Khiếm Khuyết Hoàn Mỹ

Chương 2

Vì muốn lôi kéo, muốn đối phương tiếp tục chăm sóc mình, Tiền Dương vô cùng phóng khoáng nói: “Đợi tôi hồi phục rồi, cậu muốn bao nhiêu tiền thưởng tôi cũng có thể trả cho cậu.”

Tiền Dương đột nhiên mở miệng làm người nọ ngẩn ra một lát, tay đang gọt táo hơi khựng lại, yên lặng một lúc mới gọt nốt táo rồi đưa đến bên miệng Tiền Dương, Tiền Dương há miệng cắn một miếng.

Những ngày tháng có người chăm sóc như vậy trôi qua khá là thoải mái, nếu mắt không bị băng vải che lại thì Tiền Dương thật sự muốn nhìn xem điều dưỡng viên này trông thế nào.

Nhưng mà nếu xấu quá thì quên đi.

Con người cho dù có bị bệnh thì sở thích vẫn không thay đổi, Tiền Dương thích tất cả những thứ đẹp đẽ, bao gồm cả người, trông đẹp mắt thì tâm tình ngày hôm đó cũng sẽ vui vẻ.

Trong ảo tưởng của Tiền Dương, chỉ sợ cậu điều dưỡng viên này cũng là một đại mỹ nhân xinh đẹp, dù sao thì động tác dịu dàng đến vậy, giọng nói trong trẻo đến vậy cơ mà. Cho dù cậu ấy nói chuyện cùng mình luôn chỉ đáp một hai từ, thỉnh thoảng lại nghe thấy cậu ấy nhỏ giọng trao đổi với bác sĩ, chỉ dựa vào tông giọng động lòng người ấy cũng dễ dàng tưởng tượng ra vẻ ngoài xuất chúng của cậu ấy.

Người như vậy sao lại chịu làm điều dưỡng viên cho mình nhỉ?

Chẳng lẽ cậu ấy thật sự thích tiền của mình sao? Hay nói đúng hơn là, cậu ấy thích mình?

Một ngày của Tiền Dương thật sự là vô cùng nhàm chán.

Trước mắt tối đen như mực, làm việc gì cũng phải cần điều dưỡng viên dìu, hắn cảm thấy mình như một phế vật vậy. Nhưng bác sĩ lại rất tích cực chữa trị, dù sao thì hắn nằm viện cũng đã được nửa năm rồi, bắp thịt trên toàn thân đã mềm nhão, không còn tráng kiện như hồi trước nữa.

Người nọ dìu hắn, hắn biết là bọn họ đang đi tới phòng hồi phục như thường ngày, vì hai mắt không nhìn thấy nên Tiền Dương chỉ có thể dựa sát vào thanh niên vừa quen thuộc lại vừa xa lạ này. Vòng eo người nọ rất nhỏ, lúc xuống lầu hắn giả bộ không chú ý ôm lấy rồi trộm ước lượng một chút, hiện giờ lại giả vờ sắp ngã để nhân cơ hội nắm lấy bàn tay đối phương.

Tiền Dương thử thăm dò đan mười ngón tay vào nhau, thấy đối phương cũng không cự tuyệt.

Vậy mà lại không có phản ứng gì!

Chẳng lẽ cậu ấy thật sự thích mình? Hay là chỉ thèm muốn tiền của mình thôi?

“Nhân phẩm của tôi tệ lắm sao?” Trên đường quay lại phòng bệnh, Tiền Dương đột nhiên hỏi.