Hai ngày sau trên khắp các trang báo đều có đề cập tới một vụ thanh trừng của xã hội đen. Cụ thể là một băng đảng khét tiếng trong giới hắc đạo đã ra lệnh thanh trừng một vài người vào đêm tối ngày hôm trước.
Trên đó còn chụp lại rất nhiều vết máu cùng thi thể loang lổ dưới đất. Vụ án này coi như là một vụ gϊếŧ người nghiêm trọng, phía nhà báo có nhắc tới nhiều lần. Bọn họ mong rằng bên phía quân đội hoặc cảnh sát có thể bắt tay vào với nhau giải quyết. Sự việc lần này xảy ra có tới hơn năm mươi người chết, mười hai người bị thương nặng và đang cấp cứu.
Công trường xảy ra án mạng kia bây giờ tạm thời dừng việc để bên pháp y tới điều tra và làm việc.
Có điều mới điều tra được ba ngày thì bên phía quân đội có đưa ra một vài bằng chứng và giải thích cụ thể. Tất cả tội danh đều được đẩy sang phía những người RaiMa đột nhập vào thành phố. Bọn họ chỉ nói sơ qua còn không nói rõ cụ thể vì dù sao thì đây cũng là tin tức tuyệt mật.
Người thanh trừng đám xã hội đen kia không phải là đám lính RaiMa tồn đọng mà thực ra là Trình Hướng cử người đi giải quyết. Đám xã hội đen bị gϊếŧ là đàn em nhưng đã phản bội Trình lão đại cấu kết với Irc. Đàn anh dẫn dắt bọn chúng phản bội thực ra đã bị Hắc Tử đưa đi từ lâu.
Trình Hướng đối với việc phản bội vô cùng căm ghét nên tên đầu sỏ kia được đưa đi chăm sóc đặc biệt. Từng nghe dưới tầng hầm của Trình gia có một căn địa lao chuyên để tra tấn sát thủ, còn ở một nơi nào đó khác thuộc địa phận của Trình gia được đặt cái tên ‘phủ thủy tề’. Cứ mỗi lần nhắc tới là đám người trong hắc đạo đều trắng hết cả mặt mày.
Thực ra cái nơi ‘phủ thủy tề’ kia chỉ có người của Trình gia mới biết nó để làm gì và nó đáng sợ như nào. Nhưng một vài đồn thổi được truyền ra ngoài, có người nói nơi kia dùng để tra tấn những kẻ phản bội với hàng nghìn loại vũ khí ghê gớm. Có người lại nói nơi đó nuôi cá sấu, người được đưa tới đó mỗi ngày đều bị xẻo một miếng thịt để nuôi nó. Có người lại nói ‘phủ thủy tề’ giống như lao ngục nhưng xung quanh đều được bao trùm bởi dòng nước lạnh. Dòng nước ấy thay đổi tính chất theo chủ của nó là Trình lão đại, lúc nóng, lúc lạnh lúc lại bức khí điên người. Gϊếŧ người bằng nước hẳn là người trong giới hắc đạo đều nghe rồi.
Nói chung Trình Hướng thực sự rất lợi hại, hắn tuy mới ngoài ba mươi nhưng lại có thể khiến nhiều người khi nghe tới cái tên đều khϊếp sợ. Đυ.ng vào hắn, e rằng là không thể. Hắn tuy nổi tiếng gϊếŧ người như gϊếŧ một con kiến nhưng lại trọng tình nghĩa và có quan hệ khác tốt với Phó Mặc Thần vì thế lần này hắn có báo trước cho Dịch Tư Nghiêm như để nhắc nhở anh thời gian tới dọn dẹp mớ thịt sống kia.
Dịch Tư Nghiêm không phải là sợ hãi, chỉ là đối với một vài chuyện anh nên xem xét mặt lợi và mặt hại.
Hôm người của Trình Hướng thanh trừng xong, Dịch Tư Nghiêm tới. Hiện trường thực ra vẫn còn sót lại những người RaiMa còn sống. Tất cả đều bị trói lại như một cái bánh tét rồi bỏ vào bì treo ngược lên trần trông vô cùng buồn cười.
Một điểm nữa đặc biệt nữa là tất cả người chết và bị thương đều là đàn em xã hội đen không hề có một tên người RaiMa nào cả, nên có thể nói rằng Trình Hướng ra tay quả thực là rất chuẩn.
