Edit: Tiểu Đào
_ Anh không muốn tiếp tục sao ?
Thời Mạn nhìn anh.
_ Nếu như tôi còn tiếp tục thì em sẽ ghét tôi ?
_ Không chắc, mà có thể là... có.
_ Vậy nên đó là lý do mà anh dừng lại. Cũng khuya rồi nên em đi ngủ trước đi, anh làm công việc tí rồi ngủ.
_ A... A Trình... nhớ đi ngủ sớm.
_ Sao, em gọi tôi là gì ? Có thể gọi lại được không ?
Bạc Lục Trình hớn hở hỏi cô.
_ Em gọi anh là A Trình...
_ Từ giờ về sau, em cứ gọi tôi như thế đi nhé !
"Em biết là tôi thích lắm không" - Bạc Lục Trình cười thầm.
***
Sáng hôm sau
Một người hầu trong biệt thự của Bạc Lục Trình bước vào phòng mà cô đang ngủ.
_ Bạc Phu Nhân, đã đến giờ thức dậy rồi ạ. Ngài đừng quên ngài vẫn còn có công việc trong tập đoàn Bạc Gia ạ.
_ Ưmm... mới vậy mà đã sáng rồi sao ? Mà cho tôi hỏi là cô tên gì vậy ?
_ Tôi là Nilian, người hầu trong biệt thự của Bạc Tổng. Bạc Tổng là ân nhân của tôi nên tôi nguyện làm ở đây để phục vụ ngài ấy nên cô đừng hỏi tại sao tên tôi lại là tên nước Đức.
_ Đ... được.
Thời Mạn cười nhạt nhẽo cho qua. Dù vậy nhưng cô cũng không biết rõ lai lịch của cô gái tên Nilian này là ai, có thân thế như thế nào.
Sau khi vệ sinh xong, cô ra bàn ăn. Bạc Lục Trình đã đợi sẵn ở đó, trên tay anh là một tờ báo mới nhất của hôm nay.
_ Chào, Bạc Tổng.
Thời Mạn cười như chưa có chuyện gì xảy ra.
_ Tôi đã bảo em gọi tôi như thế nào ?
_ A... A Trình.
Rồi Thời Mạn ngồi xuống bàn ăn. Ăn được một lúc thì Bạc Lục Trình gấp cuốn báo lại, vơ vội lấy chiếc bánh mì nướng trong lò rồi khoác áo lên người chạy xe đi mất.
_ Chủ nhân của các người luôn có buổi sáng như thế à ?
_ Vâng, Bạc Phu Nhân.
Bếp trưởng bước ra, nhìn cô một lượt rồi nói.
_ Ngày mai, các người không cần phải nấu ăn cho anh ấy nữa. Đích thân tôi sẽ dậy sớm để nấu. Nilian, ngày mai em đánh thức chị sớm nhé ! Chị phải chuẩn bị thật sớm để anh ấy có đồ ăn đầy đủ.
_ Vâng ! - Nilian nói.
Ăn xong, cô lau miệng rồi cũng phóng xe đi đến tập đoàn Bạc Gia luôn.
***
Công ty - Tập đoàn Bạc Gia
_ Tuyết Y, cô làm ăn cái kiểu gì vậy hả ? Có cái bảng báo cáo mà viết chục lần chưa xong ! Lần này là lần cuối, tôi cho cô cơ hội để làm lại. Nếu lần này mà còn làm không xong nữa thì cô "bị sa thải" !
Giọng của một người phụ nữ khoảng 30 tuổi la lên. Đó là Trịnh Ngọc, một người rất cuồng Bạc Lục Trình. Cô ta sẵn sàng đánh đổi tất cả để có thể trở thành Bạc Phu Nhân để có được Bạc Lục Trình và khối tài sản khổng lồ của Bạc Gia.
Đúng lúc này, cánh cửa mở ra. Thời Mạn vừa bước vào phòng đã nghe tiếng cãi nhau nên cũng ra ngăn Trịnh Ngọc.
_ Cô kia, tôi không biết và cũng không cần biết cô là ai, nhưng trong công ty cô không nên ăn hϊếp nhân viên như vậy cơ chứ !
-> Ăn hϊếp nhân viên ? Thời Mạn đang trong tình thế khó khăn, liệu cô ấy sẽ giải quyết như thế nào đây ? Cùng chờ đón Chap 5 của bộ truyện "Tôi Xuyên Không Thành Người Mẹ Kế Độc Ác Trong Tiểu Thuyết" nhé !