Xuyên Sai Thư Ta Không Ngừng Nỗ Lực

Chương 21

Nhan Như Tinh dạo nhìn qua một vòng, quyết định móc điện thoại ra, liên hệ với nhân viên giúp việc gia đình tới đây để quét dọn vệ sinh nhà cửa.

Không để cho cô chờ đợi lâu, phải nói là rất nhanh, chưa đến một phút, ở ngoài cửa liền truyền đến tiếng gõ cửa. Cùng lúc đó, chuông điện thoại di động cũng kịp thời vang lên.

Nhan Như Tinh liền đi nghe điện thoại trước.

“Xin chào, tôi là Tiểu Thái giúp việc gia đình mà cô gọi đến, tôi đã tới nơi rồi, phiền cô mở cửa giúp.”

Nhan Như Tinh đã bước đến trước cửa, nghe thấy vậy liền đặt tay ở trên chốt cửa nhưng tay cô lại bị chuỗi hồng ngọc đốt cho nóng bỏng một trận.

Dường như nhận ra cô đang do dự, ở trong ống nghe điện thoại, giọng nói trở nên dồn dập vài phần.

“Chủ phòng 601, cô rốt cuộc có nghe thấy tôi nói không đấy? Tôi tới nơi rồi, cô mau mở cửa ra, tôi còn phải nhanh chóng làm việc tiếp nữa.”

Nhan Như Tinh không để ý đến sự vội vàng của anh ta, nhìn trái nhìn phải, ôm lấy chiếc bình hoa đặt ở trên tủ giày vào trong lòng, lúc này mới mở cửa ra.

Ở bên ngoài cửa, nhân viên giúp việc mặc một bộ đồng phục màu nâu, đeo một cái khẩu trang rất to trên mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt thoạt nhìn không mấy thiện cảm.

Nhưng mà khi anh ta vừa nhìn thấy Nhan Như Tinh ngồi ở trên xe lăn, sự bất mãn ở trong mắt đã vơi bớt đi không ít, lời lầm bầm ở miệng, cũng bị anh ta nuốt ngược trở về.

Chờ tầm mắt chạm đến bình hoa tươi ở trong lòng Nhan Như Tinh, theo bản năng, trên mặt anh ta liền xuất hiện sự mừng rỡ.

“Xin chào, tôi là Tiểu Thái nhân viên giúp việc gia đình mà cô gọi tới.” Tiểu Thái đứng thẳng lưng, bản thân anh ta đã là dạng lưng hùm vai gấu rồi, dáng người cao lớn, lần này thoạt nhìn càng thêm hung hãn không dễ chọc đến.

Nhan Như Tinh quan sát anh ta một phen, chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi mà nói, anh ta thật sự không giống như là nhân viên giúp việc gia đình.

Hơn nữa cô đoán không sai, đối phương nhìn về phía bình hoa đầy khát vọng.

[Tên đạo cụ: Chiếc bình chứa đầy hoa tươi

Cấp bậc: D

Mô tả: Chiếc bình bình thường, bởi vì cắm đầy “hoa tươi”, đã trở nên không còn bình thường.

Lưu ý 1: Là chủ sở hữu chiếc bình này, bạn có quyền được kiểm soát “hoa tươi”

Lưu ý 2: Có thể tặng hoa cho quỷ, bạn sẽ có được một bất ngờ không tưởng.

Lưu ý 3: Vui lòng không chú ý đến lưu ý 2, quỷ đó sẽ tức giận. Tất nhiên, nếu bạn ghét người nào đó, bạn có thể dùng hoa để đập họ.]

Đó là một trong những đạo cụ mà cô đã nhận được sau khi cô rời khỏi phó bản.

Nói thật, khi nhìn thấy bình hoa quen thuộc này, Nhan Như Tinh sững sờ ngay tại chỗ.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là chiếc bình hoa mà Nguyễn Trì đã đưa cho cô, không nghĩ tới nó sẽ dùng hình thức làm đạo cụ, quay trở về bên cạnh cô.

Còn ở trong phó bản, Nguyễn Trì đưa cho cô một chiếc vòng tay.

Lúc trước nhìn sơ qua, thì chỉ là một chuỗi hồng ngọc bình thường mà thôi, bây giờ lại giống với chiếc bình hoa kia, trở thành đạo cụ.

Vẫn là một cái đạo cụ cần giám định chuyên nghiệp.

[Tên đạo cụ: Chuỗi hồng ngọc

Cấp bậc: ?

Mô tả: ???

Lưu ý 1: Không thể tháo ra

Lưu ý 2: Trừ tà

Lưu ý 3: Cần giám định

Lưu ý 4: Cần giám định

Lưu ý 5: Cần giám định]

Cho dù Tiểu Sảng có mở “khóa” cho cô, vẫn chỉ mở được có hai khóa chủ chốt.

Một trong số đó cũng chỉ là lưu ý nhảm nhí, về phần lưu ý 2, cô cũng không nhìn ra được là trừ tà ở chỗ nào, ngược lại còn rất chiêu tà.

Ngay sau khi xuất viện về đến nhà, không có người nào nhìn bình thường cả.

Nhan Như Tinh nắm chặt lấy viên ngọc nóng bỏng, tránh ra để mở đường mời “người” vào phòng.

“Nhan tiểu thư, tôi nhìn chung quanh một chút, quét dọn toàn bộ các phòng cần khoảng hai mươi phút, cô xem thử có muốn ra ngoài đi dạo trước hay không, đợi hai mươi phút sau, cô liền quay lại đây?”

Ánh mắt của Tiểu Thái nhìn quanh căn phòng một vòng, có vài phần lấy lòng mà cười nói.

“Mười phút thôi.” Nhan Như Tinh nhìn chằm chằm anh ta, chậm rãi nói.

“Được…mười phút thì mười phút.” Tiểu Thái cắn răng, vỗ vỗ ngực, cam đoan nói.

Nhan Như Tinh gật đầu, ôm lấy chiếc bình hoa ra khỏi phòng.

Cô không có đi quá xa, dựa vào những ký ức của chủ nhân thân thể này mà tới những nơi quen thuộc đi dạo vài vòng.

Đáng tiếc là, những người quen thuộc với chỗ này trong ký ức của chủ nhân thân thể ít nhiều có trình tự thay đổi khác nhau.

Hồng ngọc ở trên cổ tay, nhiệt độ nóng bỏng càng không có dấu hiệu giảm xuống.

Cô không còn nghi ngờ gì nữa, tiểu khu Hạnh Phúc này, chính là một nơi toàn là quỷ quỷ quỷ!

Nếu không phải không có tiền……

Nhan Như Tinh thở dài, đi thang máy lên đến nhà.

Mặc dù thang máy không hề sạch sẽ, nhưng dường như cô không có sự lựa chọn nào khác nữa.

Nhan Như Tinh yên lặng nhìn xuống chân mình, lần thứ hai im lặng mà thở dài.

Không có sao hết, chỉ cần lá gan lớn, quỷ cũng có thể làm bạn.