Giam Cầm Chiếm Hữu Đến Điên Cuồng

Chương 13 : Hành hạ tàn nhẫn

Y Na đi xuống dưới sàn cô lấy một tấm niệm nhỏ gần đó trải ra rồi lấy gối trên giường đem xuống nằm cô nhìn hắn nói.

" Anh lên giường ngủ đi, tôi sẽ nằm ở đây ".

Mặc Hàn chao mày nhìn cô xong đi đến giường hắn ta đưa tay lấy tấm chăn ném xuống đầu Y Na cô giật mình kéo tấm chăn xuống thấy hắn đã nằm quay lưng về phía mình, cô lấy tấm chăn đắp lên người, ngoài trời đang mưa rất lớn nên không khí rất lạnh cô nằm co rúm dưới sàn nhà.

Sáng sớm Mặc Hàn đã thức dậy hắn đi ra ngoài xem tình hình thời tiết thế nào rồi đi vào kéo mạnh tay Y Na cô đang say giấc vì cả đêm bị mũi đốt ngủ không được chỉ mới chợp mắt được một lúc đã bị hắn kéo dậy cô ngáy ngủ nói.

" Có chuyện gì mà anh lại kêu tôi dậy sớm vậy trời vẫn còn chưa sáng nữa là ".

Mặc Hàn nhìn cô đầy khó chịu.

" Dậy nấu bữa sáng cho tôi ".

Y Na cứ mè nheo không chịu dậy.

" Chị A Linh về chưa bảo chị ấy nấu cho anh ăn đi cho tôi ngủ thêm xíu nữa đi ".

Mặc Hàn mất hết kiên nhẫn với Y Na hắn gằn giọng đe doạ.

" Nếu không dậy tôi không ngại làm cho cô tỉnh táo đâu ".

Nói rồi hắn ôm Y Na vào lòng đẩy cô nằm xuống giường, Y Na lúc này mới sợ hãi la toáng lên.

" Á… được rồi tôi sẽ dậy nhưng anh phải cho tôi đánh răng rửa mặt chứ ".

Mặc Hàn buông Y Na ra hắn lôi cô ra ngoài Y Na ngơ ngác không biết hắn định giở trò gì nữa đây, cô hỏi Mặc Hàn.

" Anh kéo tôi đi đâu vậy ?"

Mặc Hàn thích thú trả lời.

" Đưa cô ra suối tắm nhà tắm của tôi không giành cho loại người như cô ".

Y Na nghe hắn nói tức giận dùng hết sức lực xô hắn ra.

" Anh đừng có mà quá đáng loại người như anh thì sao thích giam cầm hành hạ người khác lắm hay sao, đồ đê tiện "

Nói rồi cô chạy thục mạng vào sâu trong rừng Y Na đề phòng quay về phía sau xem hắn còn đuổi theo không, vừa nhìn vừa chạy không biết hắn từ đâu đã đứng trước mặt Y Na, cô va vào hắn giật mình quay sang hướng khác định chạy nhưng bị Mặc Hàn nắm lại, hắn bạo lực lôi cô đến một góc cây lớn đè Y Na vào thân cây rồi dùng dây trói cô dính vào, Y Na tức đến đỏ mặt cô quát hắn.

" Tên điên này anh định làm gì tôi thả tôi ra mau"

Mặc Hàn cười đểu nhìn Y Na nói.

" Muốn tắm lắm phải không tôi sẽ cho cô tắm ".

Hắn đi lấy một xô nước lạnh đi đến trút hết lên người Y Na, Vì nước quá lạnh cô không thể nào chịu nổi nên đã la lớn.

" Á… lạnh chết mất, anh bị điên hả ".

Mặc Hàn nhìn Y Na nhếch mép khinh bỉ.

" Đúng là tôi điên vì vậy hãy đứng đây tận hưởng đi ".

Nói rồi hắn bỏ đi vào nhà để một mình Y Na đứng ngoài trời cơ thể ướt sũng khiến cô không ngừng hắt hơi.

Đến gần trưa vợ chồng Sơn Lâm mới quay về đảo mang theo rất nhiều đồ họ thấy Y Na bị trói ở góc cây gương mặt trắng bệch không còn chút sức sống, A Linh hoảng hốt nói lớn.

" Cô Y Na có chuyện gì xảy ra với cô vậy ?"

A Linh đi đến sờ lên trán Y Na cơ thể cô nóng ran đôi môi nức nẻ vì thiếu nước, A Linh vội kêu chồng đến xem tình hình của Y Na thế nào, Sơ Lâm sờ lên trán Y Na nhìn vợ mình cảm thán.

" Đúng là nóng thật nếu cứ như thế này cô ấy sẽ chết mất ".

Sơn Lâm vội vàng chạy vào kêu Mặc Hàn.

" Cậu chủ ơi cậu chủ ".

Mặc Hàn đi ra chao mày hỏi.

" Có chuyện gì ?".

" Cô Y Na cơ thể cô ấy nóng ran, nếu không cho cô ấy vào nhà chắt cô ấy không chịu nổi mất cậu mau ra xem cô ấy thế nào đi ".

Mặc Hàn đi theo Sơn Lâm ra ngoài gốc cây đúng thật như lời Sơn Lâm nói, Y Na đang thoi thóp như con cá thiếu nước cơ thể mềm nhũn không còn một chút sức lực nào cả, Mặc Hàn vội đi đến mở trói rồi bế Y Na đi vào nhà, hắn nhờ A Linh thay đồ và lau người cho cô.