[Giới Giải Trí]Trọng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn

Chương 22

Chu Hòa Huy đã tiếp xúc với Sở Ngôn được năm tháng, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh thấy thiếu niên này có thần thái nghiêm túc đến như vậy. Loại nghiêm túc này không phải chỉ là biểu hiện bên ngoài, mà là một kiểu cảm xúc trang trọng từ sâu trong linh hồn, khiến không khí cũng phải ngưng trọng vài phần.

Thấy vậy, Chu Hòa Huy cũng ngồi xuống, trịnh trọng nhìn về phía Sở Ngôn, bất quá anh tuyệt đối không ngờ được, những lời tiếp theo đối phương muốn nói chính là việc này!

“Anh Chu, lần đầu tiên hai chúng ta gặp nhau anh đã hỏi em ba vấn đề, vấn đề đầu tiên em đã trả lời anh ngay khi ấy. Em biết anh là Chu Hòa Huy, người đại diện kim bài của Thiên Thịnh.”

Thời gian giống như thoáng cái chảy ngược về năm tháng trước, Chu Hòa Huy đột nhiên có chút cảm giác thời không tɧác ɭoạи, tựa hồ mọi việc đều vừa xảy ra ngày hôm qua.

Chu Hòa Huy giật mình gật đầu, lại nghe Sở Ngôn tiếp tục nói: “Vấn đề thứ hai là, anh vì sao lại ký hợp đồng với em. Vấn đề thứ ba là, anh vì sao phải cho em tài nguyên. Lúc đó em nghĩ lý do anh không nói đáp án cho em biết là vì, có lẽ ngay cả anh cũng không biết nguyên nhân, em nói có phải không? “

Chu Hòa Huy nghe vậy, đầu tiên là lắc đầu, nhưng cuối cùng lại gật đầu, anh nói: “Anh ký hợp đồng với cậu là vì Tổng giám đốc Từ yêu cầu, đó cũng là lý do anh đưa tài nguyên cho cậu. Nhưng anh cũng không biết vì sao tổng giám đốc Từ lại đột nhiên muốn cất nhắc cậu như vậy, ngay cả bộ điện ảnh bom tấn vừa rồi cũng là do ở trên căn dặn phải đưa cho cậu.”

Từ Ngọc Dung là người phụ trách của Công ty trách nhiệm hữu hạn Thiên Thịnh, trước đây cũng từng là người đại diện kim bài, một tay dẫn dắt diễn viên đỉnh cấp An Thiều Dương. Từ Ngọc Dung trước đây nhất định chưa từng quen biết Sở Ngôn, thậm chí từ lúc cậu gia nhập Thiên Thịnh tới giờ, hai người còn chưa chạm mặt lần nào, vì vậy có thể trực tiếp bài trừ khả năng ‘Từ Ngọc Dung chủ động cất nhắc Sở Ngôn’.

Câu trả lời của Chu Hòa Huy sớm đã nằm trong dự liệu, Sở Ngôn suy tư một chốc, hàng mày mềm mại có hơi nhíu lại, lát sau y hơi nhếch khóe môi, mỉm cười nhìn về phía Chu Hòa Huy, tự tin nói: “Anh Chu, như vậy chuyện kế tiếp anh muốn nói có lẽ cũng không có liên quan quá lớn với câu trả lời của hai vấn đề trên, thế nhưng em vẫn hy vọng anh có thể lắng nghe ý kiến của em. Suy nghĩ của em chính là —— em không dự định nhận bộ phim này.”

Chu Hòa Huy lập tức mở to đôi mắt, kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mặt.

Nửa giờ sau đó, quả thực là nửa giờ giày vò nhất từ khi Chu Hòa Huy tiến vào giới giải trí. Anh chưa bao giờ nghĩ tới, trên thế giới lại có người sẽ thờ ơ với cơ hội lớn bày ra trước mặt như vậy..

Đây không phải một cơ hội thông thường, đây là loại cơ hội có thể khiến bất kỳ diễn viên có đủ thực lực nào tiếp nhận một bước lên trời.

Có một ít kế hoạch tiếp theo kỳ thực Chu Hòa Huy cũng chưa kịp nói với Sở Ngôn, chỉ có giữ yên trong lòng. Sau khi bộ phim phối hợp diễn cùng Ảnh đế Ảnh hậu này đóng máy, tiếp theo chờ đợi Sở Ngôn nhất định là vai chính của một bộ phim điện ảnh, ghép đôi cùng Hoa đán đang nổi. Lại sau đó, cậu đã được ấn định vào vai nam phụ trong một bộ phim chế tác lớn, nam chính là ai không quan trọng, thế nhưng nữ chính tuyệt đối là An Thiều Dương.

Có thể nói, nếu nhận được tài nguyên như vậy, phàm là những diễn viên có chút ít diễn xuất, chỉ cần trong vòng một năm đều có thể trực tiếp lắc người thành siêu sao nổi tiếng, có thể lấy thưởng hay không là một chuyện, cái đó còn phụ thuộc vào thực lực của mỗi cá nhân, nhưng về phần danh tiếng, tuyệt đối có thể leo lên top 20 của bảng xếp hạng ‘Hoa tinh rực rỡ’.

