Ta Hệ Chữa Trị Trò Chơi

Chương 46: Vụ án lắp ghép thân thể người

Cảnh sát Tân Hỗ đã xác định hung thủ của vụ án lắp ghép thân thể người thuộc loại sứ mệnh và loại khống chế cực đoan bằng bạo lực.

Nạn nhân trong vụ án này đa số là phụ nữ và trẻ em, cho nên hầu hết mọi người đều cho rằng hung thủ không cao lớn, thế nên hắn mới chọn đối tượng nhỏ yếu hơn mình.

Hắn muốn thu hoạch được thứ gì đó từ những người yếu ớt hơn mình, làm thỏa mãn nội tâm vặn vẹo của bản thân.

Đương nhiên trước khi phá được vụ án, cảnh sát sẽ không công khai toàn bộ thông tin có được. Một số tư liệu của Hàn Phi được thu thập từ những thông tin trên internet, chưa chắc là chính xác, chỉ có thể cung cấp cho hắn một phương hướng để suy luận.

Ngay từ đầu Hàn Phi cũng nghĩ giống như cảnh sát. Nhưng sau khi nghe được những lời lảm nhảm của hung thủ trong tivi, Hàn Phi đột nhiên nhận ra mục tiêu gϊếŧ người của hung thủ không hề đơn giản mà ngược lại còn có nguyên nhân sâu xa hơn.

“Hóa kén? Bươm bướm?”

Nhờ chơi Hoàn Mỹ Nhân Sinh mà Hàn Phi có được một thông tin ngay cả cảnh sát cũng không biết rõ, đó là kẻ bị tình nghi Mạnh Trường An trong vụ án giấu xác vào tủ lạnh đã từng tiên đoán về vụ án lắp ghép thân thể người.

Mạnh Trường An cũng không phải người bình thường. Lần đầu tiên gϊếŧ người hắn từng nói với người nhà rằng hắn bị một ai đó dẫn dắt làm thế, vì để nhìn cho rõ con bươm bướm trong đầu mình nên hắn mới làm ra việc điên cuồng như vậy.

“Cả hai vụ án đều có liên hệ với nhau và đều liên quan đến bươm bướm. Vậy con bươm bướm này tượng trưng cho cái gì?”

Mạnh Trường An đã từng bị bươm bướm dẫn dắt phạm tội, mà giọng nói của người đàn ông trên tivi – hung thủ vụ án lắp ghép thân thể người – cũng nói mình bị bươm bướm dẫn dắt.

“Nếu chỉ quan sát hiện trường, ai cũng sẽ cho rằng tên hung thủ này có khuynh hướng sát nhân cuồng và thuộc loại hình sứ mệnh, nhưng khi nghe được giọng nói tàn nhẫn của hắn mới biết tên điên này hình như đã lâm vào một loại ảo giác nào đó, động cơ gϊếŧ người của hắn cực kỳ phức tạp.”

Hàn Phi không phải là thám tử chuyên nghiệp, cách đây mấy ngày hắn còn đang trầm tư suy nghĩ xem làm sao để chọc cười khán giả. Suy luận và phân tích là khóa học hắn mới vừa học gần đây.

Nhìn về phía năm bóng người trên ghế sô pha, trong đầu Hàn Phi hiện lên thông tin của các nạn nhân trong vụ án.

“Nếu dựa theo tuổi tác của nạn nhân mà suy xét thì…”

12 giờ 14 phút, đứa nhỏ đầu tiên xuất hiện trước cửa phòng ngủ có ngoại hình rất giống với nạn nhân nhỏ tuổi nhất trong vụ án.

“Thôi Thiên Tứ, 12 tuổi, từng làm người mẫu trẻ em quảng cáo cho một hãng thời trang lớn, thời gian tử vong là 11 giờ tối đến lúc rạng sáng.”

Ngay sau đó Hàn Phi lại nhìn về phía nữ nhân tóc dài đi ngang phòng ngủ của hắn lúc 12 giờ 44 phút.

“Thôi Thải Y, chị ruột của Thôi Thiên Tứ, 18 tuổi, có một đôi mắt vô cùng xinh đẹp và tinh khiết, là người mẫu quảng cáo cho nhiều cửa hàng bán kính sát tròng.”

Hàn Phi lại nhìn về phía nữ nhân tóc ngắn tay cầm con dao gọt trái cây.

