Xuyên Nhanh Chi Dưỡng Lão Công Lược

Chương 13: Hồng Lâu Thái Hoàng Thái Hậu ( 13 )

Sao nó dám lấy hết tất cả của cải đồ đạt của nhà mình đem ra bên ngoài được chứ, đúng là cái thứ nghiệt chướng mà!

Các ngươi cũng là một lũ phế vật!

Mau mau nói cho ta biết, hắn đem đồ vật đi nơi nào, mau nói nhanh a!”

Ỷ ma ma sắc mặt khó xử vội vàng nói.

“Lão thái thái, chúng ta cũng đã phái người đi theo sau đại lão gia rồi, thế nhưng đại lão gia hắn mang theo tất cả đồ vật trực tiếp đi vào hộ bộ, chúng ta chỉ là hạ nhân nên căn bản không có tư cách đi vào.

Cho nên......”

“Hộ bộ?

Cái tên nghiệt chướng kia đem tiền đến hộ bộ làm gì?”

Cổ mẫu trong lúc nhất thời cũng không hiểu nổi Giả Xá là đang muốn làm gì, cầm quải trượng đầu rồng gõ thật lâu trên sàn nhà, đột ngột trong đầu dâng lên một cái suy đoán táo bạo.

Nhưng lại bác bỏ ngay lập tức.

Bởi vì theo như Cổ mẫu biết, con trai bà rất keo kiệt, sao có thể cam lòng đem nhiều tiền như vậy lập tức đem trả......

Đang nghĩ ngợi, Lại Tương Vinh vội vội vàng vàng chạy vào, lớn tiếng hô:

“lão thái thái, lão thái thái, không xong rồi, đại lão gia hắn trở về muốn khuân hết đồ đi nữa!

Chúng ta ngăn không được a!”

“Cái gì, cái thằng nghiệt chướng kia còn có mặt mũi mà về!

Còn không mau gọi nó qua đây, hỏi xem trong mắt nó còn có xem ta là mẹ không ?”

Không thể không nói, lão nhân gia Cổ mẫu bà thân thể cũng coi như không tệ, lớn tuổi như vậy rồi, giận đến như thế, nhưng thân thể không hề có một chút vấn đề gì.

“Dạ!”

Lại Tương Vinh đáp lại một tiếng, giống như là đang tiếp thánh chỉ của hoàng đế, hùng dũng oai vệ, khí thế bừng bừng dẫn một đám người phi với tốc độ bàn thờ hướng về vị trí của giả xá mà chạy tới, muốn bắt hắn đem đến Vinh Hi Đường bên này.

Giả Xá hắn đang làm gì hả?

Tất nhiên là Giả Xá hắn đang bận dọn sạch nhà, cái gì có giá trị bán đi được là lấy hết, đặc biệt là dọn trong phòng nhị đệ hắn trước, phải làm thật nhanh không được để mấy thứ này chuyển đi sau cùng, đồ đạt chất thành đống, nếu tìm được một rương đựng đồ hay một kiện vải to, thì trực tiếp cho người nhét hết vào mang hộ bộ bên kia, nửa điểm cũng không trì hoãn.

Dù sao thì bây giờ lão nhị còn đang làm việc ở công bộ, tên hạ nhân nào bây giờ mà dám ngăn cản hắn dọn đồ thì trực tiếp đánh, đem trói lại là được.

Được một lúc thì Lại Tương Vinh chạy lại lớn tiếng nói, được Cổ mẫu phân phó, mời Giả Xá mau đi Vinh Hi Đường giặp Cổ mẫu, Giả Xá đến trả lời cũng không muốn trả lời, trực tiếp tát một cái thật mạnh, đem Lại Tương Vinh tát cho lảo đảo:

“Một cái nô tài cũng dám lên giọng hét lớn với Gia ta!

Người tới, trước tiên đem hắn kéo ra ngoài, thưởng ba mươi cái vả miệng, phải cho hắn biết hắn là ai!

Các ngươi cũng đừng dừng lại, chuyển đồ nhanh lên!

Làm xong chuyện này, quay đầu ta sẽ cho mỗi người các ngươi mười mấy hai mươi lượng bạc, mau nhanh lên!”

Có bạc ở treo phía trước, mọi người không khỏi nhanh tay hơn rất nhiều, giả xá ở một bên xoa cái tay vừa mới tát cái tên hạ nhân kia, lắc lắc cánh tay, vừa nhìn đủ loại thư hoạ trong phòng, thật sự là xót cả ruột gan.

Cảm thấy đau lòng tiếc cho những bức tranh thư pháp này, không thể đưa chúng đến hộ bộ để gán nợ, bởi vì hộ bộ không thu mấy cái thư hoạ này, đồ cổ thư họa những vật này giá cả mặc dù cao, nhưng rất khó bán a, phải là người có hiểu biết có hứng thú người mới có thể bán đi được, nên hộ bộ cũng không nguyện ý muốn tự tìm phiền phức đi giúp bán mấy thứ này.

Cho nên, chỉ chấp nhận thu các loại đồ quý hoặc vật liệu gỗ chế tác thành các đồ gia dụng, đồ trang sức, trân châu mã não các loại, những thứ có giá trị nhất định.

Đến cả thư hoạ.

Trừ phi đó là là tác phẩm của một bật cao nhân hiền triết truyền kì, bằng không hộ bộ căn bản sẽ đều không để vào mắt.

