Ta Hệ Chữa Trị Trò Chơi

Chương 48: Ký ức còn sót lại

“Hình như ngay từ đầu Hữu Phúc đã không có ác ý với ta, điều này không giống với những con quỷ khác, có phải là hắn vẫn còn giữ lại đa phần ký ức và nhân tính không?”

Trong số những nạn nhân của vụ án, Ngụy Hữu Phúc là người đặc biệt nhất.

Hung thủ chỉ gϊếŧ những người có ngoại hình đẹp, mà Ngụy Hữu Phúc lại quá bình thường, trên người hắn không có một chỗ nào là đặc biệt xinh đẹp cả. Tuy nói vậy hơi thiếu lễ phép nhưng sự thật chính là như thế.

Hàn Phi đã xem rất nhiều tư liệu trên internet, cảnh sát đã căn cứ vào báo cáo khám nghiệm của bên pháp y để đưa ra phán đoán, cái chết của Ngụy Hữu Phúc là ngoài ý muốn, bởi vì hung thủ gây án lần đầu tiên nên trong lúc bối rối mới gϊếŧ luôn cả Hữu Phúc.

Nhưng trên internet cũng có một số người đưa ra ý kiến trái ngược.

Từ thủ pháp gây án đến rời khỏi hiện trường, hung thủ đều làm việc theo kế hoạch vô cùng kín kẽ, dù chỉ xuất hiện một sai lầm nhỏ thôi hắn cũng sẽ bị cảnh sát bắt được. Loại sát nhân điên cuồng có tâm tư cẩn thận như thế tuyệt đối sẽ không sơ suất đến mức quên tính toán đến sự xuất hiện của Ngụy Hữu Phúc. Những người này cho rằng từ lúc bắt đầu, hung thủ đã xem Ngụy Hữu Phúc là mục tiêu.

Bọn hắn thậm chí cho rằng sở dĩ hung thủ chọn ra tay với A Mỹ cũng là vì Ngụy Hữu Phúc.

Cách nói của cư dân mạng cũng rất có lý, nhưng lại không có chứng cứ nên không được ủng hộ. Ngay từ đầu Hàn Phi không hề để ý tới vấn đề này, nhưng bây giờ sau khi gặp được Ngụy Hữu Phúc, Hàn Phi đã thay đổi cách nhìn.

Nhìn chung thì cả đời Ngụy Hữu Phúc đều sống rất bình dị, chưa từng làm ra chuyện khác người nào.

Hắn yêu vợ mình, yêu thương cha, cố gắng làm việc, không oán trách ai cũng không hối hận, cho dù mệt mỏi cũng không tức giận, cuộc đời hắn dường như vĩnh viễn ngập tràn hy vọng. Loại người này có một điểm đặc biệt, đó chính là tâm hồn hắn —— rất đẹp.

Hàn Phi không rõ hung thủ có phải vì điểm này nên mới lựa chọn Ngụy Hữu Phúc không, nhưng hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên mình đến nhà Ngụy Hữu Phúc đã nhìn thấy một thứ.

Lúc đó hắn không coi trọng chi tiết này. Trong phòng khách nhà Ngụy Hữu Phúc có một ngăn tủ chứa rất nhiều lego và đồ chơi ghép hình.

Lego là trò chơi lắp ghép phát triển trí tuệ cho trẻ em được phát minh từ nhiều năm trước, có khoảng 1300 miếng ghép có hình dạng và màu sắc khác nhau, có thể ghép lại thành vô số các hình tượng thú vị đặc sắc, được xưng là “đồ chơi ma thuật”.

Khi thời đại khoa học kỹ thuật phát triển, trẻ con càng ngày càng ít chơi lego, nhưng ngược lại một số người lớn lại thích mua thứ này về nhà sưu tầm và giải trí.

Rất có khả năng Ngụy Hữu Phúc và hung thủ đều là người yêu thích trò chơi ghép hình, chỉ là Ngụy Hữu Phúc thích ghép lego, còn hung thủ thích ghép sinh mệnh.

Trong phút chốc, Hàn Phi sinh ra một suy nghĩ kỳ quái, có phải hung thủ rất hiểu Ngụy Hữu Phúc không?

