Có thể làm cho Tần Lệ đều nói ra hai chữ "gϊếŧ chóc", khẳng định phải tồn tại chỗ đặc thù của nó.
Huống hồ, đây còn là một cốt truyện đã có kinh nghiệm phá giải...
Nhưng cậu không có lựa chọn đi xem quyển ghi chép ghi lại cách để sống sót, mà là đem thời gian hưởng lạc cuối cùng hoàn toàn cho Tần Lệ. Bột còn chưa bọc xong đã bị ném sang một bên, cậu được bế lên đi vào phòng ngủ, sau một nụ hôn ngắn ngủi hai chân liền bị tách ra, chứa đựng thứ cấp bách và nóng bỏng của người đàn ông ——
Thẩm Kinh Niên thở hổn hển ôm lấy hắn.
Có thể làm cho Tần Lệ sốt ruột như vậy.
Ít nhất nó cũng thể hiện một điều: thế giới tiếp theo, cậu và Tần Lệ ngay cả cơ hội vụиɠ ŧяộʍ cũng không có.
"Em không sợ."
Va chạm mang đến kɧoáı ©ảʍ kịch liệt, đại não từng đợt choáng váng. Nhưng cậu vẫn cố gắng để nói: "Anh sẽ bảo vệ em, phải không?"
"Đương nhiên..." Người đàn ông lên hôn chóp mũi cậu, Bất kể như thế nào, A Niên em sẽ không sao."
Dươиɠ ѵậŧ được đẩy thật sâu vào trong lớp thịt mềm mại rồi cùng nhau tận hưởng cảm giác sung sướиɠ tột độ này.
Cậu tiến vào cốt truyện ngay khi vừa đạt cao trào.
Một giây trước còn run rẩy trong lòng Tần Lệ, một giây sau đã ở trong một hoàn cảnh hoàn toàn xa lạ, ngay cả hô hấp cũng chưa bình phục. Bên tai có tiếng bước chân, giống như có rất nhiều người cùng đi, Thẩm Kinh Niên chậm rãi mở mắt ra, miễn cưỡng nhìn rõ phía trước là cái gì, đã bị người đi theo phía sau đẩy tiếp tục đi về phía trước.
Đây là...?
Cậu bước vài bước và nhìn quanh một lần nữa.
Sắc mặt thiếu niên hơi trầm xuống.
Mọi người đều ăn mặc rách rưới, xộc xệch, giày đi trên chân thậm chí là loại dép rơm thông thường nhất. Thời tiết có chút lạnh, nhưng thể chất của cậu còn chưa đủ để bị đông lạnh, ngược lại, những người chơi khác xung quanh cậu đều không thể tiếp nhận cốt truyện lần này, còn khoa trương hét lên "Chuyện gì đang xảy ra vậy".
Ở cuối hàng, một người lính Nhật mang súng ngắm hét lên một tiếng "Baka".* (kẻ ngốc)
"Thành thật một chút!" Tiếng Trung của binh lính Nhật Bản rất què quặt, nhưng vẫn có thể nghe hiểu được, đồng thời dùng mũi lưỡi lê chọc vào người họ, tràn đầy uy hϊếp.
"Thao..."
Người chơi cảm thấy ớn lạnh.
Lần này, lại rơi vào tay người Nhật?
Thẩm Kinh Niên rốt cục hiểu được ý tứ của Tần Lệ.
Không gian X có rất nhiều cốt truyện có tỷ lệ thương vong rất cao, nhưng càng gần gũi với cuộc sống trong quá khứ của họ, những cốt truyện này càng khiến người ta cảm thấy khó chịu. Tần Lệ có lẽ có thể bám vào bá tước Hanover, nhưng muốn đối phương bám vào một người Nhật Bản...
Chỉ sợ chính Tần Lệ cũng khinh thường mình.
Thiếu niên mím môi, cố nén ý cười.
Trách không được gấp gáp phải làm một lần trước khi tiến vào cốt truyện.
