Cia về ký túc xá thuận tiện mang cho Kate một túi kẹo viên tròn, xem như chặn lại những lời oán trách của Kate bởi vì thi xong không hội hợp với cậu ta.
Còn hai môn thi cuối cùng, Cia lật sách trên tay, ý thức lại như đi vào cõi thần tiên ở phía chân trời. Hai ngày tới sau khi thi xong, cậu không thể không ngồi ở đằng trước Sikeith nữa, may mắn duy nhất chính là ở chỗ của cậu không ngửi được mùi tin tức tố của đối phương, bằng không có khả năng cậu sẽ hỏng luôn tại trận, có điều cho dù sinh lý không có cảm ứng, nhưng tâm lý chịu áp lực cũng có thể khiến cậu thất thố.
Rõ ràng lúc ấy đã gần như hôn mê, nhưng khi Sikeith phủ lên người cậu thì thầm lại như gieo vào não cậu một loạt dấu vết không thể xóa nhòa, đôi mắt màu xám của đối phương tựa như làn sương mù tối tăm, ẩn giấu du͙© vọиɠ chiếm hữu cùng ham muốn cướp đoạt không thể khống chế, vô cùng khủng bố.
“Cậu là của tôi.”
Cia có chút kinh hoảng thở hổn hển mấy hơi, dứt khoát mở thiết bị liên lạc bắt đầu xử lý thông tin của khách hàng, chủ yếu là những tin nhắn khách quen đặt hàng hoặc giục hàng, cùng với một số yêu cầu của khách mới.v.v. Ngoài ra còn bốn thông báo yêu cầu kết bạn, Cia đều ấn đồng ý.
Đàn chị beta Daley làm người giao hàng cùng cậu, nổi tiếng là bách sự thông của lớp E, cô ấy thường xuyên gửi cho Cia một vài tin tức vụn vặn, ngày hôm qua là tin có liên quan đến chia lớp chuyên ngành của năm hai: Năm nay tất cả các chuyên ngành đều có quy định chết về số lượng beta tuyển sinh, ngành cơ giáp được hoan nghênh nhất cũng có tương lai nhất tăng thêm 6 beta!
Trường quân sự Hoàng gia Đế quốc quy định sinh viên năm thứ hai căn cứ vào thành tích và định hướng phát triển nghề nghiệp của mình để chọn chuyên ngành, trong đó ngành cơ giáp cơ bản bị tinh anh lớp S chiếm giữ nhiều năm. Bất kể là yêu cầu cao về thành tích hay những hạn chế về di truyền đều khiến các Alpha và Beta bình thường chùn bước.
Bởi vì có liên quan đến chính trị, cho nên hiện tại bắt đầu có yêu cầu tỷ lệ giữa Alpha chuyên ngành với Beta, Beta ưu tú cũng nên có quyền theo học một số chuyên ngành nhất định. Thế nhưng rất nhiều giáo viên trong các lớp học chuyên ngành đều sẽ ưu tiên cho Alpha nhập học, cho dù một số beta có điểm tổng hợp xuất sắc, vẫn sẽ bị loại vì yếu tố giới tính.
Cia nhắn lại một icon bất đắc dĩ, tỏ vẻ với thành tích của mình còn chưa đến mức bị đối xử bất công.
Daley gần như trả lời trong một giây, cổ vũ Cia nhân cơ hội này một lần nữa cân nhắc lựa chọn lại chuyên ngành cho bản thân, sau khi kết thúc kỳ thi cũng có thể thử liên lạc với các giáo viên của các chuyên ngành liên quan, bên cô ấy có quen biết không ít người đâu.
Nhìn Daley nóng lòng khích lệ mình đi cửa sau, Cia không nhịn được khóe miệng giật giật. Daley vẫn luôn không hiểu nổi chuyên ngành yêu thích của Cia, làm thế nào một chàng trai tốt như cậu lại có thể nghĩ về việc đi học sửa chữa phi thuyền? Trong quan niệm của cô ấy, việc sửa chữa phi thuyền thậm chí còn không được tính là một chuyên ngành, nó chỉ chỉ là một kỹ năng, tốt nghiệp Trường Quân sự Hoàng gia chỉ để trở thành một người sửa chữa máy móc? Daley có xuất thân là một quý tộc nhỏ, cho dù cô ấy có làm bình dân thì vẫn không giống bình dân, có một số chuyên ngành không bao giờ tồn tại trong mắt của những người như bọn họ.
