Vì Tà Thần Vĩ Đại, Tôi Sẽ Làm Cả Thế Giới Chìm Vào Hắc Ám

Quyển 1 - Chương 3: Tôi VS rắn

“Ưm~” Tôi duỗi người và khẽ rêи ɾỉ.

Thiệt tình, nằm trên đất có lót cỏ nhưng vẫn đau lưng phết. Ngủ có một giấc thôi mà tôi cảm giác như xương cốt sắp gãy đến nơi rồi.

Tôi thử dùng ma pháp trị liệu và bất ngờ chưa, chả có tác dụng gì hết.

...Cái thứ ma pháp vô dụng này!

Thôi bỏ qua chuyện này, tôi lết xác đến trước cửa hang phá bỏ bức tường đất đang chắn cửa.

Ánh sáng mềm mại và những cơn gió nhẹ thổi vào mặt tôi.

Thoải mái thật... Nhưng mà có một chuyện rất là quan trọng nè.

Tôi vừa nhớ ra, trong rừng thì làm sao vệ sinh cá nhân được? Quần áo của tôi cũng chỉ có một bộ đang mặc thôi.

... Ai tới cứu vớt tôi với!

Thiệt tình... Chắc sẽ có kỹ năng nào đó như là thanh tẩy hay tinh lọc gì đó nhỉ?

Tôi mở hệ thống ra dò tìm thử.

Làm ơn có đi mà...

Có thật nè! Kỹ năng《Thanh tẩy》với giá 500 điểm kinh nghiệm. Tác dụng của nó là...

《Thanh tẩy》: ma pháp hệ ánh sáng có thể gây ra lượng sát thương cao trong phạm vi lớn. (Kèm theo tác dụng thanh tẩy mọi thứ dơ bẩn xung quanh người sử dụng)

Ặc, là ma pháp tấn công, nhưng nó vẫn có tác dụng làm sạch là được rồi. Lụm lẹ!

【Tinh, đã nhận được kỹ năng 《Thanh tẩy》, điểm kinh nghiệm -100. 】

Rồi dùng luôn nào.

Tôi khởi động ma pháp, điều chỉnh nó ở mức độ nhỏ. Ma pháp bao quanh người tôi, cảm giác rất thoải mái, ngay cả quần áo cũng không còn một hạt bụi.

Chân tôi sạch bóng luôn nè, xịn quá đi, mặc dù đây là ma pháp tấn công.

Tôi quyết định dùng nó liên tục để giữ cơ thể luôn trong trạng thái sạch sẽ. Nhờ điều chỉnh mức độ nhỏ nên nó chỉ tốn 5MP một giây, ít hơn MP tự động hồi của tôi nên có thể duy trì được liên tục.

Hừm... Đây là ma pháp tấn công nên nếu tôi dùng hết toàn lực của kỹ năng chắc sẽ 1 lần sẽ tốn ít nhất 50MP đó. Đây là ma pháp diện rộng mà.

Thôi giờ nên tính đến chuyện cần làm tiếp theo nè.

Hiện tại tôi không thể xác định được vị trí chính xác của mình ở đâu.

Hôm qua lúc rảnh rỗi tôi cũng có thử tìm kỹ năng gì đó như bản đồ chẳng hạn, nhưng không có.

Ngoài ra tôi cũng phát hiện kỹ năng có rất nhiều, nhưng toàn bộ đều liên quan đến chiến đấu, không hề có kỹ năng thuộc dạng về đời sống như trồng trọt hay chăn nuôi gì cả.

Thế giới này kỳ quặc thật đấy. Và rất nguy hiểm nữa, kiểu như cái hệ thống bảng chỉ số này chỉ tồn tại với mục đích để mọi người đánh gϊếŧ lẫn nhau ấy?

... Ý nghĩ kiểu này thấy rợn quá, thôi dẹp đi.

Tôi rời khỏi cái hang, vừa ăn vừa đi bộ về một hướng ngẫu nhiên.

Cứ đi thôi, rời khỏi khu rừng này hay đi vào sâu trong rừng đều được.

So với đi ra khỏi rừng thì tôi muốn tiếp tục vào sâu hơn để cày cấp. Bởi vì nếu nghĩ giống như khi nãy thì thế giới này rất nguy hiểm.

Mà tôi là con gái cũng khá xinh đó..., không phải tự luyến đâu.

Lỡ rời khỏi rừng gặp ngay người xấu thì sao? Cấp độ hiện tại của tôi cũng khá cùi bắp, gặp bọn người mạnh hơn có ý muốn bắt tôi thì cũng không chạy được.

So với bị người ăn thì tôi thà bị con gấu hôm qua gϊếŧ còn hơn.

Èm, không nên tiêu cực quá, giờ đi kiếm con quái nào đó để đánh nhau cày cấp nào.

Mạnh thì mọi chuyện sẽ được giải quyết thôi.

......

Ba giờ sau

Tôi đang đứng ở trên cây, phía dưới là một bãi đất trống nhỏ, chính giữa có cái xác của con dơi chúa và đám rắn của ngày hôm qua.

