Ta Hệ Chữa Trị Trò Chơi

Chương 44: Lần thứ hai làm nhiệm vụ đi ngủ

[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Thời hạn bảo hộ tân thủ đã hết, nhiệm vụ tân thủ “tắm rửa” và “đi ngủ” sắp bị thay thế! Người chơi vui lòng quyết định thận trọng xem có từ bỏ thực hiện nhiệm vụ tân thủ vĩnh viễn hay không.]

“Thời hạn bảo hộ tân thủ?” Nghe được thông báo này, Hàn Phi hoàn toàn ngây ngốc.

“Ta suýt chút nữa đã mất mạng, ngươi nói đây là đang bảo hộ tân thủ sao? Thời hạn bảo hộ kết thúc vậy ta sẽ còn gặp bao nhiêu nguy hiểm nữa hả?!”

Hàn Phi còn chưa kịp định thần đã nghe thấy một tiếng vang thật lớn, hắn lập tức đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ phòng khách. Vừa rồi hình như có một bộ thi thể bị ném từ trên lầu xuống đất.

“Trời ạ, trực tiếp vứt xác kiểu này luôn sao?”

Hàn Phi không rõ tầng trên xảy ra chuyện gì, nhưng hắn có thể khẳng định đó không phải là chuyện tốt lành gì cho cam.

[Người chơi số hiệu 0000 xin chú ý! Nhiệm vụ tân thủ sắp bị thay thế, xin hỏi có lựa chọn từ bỏ nhiệm vụ tân thủ hay không?]

Hệ thống không ngừng ép buộc Hàn Phi đưa ra lựa chọn, nhưng kỳ thực hắn chẳng có quyền lựa chọn nào. Làm nhiệm vụ tân thủ ít nhất còn được ở trong căn nhà này, nếu đổi thành nhiệm vụ mới có khi độ khó sẽ tăng theo cấp số nhân.

Mắt thấy nhiệm vụ tân thủ đang từ từ biến thành màu xám xịt, Hàn Phi đành phải cắn răng tiếp nhận hai nhiệm vụ tân thủ một lúc.

[Người chơi số hiệu 0000 tiếp nhận nhiệm vụ tân thủ cấp G —— đi ngủ.]

[Chú ý: sau khi thực hiện nhiệm vụ tân thủ thất bại, nhiệm vụ sẽ không biến mất nhưng độ khó sẽ tăng lên.]

[Yêu cầu của nhiệm vụ: Vui lòng tắt hết đèn trong nhà, trong vòng năm phút phải leo lên giường trong phòng ngủ, mặc kệ có chuyện gì xảy ra cũng phải ở yên trên giường trong ba tiếng đồng hồ, không được rời đi.]

[Người chơi số hiệu 0000 tiếp nhận nhiệm vụ tân thủ cấp G —— tắm rửa.]

[Giới thiệu nhiệm vụ: Mỗi lần ngươi đi tắm vào buổi tối đều cảm thấy trong phòng tắm còn có một người khác.]

[Yêu cầu của nhiệm vụ: Trước 4 giờ sáng, sử dụng đạo cụ trò chơi làm sạch sẽ thân thể, mặt mũi đầu tóc, thời gian tắm rửa không thể ngắn hơn 20 phút.]

“Nhiệm vụ đi ngủ phải được bắt đầu trong vòng năm phút, nhiệm vụ tắm rửa thì cần làm trước 4 giờ sáng, ta có đầy đủ thời gian để hoàn thành cả hai nhiệm vụ này trong ngày hôm nay.”

Hàn Phi đã tính toán xong.

“Trước tiên làm nhiệm vụ đi ngủ, sau đó chờ đủ ba tiếng đồng hồ. Như vậy ta có thể rời khỏi trò chơi bất kỳ lúc nào.”

“Nhiệm vụ tắm rửa phải làm trong phòng vệ sinh, trong không gian chật hẹp gặp phải ma quỷ rất khó chạy trốn, nhưng ta có thể offline nha, nếu gặp chuyện quá khó khăn thì trực tiếp rời game là được.”

Hắn không phải tùy ý nhận nhiệm vụ mà đã có suy tính cả rồi. Thời kỳ bảo hộ tân thủ đã qua, không biết bên ngoài lại biến thành bộ dáng gì, thay vì bất chấp nguy hiểm ra ngoài nhận nhiệm vụ mới thì ngoan ngoãn ở yên trong nhà ma hoàn thành nhiệm vụ tân thủ vẫn tốt cho tim mạch hơn.