Cia và Daley hàn huyên trong chốc lát, sau đó lại lục tục trả lời tin nhắn của một vài khách hàng.
Lúc này có một tin nhắn gửi kết bạn đến, nói một câu không đầu không đuôi.
“Chúng ta nói chuyện đi.” Hình đại diện của người này hình như là nhân vật trong game nào đó.
“?”Cia theo bản năng gửi lại một dấu hỏi chấm.
“Cậu là Cia Assad đúng không.”
“Đúng vậy, anh là?”
Đối phương tạm dừng trong chốc lát, sau đó gửi đến một cái tên, Cia cảm thấy hô hấp của mình cứng lại, siết chặt thiết bị liên lạc trong tay.
“Ilokano Edgeworth.” Đây là tên của một Alpha khác ngày đó.
Cia không biết mình ngồi ngẩn ra đó bao lâu, cậu nhìn chằm chằm cái tên kia chỉ cảm thấy chẳng hiểu ra làm sao. Nói chuyện? Nói chuyện gì? Bọn họ có gì để nói?
Cậu nhớ rõ trong cabin dưới lòng đất kia, là Ilokano chủ động ra tay, Alpha cấp 3S dưới chất dẫn dụ của Omega, trong vòng mười phút vẫn không thể khống chế được. Gã tựa như dã thú đang tìm kiếm con mồi dễ dàng lôi Cia đang trốn dưới gầm bàn ra ngoài, xé nát quần áo của cậu, hung dữ cắn điểm đỏ bừng trước ngực cậu.
Đôi mắt màu hổ phách trong trẻo mang theo ý cười thường ngày lây nhiễm thú tính cuồng loạn, răng nanh sắc nhọn đói khát đến tuyệt vọng cắn xuống, rót vào, đánh dấu, cho dù cẩn cổ của cậu không có tuyến thể bị cắn ra một vết thương sâu hoắm vẫn không thể trấn an đối phương.
Lời cầu khẩn dễ dàng bị bóp nghẹn, cậu bị gã hung dữ đè trên đất, giống như một con mồi bị xé rách từ bên trong. Hai chân bị ấn đè lên đầu vai, đối phương xỏ xuyên thân thể cậu, mỗi lần sức lực đều mạnh đến nỗi khiến Cia sinh ra ảo giác mình bị chọc thủng, động tác thọc vào rút ra quá nhanh khiến hạ thân cậu đau như bị bỏng, trong lúc hoảng hốt, cậu nhìn thấy đối phương từng chút cắm vào trong cơ thể mình, điều này khiến cậu sợ đến tuyệt vọng, cậu mất khống chế khóc kêu cầu xin lung tung: “Quá lớn, cầu xin anh đi ra ngoài, phía dưới sẽ rách mất……”
Đối phương tạm dừng một chút, ngay sau đó lại va chạm càng thêm hung ác, từng giọt mồ hôi nhỏ từ trên cằm đối phương xuống mặt cậu, hòa lẫn với nước mắt chua xót trên mặt.
Cia vẫn không đáp lại, Ilokano đành gửi đến thêm một tin.
“Tôi có thể bồi thường, cậu muốn bao nhiêu?”
“Anh có thể cho bao nhiêu” Trong cơn phẫn nộ, Cia gần như nhắn lại chỉ trong một giây, ngay đến dấu chấm câu cũng không thêm.
“Một trăm vạn, có thể gửi vào tài khoản cho cậu.” Đối phương không để cậu chờ lâu lắm.
“Vậy thì thật cảm ơn anh quá, anh yên tâm, tôi sẽ không nói chuyện này ra ngoài.” Không nghĩ tới mình bị nhục nhã một trận lại nhận về nhiều tiều như vậy, cậu tức quá hóa cười. Cia gửi xong lập tức cho Ilokano vào sổ đen.