Mỹ Nhân Pháo Hôi Sinh Tồn Ở Vô Hạn Lưu

Quyển 1 - Chương 7-1: Tiểu đáng thương lộ tẩy

Trong khu vực công hội xuất hiện một bóng người cao ráo, người này mặc một bộ quần áo hồng rực nằm biếng nhác trên ghế sô pha, những ánh đèn lấp lánh như đang soi sáng những đường nét xinh đẹp trên gương mặt quyến rũ kia, người này có một chiếc trán dài, sống mũi cao rao như ván trượt. Lúc người này đứng yên không khác gì các tác phẩm điêu khắc Hy Lạp, cả người tỏa ra khí chất trang trọng khiến người ta không thể không chú ý.

Người đứng đầu nam kỹ của quán vẫn còn hùng hùng hổ hổ chê trách các khánh hàng ngày hôm nay, nếu không phải bọn họ gọi nhiều tiếp viên đến thì có lẽ bây giờ người này đã có thể ngủ ngon trong chăn đệm mềm mại chứ không phải là tăng ca vào lúc nửa đêm.

“Hừ, đám phú nhị đại này càng lớn càng biết chơi nhỉ. Hôm nay dám gọi một lúc tận bốn tiếp viên, để tôi xem cậu có thể bước ra khỏi giường được hay không”

Thế nhưng những suy nghĩ của người này chấm dứt cho đến khi gặp người đàn ông kia. Người ấy giống như một con hung sư đang ẩn mình trong thế giới của loài người, cả người tỏa ra khí chất cao ngạo khiến người khác không dám lại gần. Rõ ràng những hành động của người này nhìn có vẻ cực kì thân sĩ nhưng đôi mắt lại không giấu được những du͙© vọиɠ chất chứa. Trong người này vô thức liếc nhìn hạ thân của người đàn ông kia, trong lòng ngập tràn kinh ngạc rõ ràng vẫn chưa bắt đầu nhưng dường như nơi này của người kia khá nhiều.

Điều khiến người này kinh ngạc là người đàn ông ấy không hề muốn làʍ t̠ìиɦ cũng mọi người mà chỉ ra lệnh để bọn họ tự mình cởϊ qυầи áo và thủ da^ʍ.

Lúc này người này mới nhận ra vấn đề, hóa ra đối phương không thể tự cứng được, cậu ta vội vàng quỳ gối trước mặt người đàn ông để lộ cơ thể trần trụi, lỗ nhỏ ửng hồng lấp lánh dưới cặp mông căng tròn. Ban nãy khi đến đây cậu đã mang theo một cái dươиɠ ѵậŧ giả. Giây phút thứ đồ chơi đó đi vào bên trong, kỹ nam không ngừng phát ra những tiếng rêи ɾỉ khiến người ta đỏ mặt, gương mặt ngập tràn thỏa mãn nhìn về phía đối diện, giọng điệu ngập tràn ám muội:

“Hừ..a…a… thoải mái quá đi mất. Lớn quá rồi, người ta muốn được ăn dươиɠ ѵậŧ của anh trai cơ.. anh ơi…A…”

Đôi mắt người đàn ông này có chút lạnh lùng, cơ thể to lớn và khí chất nghiêm nghị khiến người ta cảm thấy có chút sợ hãi thế nhưng nam kỹ vẫn không ngừng rêи ɾỉ, ánh mắt ngập tràn câu dẫn, trên gương mặt là sự đói khát thèm thuồng thứ hung khí kia. Nếu như đối phương khó cứng đến chừng nào thì chắc chắn dươиɠ ѵậŧ sẽ rất to, cảm giác đi vào bên trong sẽ cực kì tuyệt cho mà xem.

Nam kỹ tự an ủi trước mặt người đàn ông, thỉnh thoảng người này sẽ dịch đến phía trước cặp giày da bóng lưỡng kia, ánh mắt ngập tràn khát cầu, lúc này chỉ hi vọng người đàn ông kia có thể rủ lòng thương để dươиɠ ѵậŧ an ủi lỗ nhỏ đói khát kia. Tất nhiên là nam nhân hiểu suy nghĩ này của đối phương, gương mặt lạnh lùng, đôi chân giẫm mạnh vào lòng ngực đối phương, trong ánh mắt ngập tràn khinh thường.

