Sau Khi Bị Ép Cưới, Ta Làm Lớn Bụng Vương Gia

Chương 3: Đêm tân hôn, Lục Nam bị Tứ Vương gia đùa giỡn, nụ hôn ngọt ngào

Lục Nam thở dài trong lòng, rồi bắt đầu nghiên cứu cơ thể mới của mình.

Nguyên chủ năm nay mới 17 tuổi, mặc dù không được gia tộc coi trọng, nhưng những cái gì quân tử nên học đều cũng được học. Các lớp cưỡi ngựa và bắn cung đều đạt điểm tối đa, cơ thể đầy cơ bắp cuồn cuộn, so với thân hình trước đây của Lục Nam khỏe mạnh hơn rất nhiều.

Hít thở bầu không khí trong lành, cảm nhận được sự nhẹ nhàng và tràn đầy sức sống của cơ thể, Lục Nam không khỏi vô cùng hạnh phúc. Anh mắc bệnh bạch cầu từ năm 10 tuổi, đã lâu rồi anh không cảm thấy khỏe mạnh và tràn đầy năng lượng như thế này. Mặc kệ thân thể này sau này có bị chặt đầu hay không, nhưng hiện tại chính anh mới có thể hưởng thụ thân thể trẻ trung khỏe mạnh này.

Hơn nữa, anh khác với nguyên chủ. Nguyên chủ thích nữ nhân, đương nhiên sẽ oán hận bị Tứ Vương giả là nam nhân ép hôn. Nhưng anh không giống, ngay từ đầu anh đã thích nam nhân mà Tứ Vương gia kia lại rất đẹp trai, cho nên dù sao thì anh cũng rất có lời.

Về phần nguyên chủ lo lắng bị nhốt trong cung, Lục Nam cảm thấy Tứ Vương gia chưa bao giờ nhúng tay vào chuyện của nguyên chủ, hẳn là cũng không quản anh quá nghiêm.

Hiện tại anh lo lắng duy nhất chính là Tứ Vương gia là 1, nhìn thế nào cũng không giống như người muốn bị hắn đè ra làm.

Hắn nếu không nghĩ bị anh làm mà còn muốn làm anh a!

Lục Nam cũng không có quyết tâm tự sát của nguyên chủ khi đối mặt với quyền lực, anh không muốn chết bây giờ. Về phần giả vờ tự sát... Đừng nhìn anh là minh tinh, nhưng kỹ năng diễn xuất của anh cũng bình thường thôi! Có thể nổi tiếng là nhờ vào khuôn mặt và khả năng chọn kịch bản của anh. Đến lúc đó, nếu Tứ Vương gia nhìn thấu anh là diễn, chỉ sợ tình huống càng thêm khó xử.

Không bằng ... đem Tứ Vương gia thượng?

Nghĩ đến dáng vẻ tuấn tú của Tứ Vương gia, Lục Nam thật là có điểm động lòng.

Đúng lúc này, bỗng nhiên một gã sai vặt tiến vào phòng tân hôn, nhìn thấy Lục Nam đã cởi khăn voan*, vội vàng nói: "Thiếu gia, Vương gia tới, người mau đội khăn voan lên!"

*Khăn voan: khăn trùm đầu của cô dâu

Gã sai vặt là người hầu riêng của nguyên chủ, Tiểu Tùng, vừa nói vừa bước tới, trùm khăn voan màu đỏ lên đầu Lục Nam trên giường.

Lục Nam không khỏi giật giật khóe miệng, làm thuần túy công kích, anh thật sự chưa bao giờ nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày thành hôn.

Ngay khi khăn trùm đầu được đưa vào, tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến. Sau đó, cánh cửa được mở ra từ bên ngoài.

Lục Nam nghe thấy tiếng bước chân dần dần tới gần, sau đó, một thanh niên thanh âm từ tính vang lên: "Đều đi xuống."

“Vâng.” Trong phòng người hầu đáp ứng, đều đi ra ngoài. Người cuối cùng ra ngoài còn đem của cửa lại.

Sau đó, chiếc khăn trùm đầu của Lục Nam được một bàn tay to nhấc lên, nhất thời trước mắt sáng ngời.

Đập vào mắt anh là một thân hình cao lớn, khí thế uy nghiêm đang đứng trước mặt mình.

Khuôn mặt anh tuấn và phi phàm, chỉ xét về ngoại hình thì hắn không thua kém gì những ngôi sao nổi đình nổi đám trong làng giải trí. Hơn nữa, hắn đang đội kim quan cùng một thân hỉ phục đỏ thẫm, lại còn anh tuấn lóa mắt, thật lớn đánh vào thị giác.