Trong đám người RaiMa kia Dịch Tư Nghiêm có nhận ra tên đầu sỏ đánh anh lúc trước. Anh đưa bọn họ về quân khu để tra hỏi. Đám người kia vô cùng cứng đầu, cấp dưới của anh tra khảo bọn chúng đều không nói lấy nửa lời. Phải cho tới lúc Dịch Tư Nghiêm trực tiếp tới thẩm vấn.
“What is your name?”
(Dịch nghĩa: Mày tên gì?)
Tên đầu xỏ kia trợn mắt, hắn ta nhổ một bãi nước bọt trước mặt anh kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
“I spit, you guys don’t deserve to hear my name.”
(Dịch nghĩa: Tao nhổ, lũ tụi mày không xứng đáng để nghe tên tao)
Dịch Tư Nghiêm ánh mắt lạnh lùng, anh lại tiếp tục hỏi.
“Tell me, where is your companion now?”
(Dịch nghĩa: Nói cho tao biết, đồng bọn của mà hiện giờ đang ở đâu?)
Tên đầu sỏ kia bị đánh cho sưng hết cả mặt mày nhưng vẫn không chịu nói. Hắn nhìn Dịch Tư Nghiêm vô cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
“Do you think I would betray my comrades? Ridiculous…”
(Dịch Nghĩa: Mày nghĩ rằng tao sẽ phản bội đồng đội của tao sao? Nực cười…)
Sau câu đó hắn cười thành tiếng một cách man rợ. Có điều sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ này đối với Dịch Tư Nghiêm chẳng gợi lên được gì. Anh tiến lại gần nhìn thẳng vào mắt của tên đó. Đôi mắt anh thâm sâu tới nỗi nhìn thấu tất cả. Tên kia cũng dừng lại nụ cười, gương mặt từ từ trấn tĩnh bởi sự sợ hãi từ trong ánh mắt của Dịch Tư Nghiêm.
“Trần Ngụy, đem ghế điện lại đây…”
Trần Ngụy nghe được lời của Dịch Tư Nghiêm ngay lập tức phản ứng nhanh cử người đi theo mình mang chiếc ghế điện tới.
Trên môi Dịch Tư Nghiêm bây giờ là một nụ cười ớn lạnh, vừa rồi anh có nói một câu nhưng tên kia lại không hiểu được. Hắn thét lên: “What do you want to do?”
(Dịch nghĩa: Mày muốn làm cái gì?)
Dịch Tư Nghiêm nghiến răng: “Can you try to guess?”
(Dịch nghĩa: Mày thử đoán xem?)
Đòn tâm lý này quả thực khiến tên kia như đang đi trên một cây cầu, bên dưới là dung nham nóng chảy, chỉ cần hắn dịch chuyển một cái là toàn bộ cơ thể hắn đều bị dung nham nóng đỏ kia nhấn chìm.
Trần Ngụy cùng với một người nữa đem ghế điện lại. Khi nhìn thấy chiếc ghế cũ kĩ này tên kia dường như chợt bình tĩnh lại. Hóa ra chỉ là tra tấn, đối với chuyện này hắn chẳng sợ.
Cấp dưới của anh đem tên kia đặt vào ghế. Dịch Tư Nghiêm đeo một chiếc bao tay bằng da màu đen bóng vào rồi mới đội cái mũ bằng sắt to như một cái nồi cơm điện lên đầu của người kia.
“What you’re about to try could make you crazy. You can live and collect dog poop later on, that’s still good!”
(Dịch nghĩa: Thứ mày sắp thử có thể biến mày thành thằng điên. Sau này mày có thể sống và đi nhặt phân chó, như thế vẫn tốt chán!)
Vừa nói xong câu đó sắc mặt của tên kia chợt thay đổi. Đối với người lính RaiMa, chuyện đi nhặt phân chó là một sự sỉ nhục giống như việc chúng ta hất phân lên bàn thờ gia tiên của bọn họ vậy, thực sự là một sỉ nhục vô cùng lớn. Chính điều này đã khiến cho tên kia thay đổi thái độ. Có thể nói bọn họ chẳng sợ gì kể cả chết nhưng lại sợ phân chó một cách mù quáng. Cái này là do tín ngưỡng của mỗi một bộ tộc.
--------------------
Tác giả có lời muốn nói:
Hết bộ này mình sẽ viết bộ của anh trùm Trình Hướng, có ai hóng không vậy?