Cúp Điện Tôi Bị Bạn Cùng Phòng Hôn Trộm

Chương 10

71

Đọc hai tin nhắn đối phương gửi đến, tôi nhịn không được mắng: "Quyến rũ ông già cậu......"

Tề Dật Minh đang chơi game bên cạnh hỏi tôi mà chẳng buồn ngẩng đầu lên: "Hả?! Cậu muốn quyến rũ ông già luôn à? Khẩu vị nặng vậy sao?"

Tôi nhếch môi bảo hắn: "Thôi thôi thôi, cậu nghe lầm rồi, chơi game của cậu đi!"

Thật ra Văn Tự hiểu lầm cũng nằm trong dự liệu của tôi, dù sao cách kia đúng là dùng để kiểm tra gay, nhưng chẳng phải hắn không cương lên sao? Hay là bị bất lực?

Chậc, có thể lắm chứ.

Tôi nghĩ ngợi một lát rồi soạn tin gửi đi.

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】: Cái này đâu tính là gì, con trai đùa giỡn với nhau là chuyện bình thường, anh đừng nghĩ nhiều quá.

【g5d6o4gpu1】: Nhưng tôi cảm thấy cậu ấy cố ý.

【g5d6o4gpu1】: Cố ý cọ tôi cứng lên, báo hại tôi phải xóc lọ trong toilet cả buổi.

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】:......

Đệt, thì ra không phải hắn bất lực!

Hèn gì lúc đó gọi điện nghe hắn thở dốc liên tục, hóa ra là vào toilet làm chuyện kia!

Nhưng Văn Tự trên mạng thật sự không giống ngoài đời lắm, lời gì cũng dám nói.

Đề tài này tôi không thể nào hàn huyên tiếp nên vội đánh trống lảng!

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】: Hay là anh đọc sách tâm lý trước đi, để tôi giới thiệu cho anh mấy quyển.

Sau đó tôi gửi cho Văn Tự một loạt sách trị liệu tâm lý kê đơn đúng bệnh mà mình tìm được lúc chiều.

Dù sao tôi cũng không phải bác sĩ tâm lý thật nên thời khắc mấu chốt vẫn phải dựa vào sách của chuyên gia.

【Bác sĩ tâm lý giàu kinh nghiệm của bệnh viện hàng đầu thành phố A 】: Hầu hết những sách này đều có thể đặt mua online nhưng có mấy quyển phải mua offline, nếu anh không tìm được thì nhắn địa chỉ đi, tôi sẽ gửi qua đường bưu điện cho anh.

【g5d6o4gpu1】: Vâng, cảm ơn.

【g5d6o4gpu1】: Không cần gửi bưu điện đâu, tôi sẽ tự tìm.

【g5d6o4gpu1】: Vậy tôi đi đọc sách trước đây.

"......"

Này, chờ lát nữa hãy đọc chứ, tôi còn có lời muốn nói mà.

Đáng tiếc Văn Tự nhắn xong câu này thì offline thật.

Tôi ngồi ngây ra như phỗng, người này cũng quá nghe lời rồi, chẳng lẽ sinh viên chăm chỉ đều là có sách ắt đọc à?

72

Chiều hôm sau, thấy trong nhóm thông báo điện nước đã có thể sử dụng bình thường, tôi và Tề Dật Minh lập tức về trường.

Còn Văn Tự từ đêm qua offline thì không lên mạng nữa, đâu lý nào lại đọc sách cả ngày được chứ?

Về ký túc xá, chúng tôi gặp Cố Dương lẽ ra đang vẽ vật thực bên ngoài, hắn phải đi một tuần cơ mà? Giờ mới ngày thứ ba chứ mấy.

"Cố Dương, không phải em vẽ vật thực trên núi à? Sao lại về rồi?" Tề Dật Minh hỏi trước cả tôi.

Cố Dương tỏ vẻ ấm ức: "Đừng nói nữa, chỗ tụi em định vẽ bị lở đất không đi tiếp được nên đành phải về sớm."

