Khiến Anh Si Mê

Chương 2: Đến lúc này rồi

Đến lúc này rồi, Chu Uyển Doanh thực sự không nghĩ rằng vận may sẽ đến với mình nữa.

Mãi cho đến khi Tập đoàn Hoàn Ảnh lên kế hoạch quay một bộ phim mới, công bố tuyển diễn viên.

Vào thời điểm đó, Chu Uyển Doanh nhìn thấy thông báo tuyển diễn viên do tập đoàn Hoàn Ảnh đưa ra nhưng cô không có một chút hy vọng nào.

Bởi vì ngay cả những nghệ sĩ hàng đầu trong làng giải trí cũng tranh nhau kịch liệt để đóng phim do Hoàn Ảnh đầu tư.

Huống hồ lần này còn là bộ phim do Mạnh Lan làm đạo diễn.

Hoàn Ảnh thì đầu tư, Mạnh Lan thì làm đạo diễn.

Phim vẫn chưa bắt đầu quay nhưng có thể kết luận là mục tiêu của bộ phim này là giành lấy các giải thưởng.

Phim được đầu tư nhiều, còn có khả năng đoạt giải thưởng thì đương nhiên vai diễn sẽ bị tranh giành kịch liệt rồi.

Chu Uyển Doanh đã tham gia thử vai với tâm lý thử cho biết thôi, cô nghĩ rằng mình sẽ bị từ chối ngay từ vòng đầu tiên.

Nhưng ai ngờ rằng ông trời đã ưu ái cho cô, để cô bước vào tới vòng thứ ba.

Ở vòng thử vai cuối cùng, chỉ còn có ba diễn viên. Ngoài cô ra, hai diễn viên còn lại đều là nghệ sĩ nổi tiếng trong làng giải trí. Nếu là tình huống bình thường thì Chu Uyển Anh không có tư cách đứng bên cạnh họ.

Vòng thử vai cuối cùng kết thúc, Chu Uyển Doanh không có hi vọng, sau khi về nhà tiếp tục chuẩn bị hồ sơ, chuẩn bị tới một đoàn phim khác thử vai.

Ba ngày sau, quản lý Trương Nguyệt đột nhiên gọi điện thoại cho nàng, nói nàng được chọn làm nữ chính trong bộ phim mới của đạo diễn Mạnh Lan, nàng còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

Trương Nguyệt nói trong điện thoại: "Bây giờ đến công ty ngay, ăn mặc thật đẹp, tôi dẫn cô đi dự tiệc tối."

Cảm giác như đang nằm mơ, Chu Uyển Doanh thay một chiếc váy xanh nhạt, mang giày cao gót rồi vội vã bắt taxi đến công ty.

Trời tháng 8 ở Bắc Thành rất nóng, cô cảm thấy vui mừng và phấn khích khó kìm nén.

Khi đến công ty, hai má cô đã ửng hồng nóng.

Đi thang máy lên tầng mười bảy, lúc ra khỏi cửa thang máy, Chu Uyển Doanh đang định tìm Trương Nguyệt thì gặp Yến Thanh đang tức giận đi ra khỏi văn phòng của Trương Nguyệt.

Nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Yến Thanh, Chu Uyển Anh vô thức nắm vạt áo mình, đứng sang một bên nhường đường.

Nhưng Yến Thanh lại thẳng về phía cô, không nói gì hết mà giơ tay tát cô một cái.

Chu Uyển Doanh ngây ra vì đột nhiên bị tát, trên gò má trắng nõn lập tức xuất hiện một dấu tay.

Một bên má bắt đầu đau rát, cô ngẩng đầu nhìn Yến Thanh bằng ánh mắt khó tin.

Nhưng hình như cái tát vẫn chưa làm Yến Thanh bình tĩnh lại, Yến Thanh giơ tay định tát cô thêm một cái.

Trợ lý phía sau Yến Thanh vội vàng kéo cô lại, nhỏ giọng nói: "Được rồi được rồi, đang ở công ty, có nhiều người đang nhìn đó."

Lúc này, Trương Nguyệt cũng từ văn phòng đi ra, nhìn thấy dấu tay trên má Chu Uyển Doanh, cau mày quở trách:

"Cô đã nháo đủ chưa?"