“Tiêu Tình, 20 tuổi, là sinh viên đại học đi dạy kèm, học lực rất tốt, tính cách tốt bụng hiền lành, nàng là người mẫu quảng cáo bí mật chỉ để lộ đôi chân dài thon thả, tiền kiếm được ngoài đóng tiền học ra còn gửi về cho gia đình để người thân chữa bệnh.”

Ngồi bên cạnh nữ nhân tóc ngắn là một nữ nhân khác với vóc dáng thấp bé hơn, nàng ta mang giày cao gót, mặc trang phục trắng.

“Trương Linh Phạm, 23 tuổi, một người dẫn chương trình không mấy nổi tiếng, có đôi bàn tay trắng nõn nà rất đẹp, thường xuyên quay quảng cáo sơn móng tay. Thời gian tử vong của nàng ta là lúc rạng sáng, vừa hay lại ăn khớp với thời gian nàng ta xuất hiện trong căn nhà này.”

“Tính theo tuổi tác tăng dần thì nạn nhân kế tiếp vừa xuất hiện chính là A Mỹ, 25 tuổi, nàng từng chụp ảnh quảng cáo cho một hãng son môi, trên tài khoản mạng xã hội cũng đăng rất nhiều ảnh chụp đôi môi, không ít người muốn mời nàng làm người mẫu quảng cáo son.”

“Tiếp theo chính là Ngụy Hữu Phúc, 26 tuổi, thời gian tử vong là khoảng 3 giờ sáng, hắn cũng là người duy nhất trong số các nạn nhân không có ưu điểm gì về ngoại hình. Cảnh sát phán đoán Ngụy Hữu Phúc bị gϊếŧ là vì vô tình tiến vào hiện trường án mạng, lại thêm hung thủ chỉ mới gây án lần đầu nên mới sát hại luôn cả Ngụy Hữu Phúc.”

“Ngoài ra còn có một nam nhân khác bị gϊếŧ hại, người này lớn tuổi nhất trong số các nạn nhân, tên là Cốc Diệp 29 tuổi, từng làm người mẫu ảnh vì có thân hình đẹp, thời gian tử vong từ 3 giờ đến 4 giờ sáng.”

Vụ án lắp ghép thân thể người có tổng cộng tám người bị hại, ngoại trừ người thứ tám đến nay vẫn chưa tra được thông tin thì bảy người còn lại đều xuất hiện trong căn nhà ma này với thứ tự tuổi tác tăng dần.

Từ 12 tuổi đến gần 30, mỗi nạn nhân trong vụ án này dường như đều được lựa chọn tỉ mỉ, đây vốn không phải vụ án gϊếŧ người ngẫu nhiên mà là tội ác được lên kế hoạch từ trước.

“Người mẫu mắt, người mẫu chân, người mẫu tay, người mẫu môi… Tên hung thủ biếи ŧɦái này cướp đoạt phần cơ thể tốt đẹp nhất của mỗi nạn nhân, sau đó dùng chúng để chắp vá vào bộ thi thể thứ tám. Đây chính là thứ gọi là hóa kén thành bướm mà tên hung thủ đang nói tới?”

Các bộ phận thân thể quan trọng trên người nạn nhân thứ tám đều được lắp ghép từ thân thể của các nạn nhân trước đó. Cảnh sát đã xét nghiệm rất nhiều lần nhưng trong kho dữ liệu công dân lại hoàn toàn không có tin tức gì về người này.

Không có tên tuổi, không có quá khứ, không lưu lại một chút dấu vết nào trong thế giới khoa học kỹ thuật phát triển cao độ như hiện nay, điều này làm người ta vô cùng khó hiểu và bất an.

Điều khiến Hàn Phi càng không hiểu được là, khi hắn làm nhiệm vụ xem tivi đã từng thấy con quái vật đứng sau lưng mình. Trên thân thể con quái vật đó chỉ có bảy gương mặt của bảy nạn nhân.

“Chẳng lẽ nạn nhân thứ tám chính là bản thân con quái vật?”

Hàn Phi muốn làm rõ chân tướng, hắn muốn làm bạn với các nạn nhân trong căn nhà ma nên có thể cảm nhận được rõ ràng nỗi thống khổ và tuyệt vọng của người bị hại.