Ngoại hình xinh đẹp thì chỉ cần lên mạng tra tìm là thấy, thông tin người mẫu được đăng đầy ở trên mạng. Nhưng muốn biết một người có tâm hồn đẹp hay không, tâm linh hắn có chút tì vết nào hay không thì phải kết giao trong một thời gian dài mới có thể đưa ra kết luận.

“Hung thủ của vụ án này là bạn của Ngụy Hữu Phúc?”

Vừa nghĩ đến đây, trong gian phòng ngủ ở góc sâu trong nhà đột nhiên truyền ra tiếng bước chân.

3 giờ 14 phút sáng, nạn nhân thứ bảy xuất hiện.

Vị này tên là Cốc Diệp, là người mẫu ảnh nổi tiếng cả nước, thân thể hắn được xưng tụng là tỷ lệ vàng, chỉ tiếc khi sự nghiệp đạt tới đỉnh phong vì hắn lại gặp tai nạn xe cộ. Sau khi được cứu chữa, gương mặt Cốc Diệp bị thương nghiêm trọng, phải làm phẫu thuật thẩm mỹ nhiều lần. Sự nghiệp của hắn bắt đầu xuống dốc từ lúc đó.

Trong bảy nạn nhân, Cốc Diệp lớn tuổi nhất, sự xuất hiện của hắn biểu thị đêm tối sắp trôi qua, biến cố đang dần đến.

Khi Cốc Diệp đi ngang qua phòng ngủ của Hàn Phi rồi tiến vào phòng khách, Ngụy Hữu Phúc cũng theo sau hắn đi tới ngồi xuống ghế sô pha. Cả bảy người đều đưa lưng về phía Hàn Phi, nhìn chằm chằm vào màn hình tivi.

Trên tivi vẫn đang phát lại hình ảnh thật xảy ra ở căn nhà này. Hàn Phi cũng phát hiện ra một vấn đề.

Khi hắn làm nhiệm vụ xem tivi đã thấy được một bộ hoạt hình âm phủ, nét vẽ vô cùng quỷ dị và trừu tượng tựa như cơn ác mộng của một đứa trẻ.

Thời điểm đó đứng sau lưng hắn là một con quái vật do bảy người bị hại hợp thành, bọn họ mất hết lý trí, cuồng bạo, tuyệt vọng và đầy sát ý.

Tình hình tối nay lại khác biệt. Bảy nạn nhân xuất hiện đơn độc, khi bọn họ còn chưa hợp lại thành quái vật thì đều có một chút lý trí, ít nhất sẽ không nảy sinh sát ý điên cuồng với Hàn Phi.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, khi nhiệt độ trong phòng hạ xuống tới mức muốn đóng băng, trên màn hình tivi rốt cuộc xuất hiện biến hóa.

Ngụy Hữu Phúc trong hiện thực đang ngồi trên ghế sô pha, nhưng trong tivi hắn lại cầm khung ảnh trên bàn lên, nhẹ nhàng lau chùi.

Hắn cầm khung ảnh đi tới bên cạnh A Mỹ, chỉ vào người trong ảnh nói gì đó, A Mỹ thẹn thùng đẩy hắn ra, dường như đang nói lời trách móc nào đó nhưng trong mắt lại tràn đầy hạnh phúc.

Trong tivi, những nạn nhân khác cũng đứng lên làm việc của riêng mình.

Tiêu Tình thích ăn uống và nấu cơm, Thiên Tứ và chị mình là Thải Y đang đấu võ mồm, cậu em trai nói không lại bà chị, càng đánh không lại, thế là tức giận đến suýt khóc. Người dẫn chương trình Trương Linh Phạm đang đứng trước gương trang điểm, Cốc Diệp thì lấy một lon bia trong tủ lạnh ra, đeo tai nghe lên vừa nghe nhạc vừa uống bia.

Tivi đang phát lại những ký ức tốt đẹp nhất của các nạn nhân, phần tốt đẹp cuối cùng này lại từ từ trở nên mơ hồ, bọn họ không muốn quên mất nên mới chăm chú quan sát như thế.

Bọn họ đã từng có cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc như thế.

“Khi bọn họ hợp lại thành quái vật, trong tivi sẽ chiếu hoạt hình âm phủ, khi bọn họ tách ra thành từng người riêng biệt, trong tivi sẽ phát ra ký ức tốt đẹp nhất của mỗi người.”