phải vấn đề gì đó, là cãi nhau với người nhà hay là xảy ra chuyện gì khác? Vu Giang Đào thầm suy nghĩ trong lòng…

Dần dần, trời càng lúc càng tối, hai tay mơ mới làm bố mẹ là Trần Quân và Vu Giang Đào cũng chào đón buổi tối giày vò đầu tiên…

“Haizz, cục cưng dậy rồi, bế lại đây để tôi cho bú sữa…”

“Y tá, y tá, truyền dịch xong rồi… Ôi trời, máu chảy ngược rồi!”

“Em gái lại ị rồi, cục cưng đừng khóc, đừng khóc nào, để thay quần xong không ướt người nữa thì bú sữa tiếp nhé, ngoan nào con…”

“Ôi… anh trai tè ướt hết quần rồi! Thôi xong, cái chăn này không dùng được nữa… Không sao, không sao, Trần Quân, cô ngủ đi, để tôi rửa đít thay quần cho anh trai…”

Tối hôm ấy, hai người gần như thức trắng đêm. Cầm tã lót mà cục cưng đã thay ra mang đến cuối hành lang, Vu Giang Đào kinh ngạc phát hiện bầu trời bên ngoài bất tri bất giác đã sáng trưng rồi.

Anh từng tưởng rằng thức đêm là một chuyện dễ ợt, rồi chẳng biết quý trọng những ngày tháng ấy, chuyện đau khổ nhất trên đời là nhận ra sự thật của việc chăm sóc trẻ con… Nếu ông trời có thể cho anh thêm một cơ hội, anh nhất định sẽ nói với cục cưng một câu, con không thể để bố chuẩn bị bài vở và bổ sung kiến thức trước đã sao?

Không thể vừa lên lớp đã bắt thi học kỳ chứ!

Anh mở trừng trừng đôi mắt gấu trúc, có phần suy sụp. Cho dù bản thân từ nhỏ đã đi theo bố tập võ luyện quyền, hành hạ một đêm như thế thực sự cũng quá mệt!

Đừng nói là anh, ngay cả Trần Quân cho con bú suốt một đêm cũng không chống đỡ nổi. Bởi vì trong lòng vẫn lo lắng cho con, căn bản là hễ bọn chúng khóc cái là cô sẽ lập tức tỉnh dậy, bảo Vu Giang Đào ôm con đến cho bú. Cả buổi tối cô đều trong tình trạng nửa mơ nửa tỉnh, căn bản cũng không ngủ được ít nào, động cái là giật mình, chất lượng giấc ngủ xuống dốc trầm trọng!

“Ding dong! Chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn “Chăm sóc cục cưng tối đầu tiên”, thưởng một chiếc lì xì một trăm nghìn, mong kí chủ tiếp tục cố gắng!”

Hả?!

Nghe thấy câu này vang lên trong đầu, Vu Giang Đào lập tức chấn động tinh thần. Được đấy, bỗng nhiên có thêm một trăm nghìn!

Anh nhanh chóng lấy điện thoại, mở app tiền ảo kia ra, lại thấy tin tức trên trang đầu là mấy ngày trước Mahler Gusk nói gì mà tiền BT sắp có thể dùng để thanh toán T-sla…

Mấy ngày nay, tài khoản tiền ảo mà hệ thống mở cho anh tăng lên vèo vèo, nhưng mà vừa nãy, hệ thống bỗng bán đứt tài khoản đi rồi!

Anh nhất thời thấy hơi cạn lời, hỏi từ đáy lòng: “Hệ thống, tình hình đang tốt như thế, sao lúc này lại bán đứt chứ, có thể để tiếp tục mà…”

“Mong kí chủ đừng chất vấn hành động của hệ thống, nhắc nhở hữu nghị: Vĩnh viễn đường tin vào lời nói của nhà tư bản!”

“Ồ…”

Đúng lúc này, Vu Giang Đào nhìn thấy trang chủ của app có cập nhật mới, tò mò mở ra xem.

“Giám đốc tài chính của T-sla, Zachary Kirkhorn, phát biểu trong một cuộc họp qua điện thoại, tình trạng nắm giữ tiền BT trong quý giảm 10%...”

“Vừa nãy, Mahler Gusk đột nhiên thay đổi thái độ, tuyên bố trên Twitter rằng, T-sla sẽ tạm ngừng kế hoạch chấp nhận sử dụng tiền BT để thanh toán cho xe hơi của hãng này. Gusk nói rằng…”

Đờ mờ!

Anh sắp ngất mất rồi, vội vàng xem lại tình hình của tiền ảo, lại thấy vừa nãy các chỉ số đang ở mức rất tốt đột nhiên giảm mạnh…

Đệt!

Lại còn có kiểu thế này nữa à?!

