Gần đây Alpha rất lo lắng.
Sầu vì cái gì? Tất nhiên, có kẻ ngốc nào đó đã một, hai, ba, bốn, năm... mười lăm, mười sáu, mười bảy ngày không gọi điện cho chồng mình.
Mười bảy ngày, bằng bốn trăm lẻ tám giờ, bằng hai mươi tư nghìn bốn trăm tám mươi giây!
Mười bảy ngày, nếu làm tròn thì là hai mươi ngày, làm tròn nữa thì là một tháng! Một năm có thể có bao nhiêu tháng?
Alpha:Bá tổng cảm thấy đau khổ trong lòng.
Alpha suy nghĩ một chút, cuối cùng chọn phương pháp hiệu quả nhất [đơn giản thô bạo nhất (gạch bỏ)].
Bá tổng trực tiếp dứt khoát tìm một người khác có tham gia vào thời điểm đó: Tiểu thiếu gia Cao gia.
Tục ngữ có câu: "Muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông".
Điều đó có nghĩa là bất cứ ai khi dễ nhóc ngốc, phải khi dễ trở lại.
Này thật Bá Tổng.
Chỉ là Alpha không ngờ rằng, Thịnh nữ sĩ lại có thể độc ác như vậy. Nói đến cũng khéo, vào ngày Alpha đến Cao gia, Thịnh nữ sĩ cũng tình cờ đến Cao gia, không vì lý do gì khác, bà đã mang theo chiếc bình hoa tinh xảo mà hai người vừa chụp được để làm hòa với "con dâu" tương lai trong lòng!
Người ta nói rằng Thịnh nữ sĩ vì hai chiếc bình này mà rất chết tâm.
Thịnh Trắc đứng sang một bên, dù hai chiếc bình trông như thế nào cũng không vừa mắt.
Alpha đột nhiên nghĩ tới con thỏ gốm vỡ của nhóc ngốc.
Vì vậy, Bá tổng nhìn chiếc bình càng khó chịu.
Cuối cùng, alpha "lỡ tay" trượt chân, chiếc bình lăn xuống đất.
Ầy, "Đoàng"một cái.
Không còn.
Bá tổng cảm thấy thoải mái trở lại.
Thịnh Trắc cuối cùng cũng biết được nguyên nhân và kết quả của ngày hôm đó từ việc Thịnh nữ sĩ khóc như mưa.
Bá tổng tức giận đến mức muốn đập vỡ một chiếc bình khác.
Sau khi cơn giận qua đi, Thịnh Trắc bắt đầu cảm thấy bối rối.
Vì lấy lòng hắn, Hứa gia vội vàng phái Omega đi. Đừng nói đến đám cưới, ngay cả những bức ảnh chụp chung trong một khung hình của hai người họ cũng thực sự hiếm hoi đến đáng thương.
Hắn và nhóc ngốc còn chưa từng kết hôn chứ đừng nói là lấy lãnh chứng.
Nhưng chỉ có nhóc ngốc mới gọi anh là "chồng" một cách ngu ngốc.
Bề mặt hòa bình đã bị xé mở, cuộc gặp gỡ của anh với nhóc ngốc nhỏ chẳng qua chỉ là một lời tâng bốc có tính toán.
Ngay cả khi có một mức giá rõ ràng, cha Hứa đã đánh đổi một "thiết bị nhỏ" để đổi lấy sự thương xót của Thịnh Trắc đối với cấp dưới của Hứa gia.
Lạnh lùng và lãnh khốc.
Tuy nhiên, trong toàn bộ sự việc, không ai hỏi nhóc ngốc nhỏ có suy nghĩ gì, bị bỏ rơi hay bị người nhà tặng đi,nhóc ngốc này vĩnh viễn không có quyền lựa chọn.
Liệu nhóc ngốc hạnh phúc không? Vẫn là sẽ rất buồn? Sẽ khổ sở mà khóc nhè sao...
Sẽ không ai nghĩ về nó.
Khó trách người kia dám khiêu chiến nói nhóc ngốc là "chó mèo".
Thảo nào nhóc ngốc không chịu gọi anh là "chồng" nữa.
Họ chưa bao giờ là gia đình.
Nhưng Thịnh Trắc biết bé ngốc này khao khát có một gia đình đến nhường nào.
Bé ngốc nhỏ của anh sợ bị bỏ lại phía sau.
Bá tổng đi đi lại lại N lần trong công ty, cuối cùng gọi điện thoại cho trợ lý.
" Chào?" Giọng điệu của Chủ tịch Thịnh cực kỳ mất tự nhiên, ra lệnh thẳng thừng và lúng túng: "Cậu lên đây một chút."
Tiểu Lý không khỏi rùng mình, công ty sắp đóng cửa sao? Hay trời lạnh trở lại?
Dù sao, giọng điệu của bá tổng muốn lạnh chết người.
Tiểu Lý run rẩy mở cửa.
"Chủ tịch Thịnh?"
