Part 5~ ( 1/2)
Đó sẽ là một buổi sáng yên bình, tiếng chim hót líu lo, nắn trải dài nghịch ngợm trên từng hàng cây của Ngọc Long cung, hoa nở rộ khắp lối đi ... Đấy là sẽ nhưng sự thật thì...
AAAAAAAAAAAAA
Một tiếng hét vang vọng cả Ngọc Long cung. Và tiếng hét đó là của ta- Ly hoàng hậu.
Khi ta thức dậy, ta không thể cử động được, quay sang bên cạnh thấy tên cẩu hoàng thượng đang ôm cứng ta ngủ. Thấy ta hét như vậy, hắn có vẻ biết-trước-được-tại-sao-hét nên khẽ nhăn mặt, rồi ôm ta chặt hơn:
- Im nào. Nằm xuống đi ta ngủ thêm chút nữa
- Nhưng....
- Ngoan nào. Tí nữa ta đưa đi chơi
Ta đành phải ngoan ngoãn nằm xuống cạnh hắn. Quay sang nhìn, hắn cũng đẹp trai đấy chứ! Da trắng, nhìn như Hàn quốc :)). " Thả tên này vào thế kỉ 21 chắc tên này chết giữ đống gái mất!" - ta cười thầm nghĩ. Cơ mà sao hắn giống "người ấy" ở thế kỉ 21 nhỉ? Chắc là trùng hợp. Mải suy nghĩ ta quên mất vạt áo ta đã bị mở ra chút do quay người xộc xệch áo. Và có tên hoàng thượng nào đó đang giả vờ ngủ ti hí nhìn ta và phần bị hở.
Ta bắt gặp cái nhìn đó, tức giận đạp hắn xuống đất:
- Dậy đi đồ bi3n thái!
Hắn bị đạp lăn xuống đất, đưa tay lên xoa mông bảo:
- Này...
Chưa để hắn nói xong, ta đã cướp lời:
- Sao mi lên giường nằm ?? Sao mi lại ôm ta?? Sao mi nhìn ngực ta??
- Ta lạnh nên ta lên giường nằm đắp chăn ôm nàng. Nó đập vào mắt ta chứ ta có cố ý đâu- Vẻ mặt " ngây thơ" xuất hiện trên khuôn mặt hoàng đế
Ta đá bay hắn ra ngoài:
- Cút ra cho ta thay quần áo!!
Mở tủ quần áo, ta toàn thấy váy màu xanh lam- màu mà ta yêu thích nhưng có rất nhiều kiểu dáng. Đc, hôm nay ta sẽ chọn bộ váy có hai tay dài nhưng hở cổ với hai vai, eo váy ôm sát eo ta. Tết tóc xong, ta đi ra ngoài tìm " đương kim hoàng thượng".
Hắn vừa mặc long bào xong thì thấy ở ngoài sân, hoàng hậu của mình hớt ha hớt hải tìm mình, nhìn quanh chẳng thấy đâu, hắn thấy nàng bực tức giậm chân tại chỗ, mặt xị lại y như một đứa trẻ con vậy. Hắn khẽ cười, sau bao năm, nàng vẫn không thay đổi.
Hắn cười với Gia Phong:
- Nàng bị lạc rồi. Ngươi mau dẫn nàng vào đây.
Gia Phong cúi đầu, đi ra ngoài chỉ đường cho vị hoàng hậu kia.
----------------
Ta bực bội da^ʍ mạnh chân vào nơi cẩu hoàng thượng yên vị. Ta nói:
- Tên cẩ.... À nhầm mi hãy cho ta một khu vườn chỉ có đất trốn không thôi được không?? À, gọi cho ta cả tiểu Nguyệt vào cung nữa, ta cần học lại chút phép thuật.
Rồi ta dỗi hắn quay đi. Người gì mà để hoàng hậu của mình lạc đường thế à??
Hắn thấy ta xị mặt, cười phì rồi kéo ta vào lòng:
- Đừng giận ta mà
~Ta đẩy hắn ra thì hắn lại ôm chặt hơn:
- Thôi mà. Ta sẽ cho nàng mảnh đất để luyện phép thuật
Ta quay ngoắt 180 độ:
- Thật chứ??
Hắn gật đầu cười. Ta vui mừng đến độ nhảy cẫng lên ôm chầm lấy hắn:
Mặt hắn lại đỏ lựng lên. Khuôn mặt này....ta nhớ là đẵ gặp ở đâu rồi?? Khuôn mặt người ấy khi đỏ ửng??? Không...hình như lâu lắm rồi...
~ Part 5~ ( 2/2)
- Nhưng mà...- hắn nhìn ta cười đểu, mặt giả vờ mếu
- Sao?? - đang mải vui mừng với mảng vườn mới
- Hôm nay ta ở lại với nàng được không??
- Để??
- Ta muốn ôm nàng ngủ.
- Hôm qua mi ôm chưa đã sao??
- Chưa!! Người nàng rất mềm, rất ấm lại rất thơm nữa nên chỉ muốn ôm mãi thôi.
Chết tiệt! Ta là cái gối ôm của mi à? Muốn ôm ra lấy heo mà ôm !!! >"