Lục Nam nhất thời xem đến ngây người trong chốc lát.

Nguyên chủ tuy rằng trong trí nhớ từng thấy qua Tứ Vương gia bộ dáng, nhưng nguyên chủ đối với Tứ Vương gia chỉ có hận cùng chán ghét, cho nên trong lòng hình tượng Tứ Vương gia thật là ghê tởm, đáng sợ. Lục Nam mặc dù biết Tứ Vương gia đẹp trai, nhưng cũng khó tránh khỏi bị một ít ký ức ảnh hưởng, giảm bớt cảm giác đối với Tứ Vương gia. Đối mặt với bộ dạng cực kỳ đẹp trai của Tứ Vương gia lúc này, tự nhiên cùng trong trí nhớ không giống nhau.

À đúng rồi, vị Tứ Vương gia năm nay mới 18 tuổi. Mặc dù trông có vẻ trưởng thành và ổn trọng, nhưng thực sự vẫn là một tiểu thịt tươi mềm mại.

Nghĩ đến đây, Lục Nam càng hưng phấn.

“Như thế nào, nhìn đến bổn vương cao hứng như vậy?” Thấy anh ánh mắt sáng ngời nhìn mình, Tứ Vương gia không khỏi hơi hơi cong môi, tâm tình rất tốt nói.

Vừa nói vừa vươn hai ngón tay nâng cằm Lục Nam lên.

Lục Nam... anh hình như là đang bị đùa giỡn?

Bị anh chàng đẹp trai hung hãn này trêu chọc khiến Lục Nam cảm thấy có chút hãnh diện. Bất quá, vì bảo trì nguyên chủ nhân thiết, anh vẫn là tận lực đè nén vui mừng, nói: "Chỉ là nghĩ đến đệ đệ khảo thượng* Quốc Tử Giám, ta liền cảm thấy vui mừng, cùng Vương gia không quan hệ."

*khảo thượng: trúng tuyển

Vẻ mặt vui vẻ của Tứ Vương gia nhất thời tối sầm lại, nhéo cằm Lục Nam nói: “Ngươi gả cho bổn vương, từ nay về sau chính là người của bổn vương, vinh nhục cả đời của ngươi đều cùng bổn vương trói buộc, cho nên ngươi nên sớm nhận mệnh mà ngoan ngoãn, làm phi tần của bổn vương là tốt rồi!"

Lục Nam không khỏi cảm thấy hơi ớn lạnh vì bị hắn kiềm chế. Đây là lần đầu tiên cầm của anh bị niết như vậy! Trong lòng thế nhưng lại có một loại niềm vui thầm kín.

Nhưng anh vẫn cố gắng hết sức bảo trì nguyên chủ nhân thiết, ngoài mặt lạnh lùng nói: “Vương gia quyền cao chức trọng, lại tuấn tú lịch sự, bao nhiêu mỹ nhân đều muốn gả cho Vương gia. Cần gì phải ép buộc, làm khó một người nam nhân như ta chứ?"

Nghe anh nói như vậy, Tứ Vương gia sắc mặt dịu đi mấy phần, nói: "Ngươi cảm thấy bổn vương là cái tuấn tú lịch sự?"

Lục Nam... Của ngươi trọng điểm có phải hay không sai lệch? ?

Tứ Vương gia vừa nói vừa dùng ngón tay vuốt ve chiếc cằm trắng nõn non nớt của Lục Nam.

Lục Nam có làn da trắng và một đôi mắt đen trắng, khi nhìn người, ánh mắt anh dịu dàng và trong veo như mặt hồ mùa xuân. Vị Tứ hoàng tử ngay từ đầu đã bị đôi mắt dịu dàng và trong sáng mê hoặc và đem lòng yêu người này.

Nhưng mà giờ phút này, Tứ Vương gia ánh mắt lại không nhìn vào mắt của anh, mà là bị anh môi hấp dẫn.

Đôi môi có hình dáng hoàn hảo, hồng hào, mềm mại khiến người ta cảm thấy nếu hôn lên đôi môi đó thì thật là tuyệt biết bao.

Tứ Vương gia không khỏi từ từ tới gần Lục Nam, nhắm mắt lại, muốn hôn vị Vương phi nhà mình.

Hắn cảm thấy hơi bất an, cảm thấy rằng mình sẽ bị Lục Nam đẩy ra trong khoảnh khắc tiếp theo. Nhưng không ngờ, hắn lại thuận lợi hôn lên một đôi môi mềm mại ấy.

Trong nháy mắt, trong lòng dâng lên một tia ngọt ngào. Cảm giác ấm áp, mềm mại và ngọt ngào này khiến hắn muốn hôn thêm một lúc nữa.