“Lần này cậu đã vượt quá giới hạn rồi”

Lúc này điện thoại người này không ngừng vang lên, trong ánh mắt anh ta ngập tràn không kiên nhẫn, hai tay không ngừng ra hiệu cho đám nam kỹ lui ra ngoài. Ánh mắt vị đầu bảng ngập tràn kinh ngạc, người này không tin được bản thân đã giở bao nhiêu mánh khóe trong nghề vẫn không thể khiến người kia cứng lên. Rốt cuộc đối phương là ai…

“Có chuyện gì sao”

“Tháng sau không cần phải tìm tế phẩm”

Ánh mắt Tần Văn Trạch kinh ngạc, giọng điệu ngập tràn nghiêm túc:

“Cậu nói như thế là ý gì, bây giờ không phải chỉ mới tháng mười thôi sao”

“Người đó đã thức tỉnh rồi. Lần nãy xã đoàn các cậu có 14 người nhưng chết hết phân nửa”

“Đều do “người đó””

Tần Văn Trạch khó chịu đứng dậy, giọng điệu ngập tràn bực tức:

“Cậu nói cụ thể tình huống ra đi, lần này xã đoàn muốn đi du lịch suối nước nóng nên tôi đã gửi bọn họ đến chỗ cậu, suốt mười mấy năm qua đều như thế chưa từng có sự cố gì xảy ra cơ mà”

….

Khách sạn này do chính Giang Dịch trang trí, mọi vị trí đều được sắp xếp theo phong thủy, nhất là suối nước nóng. Anh cho một ít chất hỗ trợ tu luyện vào suối nước nóng, suối nước nóng lần này có tác dụng cực kì lớn trong việc tu luyện, không chỉ có ngọc thạch ngàn năm mà còn cả sức mạnh của Quỷ Anh, nếu ngâm trong nước có thể khiến da dẻ hồng hào, kéo dài tuổi thọ. Đây cũng chính là lý do Tần Văn Trạch đồng ý cho xã đoàn đến nơi này nghỉ ngơi.

Văn Du sức tỉnh, cậu không ngừng cựa quậy cơ thể, dường như trong lúc mê mang cậu đã nghe thấy âm thanh gì đó cực kỳ khó chịu, cậu vội vàng lăn vào trong lòng ngực của Giang Dịch, hai tay che kín tay để dễ dàng ngủ hơn. Giang Dịch bật cười, anh xoa bóp cặp mông tròn vểnh của người thương, giọng điệu dịu dàng:

“Những người khác đã được trị liệu tâm lý rồi, có lẽ không đến ba ngày là có thể đi học như trước. Ngày mai, cậu đến đây đốn tôi, tình huống cụ thể chúng ta sẽ nói sau nhé”

Tần Văn Trạch nghe thấy gì đó bất thường, giọng điệu có chút thăm dò:

“Có chuyện gì sao? Giọng cậu có vẻ không đúng lắm”

“Không có gì đâu. Tôi tìm được một bạn trai nhỏ, là thành viên trong xã đoàn của cậu. Hôm nào sẽ mời cậu đi ăn thay cho cảm ơn nhé”

Tuy rằng danh hiệu bạn trai này chính là do anh điên cuồng làʍ t̠ìиɦ khiến cậu cao trào mới có được nhưng Giang Dịch vẫn cực kì vui vẻ, anh muốn khoe cho tất cả mọi người ở đây biết được bản thân chính là bạn trai của Văn Du.

Gương mặt Tần Văn Trạch có chút bất an, những thành viên trong xã đoàn hắn đều nắm rõ, trong đó không có ai hợp mắt với Giang Dịch, hơn nữa với tính cách khó chịu của đại thiếu gia nhà họ Giang thì rốt cuộc ai là kẻ xui xẻo rơi vào hố đây. Hắn không ngừng hỏi tên, nhưng sau khi biết người đó là Văn Du thì thái độ thay đổi hoàn toàn:

“Tại sao cậu lại tìm Văn Du cơ chứ”