"Thôi, em không sao là tốt rồi." Tôi an ủi hắn.

Tề Dật Minh cũng tới an ủi: "Đúng đấy, không sao là tốt rồi, lần sau đi cũng được mà!"

"Dạ, nghe lời các anh." Cố Dương ngoan ngoãn nói.

Cố Dương kéo tôi nói chuyện phiếm, còn Tề Dật Minh đi tắm trước.

Tôi và Cố Dương đang cười nói thì cửa ký túc xá bị mở ra, sau đó Văn Tự lạnh lùng bước vào, tay còn ôm mấy cuốn sách.

Vừa thấy hắn, trong lòng tôi giật thót, tay chân chẳng biết để vào đâu.

Cũng may Văn Tự không nhìn tôi, cũng không nói năng gì mà ngồi xuống chỗ hắn.

Tôi vô tình liếc thấy tên cuốn sách hắn ôm.

《 Cách khống chế cảm xúc cực đoan》......

Đây là một trong những quyển tôi giới thiệu tối qua, xem ra Văn Tự thật sự rất nghe lời "bác sĩ".

73

Tề Dật Minh tắm xong đi ra, đúng lúc Đoàn Lâm Trạch cũng trở về, vừa mở cửa hắn đã nói ngay: "Tin xấu đây, quản lý ký túc mới báo với anh khoảng hai mươi phút nữa sẽ cúp nước vì đường ống chưa sửa xong, bảo chúng ta tranh thủ tắm đi."

Hắn vừa dứt lời thì mọi người bắt đầu kêu ca, làm ăn kiểu gì thế, sửa hai ngày còn chưa xong nữa.

Cố Dương nói: "Nhưng mới chỉ có anh Dật Minh tắm thôi, chưa đầy nửa tiếng làm sao bốn anh em mình tắm kịp đây."

"Ừ, bởi vậy hai người tắm chung đi, Ninh Nhiên tắm với anh nhé." Đoàn Lâm Trạch đột nhiên gọi tên tôi.

"Không muốn, anh Nhiên tắm với em cơ, trưởng ký túc tắm với anh Văn đi!" Cố Dương vội vàng kéo tay tôi nói.

Trong lòng tôi lộp bộp, các cậu đừng nói nữa, tôi đã cảm nhận được sau lưng có người nhìn mình chằm chặp rồi kìa, nghĩ cũng biết là ai.

Ngay khi sống lưng tôi đang lạnh toát thì Đoàn Lâm Trạch bất đắc dĩ nói: "Được rồi, vậy để Ninh Nhiên nói muốn tắm với ai đi, tụi mình phải mau lên mới được."

Thế là tôi thốt lên chẳng chút nghĩ ngợi: "Em sẽ tắm với Văn Tự."

74

Khi nói câu này tôi thật sự không hề suy nghĩ gì, chủ yếu tôi sợ Văn Tự lại ghen tuông vô cớ làm bệnh tình nặng thêm, điều này sẽ rất bất lợi với tôi.

Còn Văn Tự nghe tôi nói xong thì kinh ngạc thấy rõ, chốc lát sau mới thốt ra một chữ: "...... Được."

Vì đang rất gấp nên Đoàn Lâm Trạch cũng không nhiều lời mà giục chúng tôi vào tắm nhanh một chút.

Sau đó tôi và Văn Tự cầm quần áo đi vào phòng tắm.

75

Trong phòng tắm chật hẹp, tôi quay lưng về phía Văn Tự, cảm thấy hơi khó thở, vừa cởi nút đầu tiên thì tôi sực nhớ ra chẳng phải nhà Văn Tự gần trường sao? Chúng tôi hoàn toàn có thể đến nhà hắn tắm mà.

Nghĩ vậy tôi lập tức xoay người lại, định bảo hắn hay là chúng tôi đến nhà hắn tắm đi.

Kết quả lại thấy Văn Tự đã cởi sạch sành sanh.

"......"

Ánh mắt tôi không tự chủ nhìn xuống dưới.

Phắc, vật đồ sộ dưới hông hắn là cái quỷ gì thế.