Dù sao vì để sống sót trong căn nhà ma này, Hàn Phi đã đọc hơn một trăm trang tư liệu về hồ sơ vụ án.

Thời gian từng phút một trôi qua, Hàn Phi tắt hết đèn trong nhà, giấu dao phay dưới gối nằm, lại dùng cây lau nhà chặn ở chốt cửa phòng vệ sinh.

Thành thật mà nói dao phay chỉ có tác dụng ổn định tâm lý, cho dù có hàng xóm đến chực chờ ngoài cửa Hàn Phi cũng sẽ không dùng tới dao phay. Chỉ khi hàng xóm không chịu tiến vào nhà, hắn mới lấy hàng ra kɧıêυ ҡɧí©ɧ hoặc nho nhã mời người ta vào.

Để phòng ngừa cửa nhà khóa lại, Hàn Phi còn không đóng dính cửa mà mở hé cửa ra.

“Nếu quỷ trong nhà nổi điên, ta sẽ cắm đầu chạy ra ngoài. Nếu bên ngoài có hàng xóm tiến vào mà ta đánh không lại, ta sẽ chạy vào căn phòng ngủ ở nơi sâu nhất trong nhà.”

Tiến có thể công, lui có thể thủ, Hàn Phi chuẩn bị xong mọi thứ mới đi vào phòng ngủ lần trước mình đã làm nhiệm vụ.

“Lần trước thất bại là vì ta quá hoảng hốt, rõ ràng chỉ thiếu chút nữa là thành công nhưng vì lá gan quá nhỏ nên mới thất bại thảm hại. Lần này dù có thế nào đi nữa ta cũng phải làm cho xong nhiệm vụ.”

Hàn Phi nhìn chằm chằm đồng hồ điện tử trên tường, không ngừng ám thị tâm lý cho mình.

Đợi đến 12 giờ 05 phút, hắn nằm lên giường, dùng mền đắp kín toàn thân chỉ hé ra một khoảng nhỏ để lén lút quan sát tình hình bên ngoài.

“Lần trước làm nhiệm vụ đi ngủ, quỷ trong phòng vệ sinh xuất hiện lúc 2 giờ 14 phút. Hôm nay 12 giờ 05 phút ta bắt đầu làm nhiệm vụ, nếu quỷ vẫn đến đúng giờ như lần trước thì ta chỉ cần chịu đựng 21 phút là hoàn thành nhiệm vụ.”

“Có hơi khó khăn nhưng không đến nỗi bất khả thi, so với lần trước thì bây giờ ta còn có thêm một kỹ năng chuyên môn bị động —— chơi trốn tìm, chỉ cần ta tránh né cho tốt thì cảm giác tồn tại sẽ giảm đến mức thấp nhất.”

Nhiệm vụ đi ngủ đã bắt đầu, Hàn Phi khá có lòng tin.

“Trước khi quỷ xuất hiện thì không cần căng thẳng quá làm gì, mấu chốt của nhiệm vụ này là nửa tiếng cuối cùng, nhưng cũng không thể quá ỷ lại. Nếu lần này lại thất bại thì lần sau sẽ càng khó khăn hơn nữa, ta nhất định phải ứng phó cho tốt với mọi tình huống phát sinh.”

Trốn ở trong chăn, Hàn Phi cầm chặt dao phay trong tay, cơ bắp toàn thân kéo căng như con báo nơi hoang dã, biểu tình nghiêm túc, ánh mắt sắc bén.

Ai mà ngờ được mới mấy ngày trước hắn còn đầu tóc rối bù trốn ở trong căn phòng trọ, chơi game thâu đêm suốt sáng.

Đêm đã khuya, căn hộ trở nên yên tĩnh vô cùng, chỉ nghe được tiếng tí tách của chiếc đồng hồ điện tử bên ngoài phòng khách.

Hàn Phi yên lặng tính toán thời gian, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cửa phòng vệ sinh. Nhưng đúng 12 giờ 14 phút, trong gian phòng yên tĩnh lại truyền đến tiếng cửa đẩy ra kót két.

“Khóa cửa phòng vệ sinh không hề nhúc nhích, âm thanh truyền tới từ một nơi khác!”

Trong gian phòng tĩnh mịch, bất kỳ âm thanh nào cũng bị phóng đại lên nhiều lần. Hàn Phi cẩn thận phán đoán nơi phát ra âm thanh. “Hình như là tiếng mở cửa? Cánh cửa có vẻ rỉ sét nghiêm trọng… trong căn nhà này chỉ có cửa phòng ngủ ở nơi sâu nhất mới như thế.”