Ta Hệ Chữa Trị Trò Chơi

Chương 40: Thế giới tầng sâu

Hoàng Doanh (tài khoản thử nghiệm số hiệu 0999): “Quào, hâm mộ ngươi quá! Có một đám bạn chơi cùng ngươi đúng là cảm giác rất tuyệt!”

Người chơi ẩn danh: “Đúng vậy, cảm giác không tệ nha.”

Hoàng Doanh (tài khoản thử nghiệm số hiệu 0999): “Vậy chúng ta kết bạn đi, vừa hay chúng ta đều chơi game vào ban đêm, lại chơi cùng một hệ. Bây giờ có rất nhiều người chơi trò này chỉ để tìm kiếm thế giới tầng sâu, bọn họ đã quên đi ước nguyện ban đầu khi chơi trò chơi này mất rồi.”

Người chơi ẩn danh: “Thế giới tầng sâu?”

Hoàng Doanh (tài khoản thử nghiệm số hiệu 0999): “Ta cũng chỉ nghe nói mà thôi. Nghe đồn trò chơi này dùng nhân tính làm chủ đề, loại cảm giác vui vẻ tươi sáng mà chúng ta đang chơi chỉ là phần nổi của tảng băng trôi mà thôi. Đại bộ phận trò chơi kỳ thật đều chìm ở bên dưới mặt biển âm lãnh và tĩnh mịch.”

Người chơi ẩn danh: “Vậy cho đến nay có người nào tìm ra được phần nhân tính âm u giấu ở dưới mặt biển chưa?”

Hoàng Doanh (tài khoản thử nghiệm số hiệu 0999): “Tính cả lần này thì Hoàn Mỹ Nhân Sinh đã tiến hành sáu lần Closed Beta, vô số người chơi đào sâu ba thước đất cũng không tìm được cái gọi là thế giới tầng sâu, bây giờ tất cả mọi người đều cho rằng đó chỉ là lời đồn thất thiệt mà thôi. Ngay cả người sáng tạo ra trò chơi là công ty khoa học kỹ thuật Thâm Không và công ty bào chế dược Vĩnh Sinh cũng đã gửi thông báo nói rằng trò Hoàn Mỹ Nhân Sinh không hề có thế giới tầng sâu nào.”

Người chơi ẩn danh: “Ta cũng cảm thấy đó chỉ là tin đồn thất thiệt.”

Hoàng Doanh (tài khoản thử nghiệm số hiệu 0999): “Đúng rồi, ta có thể đến nhà ngươi tham quan được không? Ta nên gọi ngươi là gì? Trong 999 phòng chat mà hai chúng ta lại có thể gặp được nhau cũng xem như là duyên phận.”

Người chơi ẩn danh: “Hoan nghênh ngươi đến nhà ta chơi bất cứ lúc nào. Ta sẽ giới thiệu bạn bè hàng xóm của ta cho ngươi biết, tên ta là…”

Hàn Phi vừa mới định bịa ra một cái tên thì phòng chat 444 đã hóa thành màu xám xịt.

Hắn quay đầu nhìn lên vách tường, đồng hồ điện tử lúc này là 4 giờ 01 phút.

“Phòng chat số 444 chỉ có thể sử dụng từ 3 giờ 59 phút đến 4 giờ 01 phút thôi sao?”

“Chẳng lẽ chỉ có thời điểm ban đêm và bình minh giao nhau ta mới có thể tiến vào phòng chat?”

Nghĩ tới đây, Hàn Phi lại hồi tưởng về cuộc đối thoại ban nãy với Hoàng Doanh. “Hình như người đó và ta không chơi cùng một trò chơi thì phải.”

Ngồi trên ghế sô pha, Hàn Phi nhìn chằm chằm vào tivi, chậm rãi suy tư.

“Nếu Hoàng Doanh nói thật, vậy thì bây giờ ta đang ở trong thế giới tầng sâu của trò Hoàn Mỹ Nhân Sinh. Bọn hắn chơi trò chơi ở tầng ngoài, mà chỉ trong hai phút giao nhau trước khi bình minh đến, hai tầng thế giới mới có thể giao lưu với nhau.”

“Còn có một khả năng nữa là Hoàng Doanh đang lừa ta, thậm chí hắn không phải là người mà là một con quỷ. Hắn sử dụng mọi cách để gϊếŧ chóc người chơi cho nên biết được rất nhiều thứ.”