Tất cả họ đều là nông dân Trung Quốc bị bắt, có nam có nữ, thậm chí còn có những đứa trẻ chỉ có thể tập tễnh đi bộ. Nghe giọng, tựa hồ cũng là vùng Đông Bắc, hơn nữa thời tiết băng giá, cơ bản có thể xác định vị trí. Ngoại trừ người chơi còn có chút biểu cảm, những NPC bình thường khác đã tràn đầy tê dại cùng tuyệt vọng, một chân sâu một chân nông, giống như sắp đi đến cuối cuộc đời. Những binh lính Nhật bên cạnh họ mặc quần áo bằng vải bông, khi mệt mỏi có thể lấy lương khô và thịt hộp mà họ đã thu thập được gặm nhấm.
"Chúng ta sẽ đi đâu?" Một người chơi thì thầm hỏi người đàn ông bên cạnh.
Người đàn ông biểu tình ảm đạm: "Đi đến chỗ tập trung rồi bị nhốt lại, ta nghe nói, người đi vào... Không có đi ra..."
Thuộc hàng ngũ phát xít, những thứ như trại tập trung tất nhiên không chỉ thuộc về người Đức, mà còn bị Nhật Bản sao chép hoàn toàn sang đất Trung Quốc. Hầu hết các trại tập trung này đã trở thành nơi tra tấn, gϊếŧ hại hoặc hãʍ Ꮒϊếp phụ nữ, thậm chí một số còn sử dụng người sống cho các thí nghiệm vô nhân đạo và vô nghĩa v.v...
Thẩm Kinh Niên cũng biết một chút.
Cậu cúi đầu đi, không lên tiếng, đặc biệt thuận theo đến điểm nhiệm vụ của bọn họ ——
Trại tập trung.
"Lợn Chi Na"* mới được thống nhất sắp xếp vào làm sạch.
Đàn ông và phụ nữ tách ra, đứa trẻ theo phụ nữ, vì vậy nó trở thành hai phân vùng. Tất cả quần áo và vật dụng trên người đều phải cởi ra, chỉ có thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi vào tiếp nhận nước khử trùng rửa sạch. Mặc dù kết quả cuối cùng của những người này là chết, nhưng nếu mang quá nhiều chấy hoặc bệnh truyền nhiễm vẫn có thể làm cho binh sĩ Nhật đau đầu, do đó có một bước "khử trùng" như vậy. Người chơi vội vàng sờ soạng túi, phát hiện quần áo lần này thật đúng là không có gì cả, trống rỗng, nhiều lắm là một cọng cỏ dại...
Phụ nữ khóc lóc, không muốn tách biệt với chồng hoặc cha mình, binh lính Nhật tiến lên kéo lê họ, nếu không thành thật liền trực tiếp kề vào ngực bắn mấy phát súng. Giữa tiếng súng đinh tai nhức óc, tiếng khóc của những người phụ nữ chẳng còn lại gì, chỉ còn một xác chết nằm ngửa đầu và mắt mở to, chết không nhắm mắt.
"Không an phận đều đều có kết cục như này!" Bên cạnh binh lính Nhật, một người đàn ông ăn mặc bảnh bao, nói tiếng Đông Bắc trôi chảy hô khẩu hiệu qua lại, "Bây giờ tất cả đều nghe lời Hoàng Quân đại nhân, đi vào tắm rửa thật tốt!”
"Mẹ kiếp hán gian ——" có người nhịn không được khẽ mắng, "Vương lão nhị ngươi là tên khốn kiếp, còn tưởng rằng ngươi đi đâu, kết quả là đang làm chó cho người Nhật!”
-----------------
Chú thích:
Chi Na (支那 (シナ)?) là danh xưng chuyển tự Latinh từ Hán tự "支那" (Hán-Việt: Chi Na), được người Nhật sử dụng và bị nhiều người Trung Quốc coi là cách nói xúc phạm đất nước Trung Quốc. Nguyên thủy từ này được dùng một cách trung lập trong cả tiếng Trung và tiếng Nhật nhưng dần dà mang tính xúc phạm khi được dùng trong bối cảnh chiến tranh Trung-Nhật lần thứ hai.
(Nguồn: Wikipedia)