Huyền Học Đại Sư Nhàn Nhã Sinh Hoạt

Chương 49: Không hiểu

Mà Bì Thiên Lỗi quả thực là sắp khóc, “Nghiêm ca, em đã nói rồi, thật sự có quỷ a, bọn họ còn không tin.

Chờ đến khi học sinh ở trường đều gặp được, xem bọn họ còn dám nói trên thế giới này không có quỷ nữa hay không….”

Qua hai ngày sau bọn họ lại phát hiện những học sinh khác ở trong trường học căn bản là không gặp được, chỉ có vài người bọn họ có thể nhìn thấy.

Lúc này bọn họ mới ý thức được tính nghiêm trọng sự việc.

Khi Uẩn Ngọc đi đưa cơm trưa cho Uẩn Thịnh thì nghe được mọi chuyện từ trong miệng của Uẩn Thịnh, mà cô cũng không hề ngạc nhiên.

“Đâm quỷ nha?” Xứng đáng.

Uẩn Thịnh gật gật đầu, “Buổi sáng hôm đó vốn dĩ Bì Thiên Lỗi bọn còn muốn tìm em phiền toái.

Cũng không biết sau đó lại nhìn đến cái gì mà mặt đều bị dọa đến tái mét, đều trực tiếp xoay người bỏ chạy mất.

Nhưng khi em quay đầu lại cũng không có nhìn thấy cái gì, chị ba, trên thế giới này thật sự có quỷ thần sao?”

“Tự nhiên là có.” Uẩn Ngọc dựa vào cổng trường, biểu tình lười biếng, “Thế giới này có vạn vật, âʍ ѵậŧ cũng là một trong số đó.

Không có gì phải chuyện bé xé ra to cả, trừ bỏ ngày quỷ tiết khi quỷ môn mở rộng ra, còn lại những ngày khác đều rất ít.

Với lại không phải ai đều có thể gặp được, chỉ có những người có khí vận vô cùng thấp hoặc là con nít mới có thể nhìn đến.

Mà nói theo cách thông thường đâu, chính là nước giếng không phạm nước sông, không có việc gì nó cũng sẽ không trêu chọc nhân loại.

Nhân loại có dương khí, nó trêu chọc xong chính bản thân nó cũng không chịu nổi.”

Mà cô dẫn nhập vào trong cơ thể của mấy người kia chính là âm khí, âm khí cùng sát khí lại hơi khác nhau.

Sát khí là hung thần chi khí, sẽ chậm rãi tra tấn người, âm khí cùng với âʍ ѵậŧ là cùng một thể, âʍ ѵậŧ thích âm khí.

Mà người nào trên người có âm khí thì tự nhiên là càng dễ dàng đυ.ng tới âʍ ѵậŧ.

Sau khi nghe xong, Uẩn Thịnh cứ cảm thấy trên người lạnh buốt, biểu tình phức tạp, anh cảm thấy đáng lẽ ra anh không nên hỏi chị ba vấn đề này, gần đây chị ba rất si mê này đó nha.

“Chị, có tìm được cửa hàng mặt tiền nào chưa?” Uẩn Thịnh vừa ăn cơm vừa dẫn dắt sang đề tài khác.

Anh cũng biết bà nội với chị ba tính toán mở một tiệm bánh bao ở trong thị trấn.

Uẩn Ngọc thở dài, “Còn không có đâu, cửa hàng mặt tiền thích hợp là tìm không dễ, hôm nay cũng có mấy chỗ, em mau ăn đi, ăn xong rồi chị đi xem thử.”

Uẩn Thịnh đẩy nhanh tốc độ ăn cơm, cơm nước xong chị ba lại đưa một bình nước lớn cho anh, là nước giếng ở trong nhà, uống lên rất ngọt lành.

“Kia, chị ba, em về lớp học trước đây, sáng mai em lại trở về nhà.” Ngày mai chính là thứ bảy.

Uẩn Ngọc ôm cà mèn cũng phất tay, “Mau vào đi thôi.”

Cô đứng ở tại chỗ nhìn Uẩn Thịnh đi vào trường học, vừa vặn cùng Nghiêm Thiên Lãng gặp thoáng qua nhau.

Nhìn thấy Nghiêm Thiên Lãng, Uẩn Ngọc xoay người rời đi, giáo huấn này phải lâu dài một chút, hiện tại cô còn chưa có tính toán giúp bọn họ dẫn em khí ra khỏi cơ thể đâu.

Nghiêm Thiên Lãng thấy Uẩn Ngọc xoay người rời đi, chạy nhanh tiến lên hô: “Chị của Uẩn Thịnh, chị từ từ.”

Uẩn Ngọc quay đầu lại, “Bạn học này, có việc gì sao?”

“Có phải hay không là chị?” Sắc mặt Nghiêm Thiên Lãng có chút xanh trắng, là bộ dạng không có nghỉ ngơi tốt.

“Chuyện tôi cùng với Bì Thiên Lỗi bọn học gặp quỷ, có phải hay không là do chị?”

Hai ngày nay anh mới nhìn thấu, phát hiện ra mấy người có thể nhìn thấy nữ quỷ kia chỉ có mấy người lúc trước bị cô gái này đánh.

Mà những người khác căn bản là không gặp được.

Uẩn Ngọc mỉm cười, “Ta nghe không hiểu bạn đây đang nói cái gì nữa, nếu không có việc gì vậy thì tôi đi trước đây.”

Nhìn cô đi đến đường cái đối diện, Nghiêm Thiên Lãng không hé răng, anh chính là cảm thấy việc này có liên quan đến cô gái này.

Mấy ngày nay bọn họ luôn là có thể nhìn thấy nữ quỷ kia, nhưng cũng may là nói cũng không có làm gì, chỉ là sâu kín mà khóc.

Nhưng mà bộ dạng của nó quá khủng bố có được không, mấy ngày nay anh cũng chưa như thế nào ngủ ngon.

Uẩn Ngọc ôm cà mèn ở trấn trên nhìn xem, xem xem thì thật ra làm cho cô thấy được một cái cửa hàng mặt tiền thích hợp.

Đó là ở ngã tư đường trong thị trấn, bốn phía thông suốt, trên tường cửa hàng dán quảng cáo cho thuê, trước kia hẳn là một cái xích tiệm ăn vặt.

Hiện tại đóng cửa, phong thủy không có vấn đề lớn gì, cô đem số điện thoại nhớ kĩ để về nói cho bà nội Uẩn một tiếng.

Ngày hôm sau, Uẩn Thịnh nghỉ trở về nhà, Uẩn Ngọc mang theo bà nội Uẩn đi trấn trên nhìn xem cửa hàng, buổi sáng cũng đã gọi điện thoại cho người ta, nếu là có thể thì hôm nay ký hợp đồng luôn.

…………

Khi Nghiêm Thiên Lãng về đến nhà thì Nghiêm Minh Khôn mới vừa rời giường.

Ông ta hẳn cũng là ngủ không tốt lắm, hai mắt đỏ bừng, mẹ Nghiêm là một người phụ nữ rất ôn nhu, mấy năm nay chăm sóc hai cha con bọn họ rất tốt.

Thấy hai cha con bọn họ không ngủ tốt cũng rất khó chịu, thực nhanh đem bữa sáng lên bàn, “Hai người ăn cơm sáng trước đi, ăn xong rồi lại lên lầu ngủ thêm chút nữa.”

Cha con hai người an cơm sáng xong, Nghiêm Thiên Lãng không nhịn xuống kể chuyện gặp quỷ ở trường học cho ba biết.

--------------

Dịch: Thiên Hà