"Ừm" Thịnh Trắc mặt không biểu tình nói: "Ngồi đi, chỉ là đôi tình nhân các cậu có hiểu lầm, cãi nhau, hoặc là chọc giận lẫn nhau."
"Đúng rồi, còn có rơi nước mắt." Thịnh Trắc nghĩ đến ngày đó nhóc ngốc mắt đỏ hoe.
Tiểu Lý:???
"Khụ, bình thường cậu giải quyết như thế nào? Có kế hoạch cụ thể không? Khả năng thao tác thì sao?"
Tiểu Lý:...
Tôi nên làm gì nếu phát hiện sếp của mình có điểm bị bệnh nặng? Đây là câu hỏi mà Tiểu Lý đã suy nghĩ gần đây.
Không có lý do nào khác, sau khi "giao lưu thân thiện" với ông chủ ngày hôm đó, Tiểu Lý phát hiện ra rằng hành vi gần đây của ông chủ quá bất thường.
Ví dụ như hôm nay ông chủ đem cả công ty xoay như chong chóng, khiến mọi người sợ hãi đến mức không dám động đậy.
Nhân tiện, ông chủ còn lôi kéo đến vấn đề liên hôn với tiểu thê tử nhà mình nữa.
Đây được kêu là bá tổng cuồng khốc thích bắt nạt người khác và điên rồ.
Cũng như ai chưa có vợ đều giống nhau.
Tiểu Lý nghĩ thầm trong lòng.
Nhóc ngốc đi theo phía sau Alpha, cổ tay bị anh nhẹ nhàng nắm lấy.
Nhóc ngốc nhỏ cong ngón tay lên.
Nhóc ngốc có chút xấu hổ, trong công ty có rất nhiều người, hóc ngốc thẹn thùng.
Alpha nhìn nhóc ngốc tai đỏ một tay nắm ống tay áo, không rõ nhếch khóe miệng lên.
Chậc chậc.
Thật là một nhóc ngốc chưa bao giờ hiểu sự đời.
Alpha xoay hai tay lại và biến thành động tác đan các ngón tay vào nhau.
Nhưng bé ngốc chưa từng thấy thế gian này đáng yêu như vậy, anh sẽ không bỏ rơi nhóc ngốc.
"Theo sát anh." Thịnh Trắc nói.
Nhóc ngốc không phải chó mèo dễ bắt nạt.
Nơi anh ở là nhà của nhóc ngốc, Alpha ở trong lòng âm thầm bổ sung.
Bá tổng cố ý ho hai lần, tay đan tay vào nhau trước mặt một nhóm cấp dưới đang sững sờ.
Cấp dưới:......
Cảm ơn, có bị mạo phạm đến.
Nhóc ngốc bị dẫn đi loanh quanh công ty hai ngày, đã đến mức chỉ cần ra vào xoát mặt là được.
Ăn cơm trưa xong, nhóc ngốc bưng một chén trà nóng, cẩn thận gõ cửa phòng làm việc của Alpha.
"Mời vào."
"Có việc thì nói." Alpha nhìn nhóc ngốc đang kéo góc quần áo của mình.
"Ngày mai có thể hay không___" nhóc ngốc đầu óc đơn giản, không biết bị lão đại kéo lên kéo xuống là có ý gì.
Nhóc ngốc khẽ xoa xoa cái chân đau, cậu thật sự rất mệt mỏi, nhóc ngốc cảm thấy chân đã không còn là của mình nữa.
Nhóc ngốc sắp trở thành nhóc ngốc bơ phờ rồi!
"Ngày mai?" Alpha nhìn lên từ một đống tài liệu. Nhóc ngốc còn muốn tới ngày mai? Quả nhiên, omega dính người, cả ngày đều tới tìm anh, dính người như vậy!
"Khụ, vậy ngày mai chúng ta cũng tới nhé." Alpha quay mặt đi, bất quá nhóc ngốc đã mở miệng nói chuyện, cái kia... Cũng không phải không thể.
Alpha thầm nghĩ, cũng may là anh có kiên nhẫn, nếu không thì ai có thể chịu được omega dính người này?
Ngày mai " Thị sát" ở đâu đây? Alpha âm thầm suy nghĩ. Đã đi quanh công ty hết rồi, nếu không bọn họ sẽ đến văn phòng chi nhánh?
Vừa lúc để mọi người nhận ra bà chủ tương lai.
Alpha yên lặng để trợ lý sửa lại hành trình.
"A?" Nhóc ngốc sửng sốt một chút, trên đầu tóc mềm rũ xuống.
Ngày mai lại đến?
Nhóc ngốc bị buộc phải trở thành công nhân.
Nhóc ngốc oan ức như vậy, nhưng nhóc ngốc không dám nói.
Nhóc ngốc âm thầm giận dữ, ba ngày qua quyết định không làm bánh hoa quế cho alpha.
không! Vẫn là bảy ngày!
_________
Alpha: Hôm nay vợ tôi có khen tôi không (๑>