Chuyển đi một hồi, Giả Xá đánh giá những vật vừa mới dọn ra ngoài kia một chút, cuối cùng cảm thấy nếu quy đổi ra bạc vẫn còn chưa đủ, bất quá hắn không có khả năng đi vào phòng vợ của nhị đệ hắn khuân sạch đồ đi, hoặc là đi Vinh Hi Đường chỗ mẫu thân hắn cho người dọn sạch sẽ, nên chỉ có thể lùi lại mà mà trở về chỗ ở của mình, lấy bốn năm món đồ chạm khắc bằng ngọc mà hắn không thích, lần nữa vội vàng rời phủ đi về hướng hộ bộ.

(hảo anh trai :>>)

Mà đổi thành bên kia, sau khi Lại Tương Vinh tại chịu ba mươi cái vã miệng, mang khuôn mặt sưng đỏ khóc sướt mướt đi về phía Vinh Hi Đường, báo lại cho Cổ mẫu, khỏi phải nói, đương nhiên Cổ mẫu tức gần chết, tức tới mức ném quải trượng đầu rồng, nhanh chân vội vã đã đi qua muốn tự tay giáo huấn Giả Xá.

Nhưng mà cũng đã muộn rồi.

Giả xá cũng chính là lo lắng mẫu thân sẽ tới đây ngăn cản hắn, cho nên mới gọi mọi người làm nhanh tay, xong xuôi liền mang tất cả xách tới hộ bộ, lúc Cổ mẫu vội vàng chạy tới chỗ Lại Tương Vinh nói, chỉ thấy phòng của nhị nhi tử bà bên trong lại à một mảnh hỗn độn, cái gì có giá trị Cỗ đại gia đều dọn đi sạch sẽ hết rồi, ngay cả một cái ghế gỗ cũng không để lại.

Còn Giả Xá, thì đã không thấy đâu.

Suýt chút lão thái thái bà đã tức chết tại chỗ rồi.

Bất quá lúc trước không phải cũng đã nói thân thể lão thái thái này rất là cường tráng đi, tức giận tới vậy, bà cũng không ôm ngực gào khóc mấy tiếng, không làm gì hết chỉ có tức giận thôi.

Tất nhiên, không phải là không có chuyện gì, vẫn phải kêu thái y.

Không gọi thái y tới thì nói nhi tử bất hiếu thế nào.

Mà giả xá lúc này tâm tình đang tương đối tốt, đem một đống lớn đồ vật đưa đến hộ bộ, hơn nữa còn ở hộ bộ một khoảng thời gan, đem phiếu nợ xí xóa, lúc này mới chuẩn bị rời đi.

Chẳng qua hắn rời đi, hắn cũng không dám về nhà, lúc trước hào hứng dọn đồ, cũng không cảm thấy sợ, nhưng bây giờ xong xui mọi chuyện, hắn ngược lại, lại trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi.

Trở về cũng là phiền phức, nên dứt khoát không trở về nhà là tốt nhất, trực tiếp tìm bên ngoài một cái biệt viện mà ở lại, trước hết cho mấy hạ nhân mỗi người mười mấy hai mươi lượng bạc, phân phó bọn họ tiếp tục trở lại Vinh quốc phủ bên kia, giúp hắn đem hắn đem hết tất cả đồ vật trong phủ hắn dọn tới đây, tránh bị người khác âm mưu cưỡm đồ trong phòng mình đi.

(quá chời xức xắc lúc lấy đồ của ngta thì không chóp cả mắt, đồ của mình thì...kk )

Dù sao bọn họ cũng đã chuyển hết đồ vật một lần rồi, cho nên hạ nhân bọn họ cũng không ngại làm thêm một lần nữa, nên nhao nhao đáp ứng hơn nữa còn hào hứng trở về chuyển đồ.

Cổ mẫu trên giường bệnh tức giận gào khóc kêu to, mắng hắn bất hiếu, mắng cái tên nghiệt chướng hắn, vừa mắng vừa chờ Giả Xá về.

Thế nhưng chờ trái chờ phải từ đầu đến cuối vẫn không chờ được, chỉ thấy một đám hạ nhân đến phòng Gỉa Xá khuân đồ, muốn ngăn cản cũng không ngăn cản nổi, hạ nhân chỉ nghe theo mệnh lệnh của gia chủ, nhao nhao chuyển đồ đạt đi hết, ngăn thế nào được? Đánh cũng đánh không lại!

Chỉ có thể để bọn họ muốn làm gì thì làm!

Hộ bộ bên kia lại nhiều thêm mấy trăm vạn lượng chảy vào, là người đầu tiên trông số các huân quý thế gia đông đảo trả tiền lại, đặc biệt là vào lúc vô cùng vui vẻ này, Thị Lang bộ Hộ Điền Trung Nghĩa tất nhiên cũng phải đem cái tin tức này bẩm báo lên trên rồi, để hoàng đế tâm tình đang tốt thì càng tốt hơn, chính hắn nói không chừng còn có thể được bệ hạ nhớ kỹ.

Cho nên, lập túc trình sổ con lên.

Dùng tốc độ nhanh rất, còn chưa tới buổi tối, Đồ Minh Huy đã thấy được tấu chương của Thị Lang bộ Hộ , ha ha cười to mấy tiếng, sau đó liền vui vẻ phê duyệt tấu chương.

Đồng thời cũng cho phép dùng đồ vật để thay thế tiền nợ, nếu một nhà nợ hơi nhiều, thì có thể dùng đồ để thay thế.