Thảm đỏ hoa lệ của bảng xếp hạng có uy tính nhất trong giới giải trí Hoa quốc đang chậm rãi trải rộng trước mặt thiếu niên này, hiện tại có thể nói cậu ta đã vững vàng dẫm một chân lên, chỉ cần tiến thêm vài bước nữa, tương lai nhất định là quang minh vô hạn.

Nhưng mà, hết thảy những thứ này đều không thể hấp dẫn được cậu.

Trước khi đồng ý với yêu cầu của Sở Ngôn, Chu Hòa Huy đã đem kế hoạch ba bước trong tương lai toàn bộ phân tích ra, thế nhưng đối mặt sự dụ hoặc lớn đến thế, thiếu niên tuấn mỹ thanh lệ lại hoàn toàn không chút động dung, chỉ bình tĩnh gật đầu, cười nói: “Vậy thì thật là đáng tiếc.”

Chỉ bằng những lời này, Chu Hòa Huy lập tức tăng thêm vài phần coi trọng với vị nghệ sỹ trẻ trong tay mình.

Sở Ngôn không muốn tiêu thụ bánh nhân thịt vô duyên vô cớ từ trên trời rơi xuống, y nói: “Nếu như công ty thực sự muốn nâng đỡ em, em sẽ tiếp thu, bởi vì em có thể mang đến lợi ích cho công ty, đó là một loại hồi báo sòng phẳng. Thế nhưng anh Chu, nếu như là có người đặc biệt muốn nâng đỡ em, em thật sự không thể tiếp thu, bởi vì em không có khả năng hồi báo trở lại cho đối phương, cái giá này quá cao, em cấp không nổi.”

Cái giá này rất cao, em cấp không nổi.

Phiên dịch ra chính là: Ta kiên quyết không thuận theo quy tắc ngầm.

Trong tay Chu Hòa Huy cũng có vài diễn viên và nghệ sỹ thuộc tuyến một, tuy rằng anh không đề cập tới quy tắc ngầm, thế nhưng có vài nghệ sỹ dưới tay anh lại chủ động đi thực hiện. Cho dù Chu Hòa Huy có chút không vừa lòng nhưng cũng sẽ không phản đối việc này, nói cho cùng đây là vấn đề lựa chọn của mỗi người, anh không tiện nhúng tay.

Mà so sánh với đám người thích một bước lên trời kia, thiếu niên có thể đối mặt với mê hoặc mà không dao động cũng khiến Chu Hòa Huy càng thêm yêu thích. Vậy nên, sau một thoáng trầm tư, anh hủy bỏ file kịch bản văn tự vừa rồi định gửi cho Sở Ngôn, bắt đầu nghiêm túc tìm những thông cáo thích hợp.

Thấy vậy, Sở Ngôn mỉm cười, đột nhiên hỏi: “Anh Chu, anh không buộc em xem kịch bản AI nữa?”

Chu Hòa Huy nghe vậy, bất đắc dĩ nói: “Sau khi 《 Ba kẻ lừa đảo 》 phát sóng, khả năng của cậu đã đủ bức Lưu Chinh tìm tôi bàn bạc tận ba lần, như vậy tôi còn ép cậu xem kịch bản AI làm gì? Nếu cậu không cần kịch bản AI cũng có thể diễn tốt, tôi liền không miễn cưỡng cậu, có thể cậu nói đúng, kịch bản văn tự cũng có ưu thế riêng.”

Sau một lúc lâu, Chu Hòa Huy chợt nghĩ ra: “Đúng rồi, nếu cậu không muốn diễn bộ điện ảnh bom tấn kia, vậy thì quay về 《 Ba kẻ lừa đảo 》 diễn vai khách mời cũng là một lựa chọn tốt! Tôi sẽ đi tìm Lưu Chinh bàn bạc lại…”

Vai Tần Mộ Nghiên hoặc Tần Mộ mà Sở Ngôn diễn, mặc dù chỉ là vai phụ thế nhưng lại khiến khán giả của 《 Ba kẻ lừa đảo 》 vô cùng yêu thích.

Tội phạm lừa đảo xếp hạng thứ hai trên thế giới, bộ dạng lại đep trai, còn biết cưa gái… khụ, là biết cưa trai, giá trị quyến rũ cực cao! Đây quả thực là một thiết lập vô cùng hút fans!

Nguyên bản dựa theo kế hoạch của Chu Hòa Huy, Sở Ngôn có cơ hội tốt hơn nên cũng không cần tham gia khách mời tại 《 Ba kẻ lừa đảo 》. Thế nhưng tình huống bây giờ lại không giống, anh tự nhiên sẽ đắn đo một chút, đồng thời còn viết một phần báo cáo cho tổng giám đốc Từ để thuyết minh việc này.

Cho dù tổng giám đốc Từ có phản đối, Chu Hòa Huy cũng sẽ cắn răng cố gắng nhận trách nhiệm về phía mình. Nếu anh đã ký hợp đồng với Sở Ngôn, như vậy Sở Ngôn là nghệ sỹ do anh phụ trách, anh có nghĩa vụ bảo vệ thiếu niên này, cho dù xảy ra bất cứ chuyện gì, là một người đại diện xứng chức, anh đều sẽ đứng phía trước che chở cậu.