Là tôi quẳng chúng ra từ không gian, để đó nhằm dụ quái đến.

Xác của con dơi còn cả mùi khét và máu nữa. Hình như thời gian trong cái không gian đấy bị ngưng đọng, xịn nhỉ?

Lý do tôi dụ quái đến là do nãy giờ tôi đi xung quanh khu vực này chỉ gặp được vài con thỏ biến dị như hôm bữa thôi.

Nhờ vậy mà tôi lên cấp 15 rồi đấy, chỉ là không gặp thêm được con nào nữa thêm tôi đành làm mồi dụ như này thôi.

“Xì xì” “Rắc rắc” Tiếng con gì đó và tiếng cỏ cây gãy truyền vào tai tôi.

... Thôi không xong rồi, cái tiếng này chẳng phải là rắn à!?

Tôi lập tức quay mặt về phía phát ra âm thanh và dùng kỹ năng 《Nhìn xa》.

Phía xa là một con rắn bự chà bá đen nhánh đang bò đến cực nhanh.

Thấy ghê vãi, tôi ghét nhất là rắn.

Nhưng không trốn được, mục đích của tôi là cày cấp mà, phải cố lên thôi.

Giám định nào!

「Rắn Nozori cấp 10

HP: 2000/2000

MP: 800/800

SP:560/600

Tấn công: 400

Phòng ngự: 200

Ma pháp: 100

Tốc độ: 500」

Êeeeee, không có ổn chút nào hết. Tôi biết tại sao ở đây ít quái rồi đó, chắc bị con này ăn hết rồi!

Mà bình tĩnh nghĩ cách nào, chỉ số cao nhất hiện tại của tôi là ma pháp 380 điểm, phải dựa vào nó thôi.

Chơi cận chiến thì không thể nào, tốc độ của nó quá nhanh, sơ sẩy bị quất vài cái là tôi đi ngắm gà khỏa thân liền.

Trước tiên tôi phải tắt ma pháp 《Thanh tẩy》đã, để tránh trường hợp hết MP giữa trận chiến.

“Xì xì!” “Rầm!” Con rắn này nhanh thật sự, mới đây đã đến rồi, nó đang bò lên cây chỗ tôi.

Má ơi, thấy ghê quá.

Tôi vừa nhảy sang cái cây khác liên tục vừa tạo ra nhiều quả cầu lửa to quăng về phía con rắn.

Lỡ cháy rừng thì xin lỗi tôi sẽ dập lửa sau, giờ đập con rắn này đã.

“Xì xì!” Con rắn nhanh nhẹn né gần hết quả cầu lửa nhưng vẫn dính vài quả do cơ thể cỡ lớn của nó. Nó rít rào, há họng phun thứ gì đó màu xanh đậm về phía tôi.

“Ui da, đau đau!" Tôi vội vàng né sang một bên, nhưng do giữ thăng bằng trên cây kém nên vẫn dính chưởng.

Đau thế, HP của tôi còn bị -1 liên tục, có độc à!?

【Tinh, đã nhận được kỹ năng 《Kháng độc sơ cấp》】

Tôi ngay lập tức dùng ma pháp trị liệu chữa trị cách tay bị đánh trúng.

Con rắn nhân cơ hội bò lên cây, nó há họng nhào tới táp tôi.

Đương nhiên là tôi không có đứng yên chờ bị cạp rồi.

Tôi tạo ra bức tường bằng kim loại chắn trước mặt, rồi nhảy sang cái cây khác.

Đùng một cái, con rắn nhào đầu vào bức tường kim loại đến mức tường bị méo.

Tôi nhìn mà thấy đau dùm luôn, nhưng đương nhiên là không thể tha nó rồi.

Tôi tạo ra thêm mấy chục thanh kim loại phóng ngay đầu và mắt nó.

“Phốc!” Con rắn né tránh được vài cái nhưng vẫn trúng ngay đầu và một thanh vào mắt.

“Xì!” Nó rít lên đau đớn rồi ngã khỏi cây.

Nhưng mà tôi biết nó chưa chết đâu, còn tận 1400/2000 HP lận mà.

Tôi nhắm ngay khu đất nó rớt xuống rồi dùng ma pháp đất tạo ra một cái hố sâu.

Sao đó tôi kết hợp nước và lửa đưa xuống dưới hố.

Đúng rồi, là nước sôi đó! Muốn ăn rắn luộc không?

“Xì!!!” Con rắn té xuống dưới hố thì rít rào cố bò lên.

Tôi nhanh tay bồi thêm ma pháp kim bít miệng hố lại.

“Đùng! Đùng!” Có vẻ con rắn đang cố bò ra ngoài, tấm kim loại cũng đang dần sứt mẻ.

Thiệt tình, nó vẫn còn sống, trâu quá vậy.

Phải làm sao... MP của tôi chỉ còn 300/950.

À đúng rồi! Còn cái kỹ năng ma pháp bóng tối tôi chưa dùng lần nào.

