Đại Ma Vương Xin Tha Mạng

Chương 14: Hội Cơ Kim

Quả ngôi sao ngưng tụ trong tay cậu, một cỗ lực lượng uy áp từ trong quả tỏa ra, cảm giác này vô cùng hiển nhiên, khiến Lữ Thụ hiểu rõ quả ngôi sao trong tay mình sở hữu loại năng lực gì.

Quả ngôi sao tỏa sáng lấp lánh, giống như một vì sao trên bầu trời, Lữ Thụ do dự, thứ này có thể ăn được không? Nhìn không giống quả một chút nào.

Nhưng vì cửa hàng gọi nó là trái cây, nên nó có thể ăn được, phải không?

Đối với Lữ Thụ mà nói, cậu trước đây từng như ếch ngồi đáy giếng, giờ phút này cuối cùng cũng đã bò được lên mép giếng, không có lý do gì mà không nhảy lên.

Ăn!

Lữ Thụ nhét quả ngôi sao vào miệng, quả ngôi sao lại lần nữa tan ra trong miệng.

Trong khoảnh khắc, sức mạnh hùng hậu của những vì sao cuồn cuộn lên, xông thẳng về phía bản đồ sao giữa ngực cậu.

Lúc này Lữ Thụ mới có thể nhìn thấy diện mạo của bản đồ sao này: nó bao gồm bảy tinh vân u tối có kích thước khác nhau, và các ngôi sao bên trong đều ảm đạm không có ánh sáng, như thể chúng đang chờ đợi điều gì đó.

Mà chính trong mỗi tinh vân lại có bảy ngôi sao. Lúc này, sức mạnh của các ngôi sao đang cuồn cuộn về phía một ngôi sao mờ trong tinh vân nhỏ nhất.

Khi sức mạnh của các ngôi sao được tích hợp, ngôi sao đầu tiên trong tinh vân nhỏ nhất đã trực tiếp bị điểm sáng lên.

Lữ Thụ cảm thấy sức mạnh của ngôi sao này đã được trút bỏ hết, và sức mạnh của ngôi sao lại lao tới ngôi sao tiếp theo, cho đến khi ngôi sao thứ hai hoàn toàn sáng lên!

Lúc này, sức lực của các ngôi sao trong quả ngôi sao cuối cùng cũng đã cạn kiệt.

Lữ Thụ mở mắt ra, có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh tinh tú sáng ngời trong cơ thể, tựa hồ là một loại sức mạnh sinh mệnh khác!

Sức mạnh này là sức mạnh có thể là sức mạnh cậu sử dụng!

Lữ Thụ vốn là bởi vì từ nhỏ thân thể đã yếu, nhưng lúc này đây, cậu cảm giác thể chất của mình chưa bao giờ tốt hơn, tựa hồ ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại.

Một quả ngôi sao thắp sáng hai ngôi sao trong tinh vân nhỏ nhất. Mặc dù các ngôi sao trong tinh vân cần thắp sáng phía sau ngôi này lớn hơn ngôi kia, nhưng Lữ Thụ cảm thấy chỉ cần mình làm việc chăm chỉ thì sẽ có thể biến toàn bộ tinh vân đều được điểm sáng chỉ là vấn đề thời gian.

Đến lúc đó lại có những biến hóa gì đây?

Những ngôi sao trong cơ thể lập lòe như có thể hít thở được, mỗi khi nhấp nháy, Lữ Thụ cảm thấy từng bộ phận trên cơ thể đều được rửa sạch bởi một dòng ấm áp, khiến cậu vô cùng thoải mái.

Đây là sức mạnh của các vì sao.

Đây là sức mạnh của chủ nghĩa siêu thực!

Lữ Thụ thử nhấc lên giường của chính mình, chiếc giường trước kia vốn không thể nhấc lên được giờ đã có thể nhấc lên, cậu lại hít sâu một hơi nện nắm đấm xuống đất!

Ở tinh vân bên trong khoang ngực, một đạo sức mạnh ngôi sao đột nhiên bộc phát ra, nó cuồn cuộn hội tụ về phía cánh tay Lữ Thụ, lại giống như những hạt bụi lấp đầy mỗi một huyết quản mỗi một cơ thịt của cậu, thậm chí là tế bào.

Bịch một tiếng, trên mặt đất có một âm thanh bị bóp nghẹt, âm thanh rất lớn.

Soạt! Con mẹ nó thật là đau!

Sở dĩ Lữ Thụ đập xuống đất là vì Lữ Thụ sợ chủ nhà kêu cậu đền tiền đập phá đồ đạc, tuy nhiên cậu vẫn đánh giá quá cao thực lực của mình, chắc chắn là lớn hơn trước rất nhiều, nhưng vấn đề là nắm đấm của cậu vẫn chưa thể bằng được mặt đất.

Lữ Thụ có lẽ đã có chút ý niệm về thực lực của bản thân, ở giai đoạn này, cậu chỉ mạnh hơn một chút so với người lớn bình thường.

So với Lương Triệt có thể phóng hỏa khi tỉnh lại là không thể so sánh, Lữ Thụ chỉ có thể ngưỡng mộ mà thôi.