Hơn nữa, ngôi sao có quyền lựa chọn có tiếp nhận quy tắc ngầm hay không, đây là quy củ trước giờ trong giới, không ai có thể phá hỏng. Nếu vẫn hỗn loạn rời rạc không chút quy tắc như nghìn năm trước, không biết giới giải trí hiện tại đã loạn thành bộ dạng gì.

Nhưng Chu Hòa Huy thật ra lại không ngờ, báo cáo của mình có thể thuận lợi thông qua như vậy, toàn bộ kế hoạch đã định trước cho Sở Ngôn đều bị thủ tiêu. Mà sự đồng thuận sảng khoái này của cấp trên khiến Chu Hòa Huy cũng lấy làm kinh hãi, mà ngay cả Sở Ngôn sau khi biết chuyện cũng híp mắt suy tư hồi lâu không lên tiếng.

Nói thế nào đi nữa, đối phương hẳn cũng không phá hỏng quy củ trong giới được đi?

Cho dù đó là Hạ Bách Thâm, cũng không ép buộc được một ngôi sao tiếp thu quy tắc ngầm của hắn!

—— Ừ, đúng là như vậy, điều kiện tiên quyết là, cái ngôi sao kia không phải vợ hợp pháp của hắn…

Khụ, trở lại chính đề.

Sau khi Chu Hòa Huy và Lưu Chinh bàn bạc vài lần, song phương vẫn chưa thống nhất được ở vài điều khoản, thế nhưng không đợi được lần gặp mặt tiếp theo Chu Hòa Huy đã tìm được một thông cáo tốt hơn, vì vậy liền đổi thành đạo diễn Lưu thấp người cầu khẩn, van xin bọn họ cho thêm một cơ hội thỏa thuận.

Bất quá, Chu Hòa Huy làm sao có thể để ý người bạn cũ không biết xấu hổ này chứ, anh trực tiếp đem kịch bản thử vai gửi cho Sở Ngôn, đồng thời vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn người bạn cũ trên miệng treo đầy “Chu Hòa Huy cậu qua cầu rút ván”, “Cậu không đưa Tần Mộ ra, có tin tôi cắn chết cậu không?”.

Anh cười híp mắt, nói: “Lúc chúng ta nói chuyện công việc, tôi đương nhiên phải suy nghĩ thay cho Sở Ngôn nha! Tần Mộ không thể trở thành nhân vật chính của 《 Ba kẻ lừa đảo 》, vậy nên so sánh với《 Thịnh Thế 》, anh lại có chỗ nào đáng để lựa chọn đâu?!”

Đối với cách nói này, đạo diễn Lưu phi thường không phục: “Đi thử vai 《 Thịnh Thế 》, tối đa cũng chỉ nhận được nam 3, hơn nữa bộ phim truyền hình kia chỉ quay một lần liền kết thúc, 《 Ba kẻ lừa đảo 》 chí ít còn có thể quay thêm vài mùa đâu! Rõ ràng 《 Ba kẻ lừa đảo 》 của tôi mới là lựa chọn tốt nhất!”

Chu Hòa Huy ghét bỏ liếc nhìn Lưu Chinh: “Lời này anh cứ đi nói với Quách lão, tôi không chịu trách nhiệm về hậu quả nhé.”

Vừa nghe đến hai chữ ‘Quách lão’ Lưu Chinh liền xìu xuống, sau khi lần nữa xác định Sở Ngôn không có thời gian tham gia khách mời cho 《 Ba kẻ lừa đảo 》 thì mặt mũi mất mát rời đi, trước khi đi còn hung hăng cấu véo Chu Hòa Huy một trận, coi như báo thù.

Lưu Chinh cười đắc ý: “Tên lưu manh kia, tôi không dám cướp người với Quách lão, chẳng lẽ còn không chế phục được cậu?”

Chu Hòa Huy bị véo đến cánh tay đỏ rực, cười khổ tiễn Lưu Chinh rời đi, đợi lúc anh trở về phòng nghỉ thì Sở Ngôn cũng đã xem xong kịch bản sơ bộ.

Nhìn thấy biểu tình đau đớn của Chu Hòa Huy, Sở Ngôn như có hơi suy nghĩ, nhíu mày cười nói: “Anh Chu, kịch bản của bộ phim này không tệ, lúc nào phải thử vai?”

Chu Hòa Huy xoa xoa cánh tay, nói: “Hai ngày nữa sẽ thử vai chọn nam 2. Bất quá cũng phải xem cậu muốn diễn vai nào, ngoại trừ nam chính đã được ấn định nội bộ, những vai khác đều tổ chức tuyển chọn, lần này không có lực lượng của công ty hỗ trợ nhưng tôi và Quách lão trước đây từng hợp tác vài lần, có thể giúp cậu tranh thủ danh ngạch.”

Sở Ngôn nghe vậy thì hơi rũ mi suy tư một chốc, sau đó mỉm cười nói: “Em muốn thử vai nam 4.”