Trong trò chơi âm phủ này không có gì là không thể, chỉ có người vô cùng cẩn thận mới sống sót được.

“ID của Hoàng Doanh đánh số 0999, sau khi rời khỏi trò chơi ta phải tra thử xem, hoặc lén lút tìm đến hắn ở thế giới thực. Nếu có thể thông qua hắn để tìm cách rời khỏi nơi này thì tốt quá.”

Hàn Phi đi tới bên cửa sổ, nhìn qua khe hở của mấy tấm ván gỗ. “Mặt trời ở thế giới này vĩnh viễn cũng không dâng lên.”

Xác định xung quanh an toàn, Hàn Phi mới chọn một góc hẻo lánh trong nhà để rời khỏi trò chơi.

Kỳ thật ban đầu Hàn Phi định rời khỏi trò chơi trong nhà Mạnh Thi, như vậy khi online hắn sẽ rất an toàn. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, hắn cảm thấy tạm thời vẫn không nên để người trong chung cư này biết hắn có thể rời đi thì tốt hơn.

Ấn vào nút rời khỏi, thế giới xung quanh Hàn Phi biến thành màu máu.

Cởi mũ giáp ra đặt lên bàn, Hàn Phi bật máy vi tính lên, nhanh chóng lưu thông tin quan trọng vào trong máy.

“Ta cũng phải mua mấy quyển sách mà lão tam Mạnh Trường An hay đọc, như vậy sẽ càng dễ hiểu được thế giới nội tâm của hắn hơn.”

Mấy ngày nay thứ Hàn Phi mua nhiều nhất chính là sách vở và tư liệu học tập. Đứng trước nguy cơ sinh tử, hắn không hề cảm thấy việc học tập có chút buồn tẻ hay nhàm chán nào.

Đặt mua xong, Hàn Phi lại bắt đầu tra tìm thông tin về Hoàng Doanh trên mạng.

Hắn thử mọi biện pháp nhưng thông tin của người chơi thử game Hoàn Mỹ Nhân Sinh đều được bảo mật, cho dù biết số hiệu của đối phương cũng không cách nào kiểm tra.

“Xem ra phải nhờ Lệ Tuyết một phen, lần này phải tìm lý do cho thật tốt.”

Ánh sáng màn hình hắt vào mặt Hàn Phi, hắn ngồi bên cạnh vách tường dán đầy ảnh nạn nhân vụ án, chăm chú rà soát thông tin trên máy vi tính. Dù là ai nhìn vào hắn lúc này cũng sẽ không cho rằng hắn là diễn viên.

Ánh mặt trời từ từ dâng lên, Hàn Phi kéo rèm cửa sang một bên. Đã quen thuộc với bóng tối, đột nhiên trông thấy ánh sáng khiến Hàn Phi cảm thấy không quá thích ứng.

Hắn ăn sáng đơn giản rồi lấy điện thoại ra gọi cho Lệ Tuyết. “Có thể giúp ta tra một người không?”

“Người chết hay người sống?”

“Ta cũng không biết hắn là người chết hay người sống, chỉ biết tên hắn là Hoàng Doanh, là một bác sĩ. Hắn thích chơi game vào ban đêm, loại trò chơi mới nhất hiện nay ấy.”

“Việc này có liên quan đến vụ án lắp ghép thân thể người không?”

“Có liên quan rất vi diệu.”

“Vậy ngươi chờ một chút.”

Hàn Phi và Lệ Tuyết trò chuyện rất ngắn gọn, chỉ mấy phút sau Lệ Tuyết đã gọi điện tới.

“Ta tìm được một người rất phù hợp với mô tả của ngươi, là phó viện trưởng mới nhậm chức của bệnh viện nam khoa Tân Hỗ —— Hoàng Doanh. Hắn tốt nghiệp đại học y khoa hạng nhất trong nước, mới hơn 30 tuổi đã kế thừa bệnh viện của cha hắn, trở thành phó viện trưởng. Hắn sống trong khu vực trung tâm, cực kỳ thích chơi trò chơi, mấy năm trước từng xuất hiện trong một tiết mục tìm bạn đời trên tivi và nói ra một câu kinh người. Người dẫn chương trình hỏi hắn nếu phải chọn giữa bạn gái và trò chơi thì hắn sẽ chọn bên nào, hắn lập tức kiên quyết lựa chọn từ bỏ bạn gái. Có lẽ cũng vì thế mà cho đến nay hắn vẫn còn độc thân.”