Nhưng điều này không có nghĩa là việc tu hành của cậu là vô vị, mà Lữ Thụ rất vui vẻ, dù sao thì cậu cũng chỉ đang thắp sáng hai ngôi sao nhỏ nhất mà thôi.

Tương lai sẽ như thế nào, không ai biết trước được.

Lữ Thụ lại đổi hai quả ngôi sao rồi ăn, lần này thành thạo hơn rất nhiều, lại lần nữa nhìn sức mạnh của ngôi sao lấp đầy ngôi sao thứ ba trong thân thể cậu, sau đó tiêu hao đến hết.

Đây là điều mà Lữ Thụ không ngờ tới, chỉ cần một quả ngôi sao để thắp sáng hai ngôi sao đầu tiên, nhưng phải mất hai quả ngôi sao để thắp sáng cho ngôi sao thứ ba.

Lữ Thụ cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể, tuy nói tăng lên gấp đôi là khoa trương, nhưng cũng gần như vậy.

Tuy nhiên, cơ thể của cậu vẫn không thay đổi so với bên ngoài, cậu vẫn giống như một thiếu niên rất ngầu, nhưng câu không còn yếu ớt nữa.

Lữ Thụ ước tính cường đại gấp đôi người trưởng thành? Cho dù như thế nào cũng đã mạnh mẽ hơn nhiều so với trước đây, và cuộc sống dường như đột nhiên có hy vọng trở lại.

Lữ Thụ mơ ước bản thân trong tương lai sẽ như thế nào? Người bình thường là như thế nào, cậu chính là người bình thường, sau khi tốt nghiệp, cậu sẽ đi làm sáng chín chiều năm, kết hôn và sinh con, vậy coi như xong chuyện.

Nghĩ về điều đó cảm thấy hơi u ám ...

Đây là cuộc sống của hầu hết những người bình thường, nhưng đối với một số người, bản thân bình thường cũng đồng nghĩa với một bi kịch.

Con người sống để làm gì? Đây là một mệnh đề sai, không ai có thể có được một câu trả lời thống nhất, bởi vì mọi người đều khác nhau.

Đối với Lữ Thụ, đó là để tự do hơn.

Ý nghĩa của sự tự do này không phải nói là không có luật pháp, mà là có nhiều lựa chọn hơn, có thể đi bất cứ đâu mình muốn, ăn thịt liền ăn thịt, ở nhà mà không cần lo lắng về sinh cơ.

Một số người kiếm tiền cả đời, dường như đó là vì điều này, càng cao thì mức độ tự do càng cao. Có thể mua một chiếc xe hơi sang trọng mà người khác không mua được, đó cũng là một loại tự do.

Trên thực tế, Lữ Thụ có thể hiểu được một chút hành vi của Lương Triệt. Mặc dù cậu không hoàn toàn đồng ý với hành động phóng hỏa của đối phương, nhưng Lữ Thụ tự đặt mình vào vị trí và nghĩ rằng nếu cậu cũng bị bắt để nghiên cứu hoặc bị buộc phải phục vụ ai đó, cậu sẽ không tiếc nỗ lực để phản kháng, cho đến khi tự do hoặc chết.

Lữ Thụ cảm thấy đây là một vấn đề nguyên tắc.

Ừm, đó thực sự là một vấn đề nguyên tắc.

Giờ phút này Lữ Thụ cảm thấy rất vui vẻ, bởi vì tu hành không phải dựa vào ai, có thể từ từ tự mình chơi là được rồi, dù sao xem ra mọi người đều không có chút ít kinh nghiệm gì về loại chuyện này, cậu cũng không cần phải bận tâm để giao lưu với những người khác.

Thay vì mạo hiểm bị bắt để khám phá thế giới bên ngoài, tốt hơn là nên tự mình từ từ mà chơi.

Chỉ còn lại hơn một trăm điểm cảm xúc tiêu cực, lúc này điều cấp thiết hơn là làm sao tiếp tục kiếm được cảm xúc tiêu cực, Lữ Thụ vẫn chưa nghĩ ra phải làm sao, lúc này cậu mới hiểu được tác dụng của quả ngôi sao, vậy sau này cậu sẽ trực tiếp đổi một quả ngôi sao, hay là rút thăm trúng thưởng?

Rút thăm trúng thưởng sao? Khi Lữ Thụ nhớ tới hai chữ "cảm ơn vì đã tham gia", sắc mặt của cậu trở nên có chút tối sầm ...

Đúng lúc này, trong phòng tối, chiếc điện thoại di động cậu vứt sang một bên trên giường sáng lên, hóa ra có người trong nhóm gửi tin nhắn: Mở cái URL này tôi gửi đi, quá hot luôn! Nhanh lên! Đọc xong chắc các người cũng sốc lắm, có lẽ thứ này sau một thời gian sẽ bị cấm!

Lữ Thụ tò mò, điều gì khiến người bạn học này cao hứng như vậy, vừa bấm vào liền thấy điện thoại tiến vào giao diện màu đen, viền hoa văn phức tạp, dường như có hàm ý gì đó, nhưng cũng có vẻ không có hàm ý, chỉ là tô điểm mà thôi.

Tiêu đề của trang web chỉ có ba từ: Hội Kim Cơ.