Ding dong!

Trên điện thoại, ngân hàng gửi tin nhắn về tài khoản…

“[Ngân hàng Trung Quốc], khách hàng thân mến, tài khoản đuôi 9873 của quý khách vừa nhận được số tiền 100.000 đồng, số dư tài khoản hiện tại là 185.568 đồng…”

He he!

Vu Giang Đào vui như điên, hệ thống này được đấy, không ngờ lại có thể kiếm được tiền từ chỗ ông trùm Gusk. Bây giờ có gần hai trăm nghìn đồng, trong lòng anh cũng cảm thấy tự tin hơn một chút.

Phù…

Thở phào ra một hơi, anh quay người trở về phòng bệnh, hiếm khi trông thấy hai cục cưng đều đang ngủ say vô cùng yêu tĩnh, Trần Quân cũng đã ngủ rồi…

Từ tối hôm qua đến sáng hôm nay cô vẫn chưa được ngủ yên giấc, Vu Giang Đào nhìn gương mặt nhợt nhạt của cô, lòng đau nhói.

Hôm qua, lúc mới vừa đến, anh không hề có cảm xúc này, nhưng sau khi chăm sóc hai cục cưng và cô… Anh bắt đầu quen với cái vai làm bố này. Mặc dù biết vị nữ thần này thực ra không có bất cứ tình cảm gì với mình cả, nhưng có một điều không thể nghi ngờ là, thân là bố của hai cục cưng, anh có quyền lợi này, cũng có nghĩa vụ này.

“Mệt chết mất…”

Vu Giang Đào ngồi xuống, đang định ngủ một lúc, nhưng lúc này anh lại bất đắc dĩ phát hiện ra, bản thân mình căn bản không hề buồn ngủ…

Đợi đến khoảng mười giờ, bọn họ phải đưa hai cục cưng đi tắm rửa, thay quần áo và tã lót, lại còn phải kiểm tra sức khỏe và tiêm vắc xin. Nhưng Trần Quân ở bên này lại không đi được, bây giờ cô vẫn chưa thể xuống giường, đến ống thông tiểu cũng chưa rút, thi thoảng anh còn phải thay túi đựng nướ© ŧıểυ. Tối hôm qua anh vụng về tay chân thậm chí còn làm đến mức trên tay toàn là…

Thế này không ổn, một mình anh không làm hết được mọi việc, hơn nữa sinh con là chuyện lớn như vậy…

Khi Vu Giang Đào đang suy nghĩ phương án giải quyết, một đôi mắt to hơi tiều tụy bỗng xuất hiện trước mặt, nhìn thẳng vào anh!

“Sao cô đã dậy rồi?” Vu Giang Đào vội ngẩng đầu, đưa tay ra đỡ Trần Quân.

“Tôi hơi đói…”

“Ồ! Đúng! Bây giờ tôi đi mua cơm cho cô…”

Không nói còn tốt, nói đến đây bụng Vu Giang Đào cũng đói đến mức sôi ùng ục. Anh vội vàng đứng dậy, quay người định đi, nhưng lại bỗng thấy chần chừ: “Trần Quân, tôi cảm thấy hai người chúng ta không kham hết nổi, tôi…”

“Sao vậy?”

Cô nhìn anh với vẻ thắc mắc.

“Tôi có thể gọi mẹ tôi đến giúp không?”

“À…”

Trần Quân lập tức trợn to mắt, có phần khó xử. Không nói cho người nhà mình biết là vì lý do của riêng cô, nhưng không cho Vu Giang Đào nói cho người nhà anh biết thì có vẻ không ổn lắm. So sánh với kết hôn, chuyện sinh con còn hệ trọng hơn rất nhiều.

“Được…”

“Cô đồng ý?”

Vu Giang Đào vui mừng quá đỗi, còn tưởng là cô sẽ không đồng ý chứ. Không ngờ cô lại đồng ý một cách thoải mái như vậy.

“Ừm…” Mặt Trần Quân đỏ bừng, mặc dù không nói gì nhiều, nhưng đây cũng coi như gặp phụ huynh rồi, khó tránh khỏi thấy hơi xấu hổ.

Từ hôm qua đến giờ, mặc dù Vu Giang Đào vụng về tay chân, nhưng nhìn chung thì có thể thấy anh là một người đàn ông khá có trách nhiệm, cô không có lý do gì để phản đối.

“Vậy được, bây giờ tôi đi mua cơm, trên đường đi sẽ gọi điện thoại cho mẹ tôi luôn. Nhà tôi ở thành phố Q, cách nơi này hơn ba mươi phút đi xe, đến đây chắc cũng mất khoảng một tiếng…”

“Được, anh đi đi!” Cô lại bắt đầu buồn ngủ rồi.