“Đùng!” Tấm kim loại vỡ ra, con rắn ngoi đầu lên.

Tôi lập tức dùng hết số MP còn lại để xả ma pháp bóng tối vào nó.

“Bùm!”

“Xì!!!” Con rắn rít rào sau khi hứng trọn đống ma pháp đó.

Nó rêи ɾỉ rồi chìm lại vào cái hố.

【Tinh, cấp độ đã tăng lên từ cấp 15 > cấp 20. 】

【Điểm kinh nghiệm +500】

【Kỹ năng 《Hồi MP tự động trung cấp》, 《Giảm MP tiêu hao trung cấp》, 《Hồi SP tự động sơ cấp》, 《Giảm SP tiêu hao sơ cấp》đã tăng cấp.】

【Đã nhận được danh hiệu 「Pháp sư」】

“Hộc hộc” Tôi thở hổn hển nhảy xuống dưới đất, nãy giờ cứ nhảy đi nhảy lại trên cây làm tôi mệt muốn chết.

“Ui da, đau vãiiii!” Tôi quên mất bản thân đang đi chân không, nãy giờ nhảy qua lại trên cây nên không để ý. Hiện tại đạp trúng cục đá mới nhớ.

Hic, cảm giác nhảy xuống trúng ngay cục đá này có mấy ai hiểu?

Trời ơi đau quá đi mất, cứu!!!

【Đã nhận được kỹ năng 《Kháng đau đớn sơ cấp》】

Ơ...bớt đau rồi, hệ thống có tâm quá đi, cảm ơn ai đó đã tạo ra cái hệ thống này nha.

Mà tôi vẫn phải dùng ma pháp trị liệu, giữa hết đau và bớt đau, thì đương nhiên là chọn hết đau rồi.

...“Phù” Tôi thở phào thoải mái sau khi dùng ma pháp trị liệu xong.

Tôi cũng sử dụng lại cả ma pháp 《Thanh Tẩy》cho sạch. Sao đó mở hệ thống lên xem lại cái danh hiệu vừa nhận được.

「Pháp sư」: Sử dụng thông thạo ma pháp sẽ nhận được. Danh hiệu có tác dụng nhân đôi sát thương gây ra từ ma pháp.

Xịn quá vậyyyyyy, nhân đôi sát thương luôn kìa. Hehe, giờ tôi mạnh hơn nữa rồi.

Mà phải nói là xác con rắn kia bự gấp hai con dơi chúa Adah, lớn hơn tôi nữa.

Không biết xác của nó có thể làm gì nhỉ? Theo motip thông thường chắc là có thể làm nguyên liệu để rèn trang bị hoặc vũ khí.

Nhưng mà tôi đâu phải thợ rèn. Lấy xác của nó cũng vô dụng nên kệ đi.

Còn để làm đồ ăn thì... Thôi dẹp nha, nhìn thấy ghê muốn chết. Bắt tôi ăn nó chắc tôi ói luôn đấy.

Ăn quả Sundo hoài cũng ngán, nhưng mà cái loại thức ăn như con rắn này thì không bao giờ.

Con gì cũng được ngoại trừ mấy loài như rắn, rết. Tôi thấy nhện còn dễ thương hơn rắn nhiều đó.

Giữa bị nhốt trong căn phòng đầy rắn và căn phòng đầy nhện. Tôi chọn đấm người dám nhốt tôi vào!

Giờ xách mông lên đi khỏi chỗ này thôi, mắt không thấy tim không phiền.

......

Vài giờ sau khi rời khỏi đó.

“Sặc, vị ngọt quá.” Tôi đang ăn cơm trưa bằng canh nấm.

Là nước nấu chung với nấm ngọt và lá cây ngọt.

Nói chung, nó ngọt tới mức như ăn đường luôn á!

Chuyện là khi nãy tôi có dùng giám định tìm tòi trong rừng.

Khá may mắn khi tìm được vài câu nấm và lá cây ngọt.

Nên tôi dùng ma pháp kim tạo ra một cái nồi. Nói là nồi nghe cho sang chảnh thôi chứ thật ra là cục sắt hình vuông khoét rỗng bên trong.

Chịu thôi, tôi hơi dở mấy cái tạo hình như này, hihi.

Sau đó tôi bỏ nước vào rồi dùng ma pháp lửa đun sôi.

Đợi sôi tôi ném cả nấm và lá cây vào. Không thêm gia vị, bởi vì làm gì có mà thêm.

Tôi cũng biết nấu cả nấm ngọt và lá ngọt cùng nhau thì sẽ rất ngọt.

Nhưng mà không ngờ nó lại ngọt đến mức như ăn đường vậy.

Tâm trạng hiện tại của tôi là kiểu như đang uống nước đường á.

Dở, nhưng mà thôi ráng ăn, bỏ thì phí. Mà ăn quả Sundo hoài thì ngán.

Thế là tôi ngồi ngậm ngùi ăn món canh nấm siêu ngọt mà tôi chắc chắn sẽ không bao giờ ăn lại lần nữa.