Bán Quỷ

Chương 11: Cái này phù hợp với thân phận của tôi sao?”

Bút Tiên vừa mới chạy đến cửa phòng học thì ngay lập tức đã bị Lâm Trần đuổi kịp, một cước đá ngã nó.

"Chạy đi! Cô tiếp tục chạy đi!”

Lâm Trần vừa nói, vừa đè đầu Bút Tiên lại rồi nhét vào trong bao tải.

“Ô ô ô…"

Bút Tiên liều mạng giãy dụa, thế nhưng cấp độ của Lâm Trần thật sự là quá cao, đơn giản là chống lại cũng không có tác dụng gì.

"Tại sao, đột nhiên tôi lại cảm thấy con quỷ này có chút đáng thương nhỉ?"

Cô gái tóc dài kinh ngạc nhìn một màn trước mắt, nhịn không được mở miệng nói.

"Không chỉ có cậu mà ngay cả tôi cũng cảm thấy như vậy."

Trần Đào nhịn không được nhe răng trợn mắt nói: "Nếu mà so sánh, thì người nào đó có lẽ lại càng giống ác quỷ hơn.”

Giờ phút này cô gái tóc ngắn cảm thấy tam quan của mình đã bị hủy hết, do đó cô ta không biết nên nói cái gì.

Ba người cứ như vậy trơ mắt nhìn Lâm Trần nhét Bút Tiên vào trong bao tải, sau đó lại từ bên hông lấy ra một sợi dây thừng, nhanh nhẹn buộc chặt miệng túi lại.

"Hệ thống, con quỷ này nên bán vào đâu thì thích hợp? Cho gợi ý đi!”

Lâm Trần nhìn bao tải đang không ngừng vặn vẹo giãy dụa, ở trong lòng nói thầm một tiếng với hệ thống.

“Đinh Ding! Phát hiện dung mạo của nữ quỷ này ở trình độ trung đẳng, nhưng xét thấy Bút Tiên này có chút đặc biệt, đề nghị bán cho trường học để dạy dỗ quỷ.”

Cái này so với bị bán đến mỏ quặng thì thoải mái hơn nhiều, vận may của con quỷ này cũng khá tốt đó nha!

Lâm Trần nghĩ như vậy, sau đó thầm nói: "Vậy thì bán đi! ”

“Đinh Ding! Bạn thành công bán một nữ quỷ cấp bình thường đến trường tiểu học Tuyệt Vọng dị thế giới, điểm buôn quỷ +300.”

“Đinh Ding! Hiệu trưởng trường tiểu học Tuyệt Vọng muốn cảm ơn đóng góp của bạn cho giáo dục của dị thế giới, cho nên đã gửi cho ngài một món quà thần bí.”

“Vị hiệu trưởng này thật đúng là hào phóng nha!”

Trong lòng Lâm Trần cực kỳ hài lòng, nhưng lại nhớ đến một chuyện. Dường như trong khoảng thời gian này, hầu như quỷ hắn bắt được đều ném tới mỏ quặng, vậy mà ông chủ mỏ quặng lại không có bất kỳ thái độ nào đối với hắn.

So sánh hai bên, cao thấp đã rõ!

“Con buôn đúng là lòng dạ đen tối!”

Lâm Trần cảm thấy vô cùng tức giận vì không công bằng.

"Đại sư, đã kết thúc rồi sao?"

Trần Đào thấy bao tải nhanh chóng xẹp xuống, không còn động tĩnh gì nữa thì nhịn không được lên tiếng hỏi.

"Kết thúc rồi, giờ các cô cậu có thể trở về."

Lâm Trần thuận miệng nói: "Nếu lần sau còn gặp phải loại chuyện thế này thì nhớ tới tìm tôi nha! Tôi sẽ giảm giá cho các cô cậu 20%.”

Ba người vừa nghe thấy thì sắc mặt đều đen lại.

Gặp một lần cũng quá sức rồi, ai còn muốn gặp lại một lần nữa chứ?

Có còn muốn sống hay không đây?

Tuy trong lòng ba người oán thầm như vậy, nhưng vẫn thành thành thật thật nói lời tạm biệt với Lâm Trần rồi mới rời đi.

Điều đáng nói là trước khi đi, cô gái tóc dài đã xin phương thức liên lạc của Lâm Trần.

Lâm Trần cũng không suy nghĩ nhiều mà ném một tấm danh thϊếp của văn phòng qua cho cô ta.

Đợi sau khi ba người rời đi, Lâm Trần mới tìm một chỗ ngồi xuống, ở trong lòng hỏi: "Hệ thống, có thứ gì có thể để tôi bắt quỷ thuận tiện hơn không?”

"Mỗi lần bắt đều phải tốn rất nhiều công sức mới có thể bỏ chúng vào trong bao tải, như vậy thì quá phiền phức."

“Đinh Ding! Các vật phẩm đủ điều kiện đã được sàng lọc cho ký chủ. “

m thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên. Sau đó, từng dòng tin tức tràn vào trong đầu Lâm Trần.

Cục gạch của quỷ mơ hồ: Như ngài có thể thấy, đây là một viên gạch bình thường nhưng vì thường xuyên được quỷ mơ hồ sử dụng, cho nên nó đã nhiễm quỷ lực.

Sử dụng cục gạch này để đập vào gáy của kẻ thù, sẽ có niềm vui bất ngờ!

Lưu ý: Hiệu quả đối với kẻ thù có thực lực ác quỷ trở lên sẽ bị suy yếu.

Giá bán: 170 điểm buôn quỷ.

Gậy bắt ngựa của sắc quỷ: Như ngài có thể thấy, đây là một cây gậy bắt ngựa bình thường, nhưng nó đã được sắc quỷ dùng cho một mục đích mới, đồng thời đã bị nhiễm quỷ lực.

Sử dụng gậy bắt ngựa này để bắt kẻ thù. Khi mục tiêu là một con nữ quỷ thì hiệu quả sẽ tăng gấp đôi.

Lưu ý: Hiệu quả đối với kẻ thù có thực lực ác quỷ trở lên sẽ bị suy yếu.

Giá bán: 170 điểm buôn quỷ.

Vốn Lâm Trần còn có chút chờ mong, nhưng sau khi nhìn thấy vật phẩm của hệ thống đề cử thì không khỏi trầm mặc thật lâu.

Đây đều là những thứ quỷ quái gì thế này?

Nhìn lại lời những giới thiệu một lần nữa!

Hắn không phải là một tên biếи ŧɦái, nhưng xem xong cũng cảm thấy mấy vật phẩm này thật là biếи ŧɦái!

“Hệ thống, mau ra đây cho tao!”

Lâm Trần chất vấn: "Mày giới thiệu cho tao những thứ này là có ý gì? Cái này phù hợp với thân phận của tao sao?”

“Đinh Ding! Ngài là một tên buôn quỷ, còn muốn thân phận gì đây?"

“......”