Thấy người nhà Uẩn gia đều vội vàng, lúc này mới xách theo đồ ăn chạy lấy người.
Vào buổi tối, bà nội Uẩn liền dùng bột mì mới xay làm một nồi bánh bao, đều là nhân chay, nhân rau hẹ trứng gà cùng với nhân cà tím.
Bánh bao được làm vỏ mỏng nhân nhiều, hơn nữa bà nội Uẩn còn nêm nếm gia vị rất vừa vặn, hương vị thơm lừng, bột cũng non mịn nữa.
Uẩn Thịnh đưa một đĩa bánh bao vào cho mẹ Uẩn, còn Uẩn Ngọc thì tìm một cái bao sạch sẽ để mười mấy cái vào cho nhà Ngô Lê, vụ hè này anh đều giúp đỡ không ít chuyện.
Khi đưa bánh bao đến Ngô gia thì Ngô Đại Sơn cũng ở, ông ta đang ngồi ăn mì lạnh ở ngoài sân.
Nghe thấy động tĩnh, ngẩng đầu nhìn một cái thì phát hiện là Uẩn Ngọc liền đứng dậy, nói thật ông ta cũng không biết chính mình vì cái gì muốn đứng lên.
Uẩn Ngọc mở miệng trước , “Chú Ngô, bà nội con làm bánh bao, nên kêu đưa lại đây cho mọi người một ít, Ngô Lê có ở nhà không ạ?”
Ngô Đại Sơn đối với trên lầu kêu, “Ngô Lê xuống dưới.”
Ngô Lê thực mau chạy xuống dưới, thấy là Uẩn Ngọc thì toét miệng cười rộ lên, “Mình ở trên lầu cũng đã nghe thấy được, là bà nội Uẩn làm bánh bao đi, hắc hắc, mình không ăn cơm chính là vì chờ bánh bao đâu.”
Uẩn Ngọc đem bánh bao đưa cho qua cho anh, “Cậu ăn trước, mình đi trở về a.”
Uẩn Ngọc đi rồi, Ngô Lê gấp không chờ nổi móc ra bánh bao cắn một cái, thỏa mãn híp mắt lại, Ngô Đại Sơn không quen nhìn bộ dáng này của anh, muốn đá anh một cái.
“Con đây là làm biểu tình gì, không phải chỉ là ăn một cái bánh bao thôi sao, làm như muốn thăng tiến vậy, có đồ ăn lấp đầy bụng là được rồi, hương vị thì có thể có cái gì khác biệt.”
Ông không tin một cái bánh bao cũng có thể ngon đến trời cao được.
Ngô Lê mới mặc kệ ba anh nói cái gì đó, ba lượng hai khẩu mà đem bánh bao nhét vào trong miệng, lại hỏi Ngô Đại Sơn có ăn hay không ăn, Ngô Đại Sơn nghĩ nghĩ, ông mới không ăn đồ mà tiểu nha đầu kia đưa tới đâu.
“Ba, vậy nếu ba không ăn thì con gác phòng bếp, chờ lát nữa làm mẹ nếm thử, này bánh bao ăn ngon thật.”
Ngô Lê đi vào phòng bếp đem bánh bao để trên bàn, cầm ba cái chạy đặng đặng lên trên lầu đi.
Ngô Đại Sơn ăn xong mì sau đó cầm chén vào trong phòng bếp, thấy bánh bao trên bàn, nghe rất thơm nha.
Cuối cùng ông cũng không nhịn xuống, cầm một cái bánh bao nếm thử, nao nao, học bộ dáng của Ngô Lê, ba lượng hai khẩu mà ăn xong một cái tiếp một cái.
Đợi đến khi thím Điền vào nhà thì thấy ông chồng của mình đang ngồi xổm trước bàn ăn bánh bao.
…………
Sau tuần đầu tiên khai giảng, Uẩn Thịnh đi trường học, sáng sớm Uẩn Ngọc lên giúp bà nội Uẩn hấp bánh bao.
Cục bột đã lên men cả một đêm, nhân cũng là sáng sớm bà nội Uẩn làm tốt, Uẩn Ngọc còn giúp bao hai cái, nặn ra tới nếp gấp đều thảm không nỡ nhìn.
Bà nội Uẩn thấy vậy cười nói, “Để cho bà nội tới bao đi, Tiểu Ngọc Nhi giúp bà tưới nước vườn rau đi, nếu không có việc gì thì đi ra ngoài đi dạo.”
Uẩn Ngọc thấy không giúp được gì, cũng chỉ có thể đi ra ngoài tưới nước cho vườn rau sau đó lại thuận tay tưới một ít cho hoa hồng ở góc tường, mới có thời gian một tuần mà cành hoa hồng cũng đã bò hết nửa một mặt tường rồi.
Trong nhà cũng không có chuyện gì, cô lại đi đồng ruộng xoay một vòng.
Cây nông nghiệp gieo ở ruộng cạn đều phải một hai tháng sau mới thành thục, cũng không có việc nhà nông gì cần làm.
Thành phố Xương Thủy là ở khu á nhiệt đới, khí hậu gió mùa, nước mưa cùng với ánh sáng đều rất đầy đủ, không ít cây nông nghiệp đều là trồng được hai mùa một năm.
Ruộng nước của Uẩn gia trồng lúa sớm, tháng tư gieo giống, tháng 5 cấy mạ, hiện tại ruộng nước vẫn là đang mọc lúa mầm, ruộng lúa này khoảng chừng vào tuần cuối tháng 7 là có thể thu hoạch sau đó lại gieo giống lần thứ hai.
Uẩn Ngọc lại đi tưới chút ít linh tuyền cho ruộng lúa nhà cô, dù sao ruộng lúa cũng có nước, cô cũng không cần pha loãng linh tuyền ra.
Dạo xong ruộng lúa, Uẩn Ngọc lại dạo vườn đào của ông hai để lại, đào viên trồng loại thủy mật đào, chủng loại cỡ trung.
Phải khoảng tháng 7 tháng 8 gì đó mới chín rộ, cô lịa phát hiện ra có hai quả đào lớn hơn cái khác không ít, da đều đã hơi đỏ, cô hái xuống xoa xoa sau đó nếm thử, giòn giòn ngọt ngọt.
Dưa hấu ở trong vườn bên cạnh cũng lớn hơn không ít, phỏng chừng qua mấy ngày nữa là có dưa hấu để ăn rồi, dưa hấu này cũng là thuộc chủng loại cỡ trung.
Uẩn Ngọc đều đi nhổ hết cỏ ở trong vườn rau, lúc trở về đều đã là buổi trưa, bà nội Uẩn cũng hấp bánh bao xong rồi.
Bà để lại một ít làm cơm trưa cho Uẩn Ngọc cùng với mẹ Uẩn sau đó cưỡi xe ba bánh đi trấn trên, bánh bao được đặt ở trong thùng giấy, nhưng mà đều phô một lớp băng bông trắng thật dày để giữ ấm, rất sạch sẽ, băng bông là dùng băng gạc làm thành.
Không nghĩ tới, không đến hai tiếng đồng hồ sau bà nội Uẩn cũng đã trở về, một cái rương bánh bao đều bán sạch sẽ.
Phía trước Uẩn Ngọc cũng đã giao đãi giá cả cho bà nội Uẩn, bánh bao nhân chay một đồng tiền một cái, lần này cũng không có làm bánh bao nhân thịt, nếu như sau này có làm thì sẽ là hai đồng tiền một cái.
---------------
Dịch: Thiên Hà