Yến Thanh nghiến răng nhìn chằm chằm Chu Uyển Anh nói: "Cứ đợi đó!"

Nói xong liền tức giận đùng đùng quay người bỏ đi.

Sau khi Yến Thanh rời đi, Trương Nguyệt liếc nhìn Chu Uyển Doanh đang vẫn còn ngây ngẩn, sau đó nói: "Đi vào với tôi."

Chu Uyển Doanh lặng lẽ nén nước mắt, đi theo Trương Nguyệt vào văn phòng.

Trương Nguyệt nhìn dấu bàn tay sưng tấy trên mặt Chu Uyển Doanh, phân phó cho trợ lý: "Đi lấy hai túi chườm đá."

Sau khi trợ lý rời đi, Trương Nguyệt ngồi xuống ghế rồi nói: "Cũng đừng trách Yến Thanh, vì quyết tâm giành lấy vai diễn này cô ấy đã nỗ lực rất nhiều, cô xuất hiện giữa chừng giành được vai diễn, khó tránh khỏi cô ấy sẽ tức giận."

Nhìn Chu Uyển Doanh một lúc, Trương Nguyệt mới nói tiếp: "Nói thật, tôi cũng không nghĩ tới cô sẽ nhận được vai diễn này."

Nhìn khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của Chu Uyển Anh, Trương Nguyệt đột nhiên tò mò hỏi:

“Sau lưng cô có ai sao?”

Chu Uyển Anh ở trong giới giải trí đã ba năm, biết câu hỏi của Trương Nguyệt có ý gì, nàng lắc đầu nói: "Không có."

Nếu có người đứng sau thì cô cũng không cần lăn lộn khắp nơi, thử vai cho nhiều đoàn phim suốt ba năm qua.

Trương Nguyệt nhìn cô, suy tư một lúc rồi mới gật đầu.

Đúng lúc này, trợ lý bưng hai túi nước đá đi vào, Trương Nguyệt nói: "Cô xử lý vết thương trên mặt trước, lát nữa tôi dẫn cô đi gặp chủ đầu tư."

Đây là lần đầu tiên mà Chu Uyển Doanh tham dự một bữa tiệc kể từ khi gia nhập ngành giải trí.

Thật ra trong lòng cô rất lo lắng, trên đường cùng Trương Nguyệt đi đến nơi tổ chức tiệc, cô cứ nắm chặt cái túi, tư thế như chuẩn bị chiến đấu.

Trương Nguyệt nhận ra cô đang lo lắng nên nói: "Chỉ là ăn một bữa cơm thôi, cũng không phải tôi bắt cô đi hầu rượu, đừng làm bộ dạng xấu hổ thế này.

Một lát nữa cứ tự nhiên, có người muốn mời rượu thì đừng từ chối, cứ uống đi."

Chu Uyển Doanh lập tức hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn Trương Nguyệt: "Tôi không biết uống rượu."

Trương Nguyệt lạnh nhạt nhìn cô rồi nói: "Cô cho rằng vai diễn này bây giờ là của cô sao? Còn không biết trân trọng chuyện tốt đến với mình, phía sau còn có nhiều người đang xếp hàng chờ kìa."

"Nếu bỏ lỡ cơ hội này, chỉ sợ cả đời cô cũng khó có thể phất lên."

Năm nay Chu Uyển Doanh mười chín tuổi, chưa tới hai mươi.

Hơn ba năm qua cô vẫn luôn lang thang ngoài rìa giới giải trí, không thật sự cảm nhận được sự phức tạp của giới giải trí.

Bữa tối hôm nay, ngoại trừ cô và Trương Nguyệt, các nhà đầu tư đều là đàn ông.

Cả buổi tối cô như đứng đống lửa, ngồi đống than.

Những người khác mời cô uống rượu mà cô cảm thấy như mình đang uống thuốc độc vậy.

Hình như người đàn ông bên cạnh là giám đốc điều hành cấp cao của Hoàn Ảnh, anh ta ngồi nói chuyện với cô cả tối, mùi rượu từ người đàn ông phả vào má khiến cô không khỏi nín thở.