“Anh tỉnh rồi?” Sau khi nghe được âm thanh, Kuriko quay đầu tới, vẫn là bộ dáng cười tủm tỉm vô hại kia.
Amuro Tooru không nói chuyện, đánh giá cẩn thận cô.
Tóc đen dài được cột lỏng rớt ra nhiều sợi lớn, lỏng lẻo đáp trên vai, gương mặt được trang điểm tinh xảo vẫn còn mang theo chút tính trẻ con. Cô tựa như vì cố tình che giấu loại tính trẻ con này, cho nên dùng son môi diễm sắc. Loại màu đỏ này nếu là dùng ở trên môi phụ nữ trưởng thành hai - ba mươi tuổi, nhất định phong tình vạn chủng*, hiện tại ở trên môi cô, thế nhưng cũng không hề không thích hợp, ngược lại có chút lực dụ hoặc.
Phong tình vạn chủng*: Phong tình vạn chủng là một thành ngữ Hán Việt bắt nguồn từ Trung Quốc dùng để miêu tả sắc đẹp của mỹ nhân cực kỳ gợi cảm và vô cùng quyến rũ, tràn đầy sức sống khiến cho người người say đắm u mê khi nhìn vào, sinh ra đã là khắc tinh của đàn ông, không cần phải bỏ tâm sức quá nhiều cũng khiến cho cánh mày râu "đổ rạp" dưới chân. Họ không cần lúc nào cũng phải cố tỏ ra quyến rũ mà chỉ cần một cái nhíu mày, một ánh mắt lơ đãng cũng đủ khiến bao nhiêu đóa hoa đào nguyện vì nàng mà nở rộ. Đây chính là sự quyến rũ toát ra từ trong cốt cách chứ không phải vẻ bề ngoài. (nguồn: chiase.org )
Cô mới bao nhiêu tuổi? Mười bốn? Mười lăm? Mười sáu?
Amuro Tooru cau mày.
Áo kimono của cô dệt kim hở cổ, phía trên in hình tiên hạc bay múa, mặt trên tường vân dùng tơ vàng thêu chế, đại khí cao quý; nhưng là cố tình bên trong xuyên một gian đai đeo liền quần áo, lộ ra đôi chân dài cùng bả vai trắng nõn.
Theo động tác quay người lại của cô, áo ngoài từ trên vai chảy xuống xuống dưới, cô không chút nào để ý giơ tay kéo lên, tiếp tục cười tủm tỉm nhìn anh.
Thật là khinh địch.
Amuro Tooru có chút ảo não.
“Cô bao nhiêu tuổi rồi?” Amuro Tooru hỏi.
“Hả?” Cô tựa hồ có chút kinh ngạc không nghĩ tới anh trước tiên hỏi vấn đề này, có trong nháy mắt kinh ngạc, ngay sau đó liền nở rộ gương mặt tươi cười, “Cảnh sát tiên sinh phía trước nhất định đã điều tra qua tôi, như thế nào sẽ không biết tôi bao nhiêu tuổi chứ?”
Amuro Tooru nheo nheo mắt.
Hành vi cử chỉ biểu hiện ra ngoài cùng tuổi của cô không hợp lí mà quá thành thục, làm anh nhịn không được muốn xác nhận một chút.
Tư liệu đương nhiên viết rành mạch: Mitsubishi Kuriko, mười sáu tuổi. Năm nay vừa mới tốt nghiệp sơ trung mà thôi.
Di động trong tay cô bỗng rung lên, Kuriko cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó đem điện thoại phóng tới trên bồn rửa tay, không có tiếp tục nhìn điện thoại nữa.
Cô xoa xoa nếp uốn chỗ góc áo, sau đó đứng lên, từ trên cao nhìn xuống anh. Amuro Tooru giống như con mồi trong tay cô.
“Lần sau khả năng không còn cơ hội gặp mặt rồi, cảnh sát tiên sinh.” Nàng cười, đem vòi nước bồn tắm vặn lại, sau đó đem vòi hoa sen mở lớn dòng nước.
Amuro Tooru đột nhiên cực kì hoảng sợ, anh dùng sức túm xuống tay khảo, muốn trực tiếp đem kia căn đinh ở trên tường cũng không rắn chắc thủy quản túm đoạn, sau đó thoát ra khỏi sự khống chế của cô.
Mitsubishi Kuriko lại nhanh hơn anh một bước, nhấc chân sải bước lên tới, ngồi ở trên eo anh, tay trái không biết từ khi nào lấy ra một cái thuốc viên màu trắng, tay phải nắm lấy cằm Amuro Tooru, muốn mạnh mẽ đem thuốc viên nhét vào trong.
Anh như thế nào sẽ dễ dàng như vậy chịu thất bại.
Amuro Tooru dùng sức quay đầu đi, đùi phải gập lên, mắt thấy đầu gối liền phải đập đến phía sau lưng của cô, cô lại sớm có chuẩn bị dường như nằm sấp xuống tới, hô hấp ấm áp thở ở bên cổ anh, trộn lẫn làn nước nóng hổi, thế nhưng có chút không khí mờ mịt độc đáo.
Amuro Tooru thất thần một chút, cô dùng thủ đoạn bắt được sơ hở, nhanh chóng đem viên thuốc tròn kia nhét vào trong miệng anh. Anh đem đem viên thuốc giấu ở dưới lưỡi. Anh biết cô sẽ không quang minh chính đại ở khách sạn gϊếŧ người mà chỉ có thể ngụy trang thành sự cố, cho nên viên thuốc này phỏng chừng cũng là thuốc ngủ mà thôi. Chờ anh hôn mê, cô sẽ liền mở nước để anh chết đuối trong bồn tắm, tạo thành hiện trường khi đang tắm hôn mê mà vô ý xảy ra sự cố chết đuối.
Cho nên anh giãy giụa vài cái, dần dần không nhúc nhích nữa.
Mitsubishi Kuriko thở ra một hơi, chống tay vào ngực anh từ bồn tắm ngồi dậy. Cơ ngực của anh quả thật rất đẹp, làm cô không nhịn được mà sờ soạng nhiều hơn vài cái.
Viên thuốc trong miệng đều xử lí xong rồi, Amuro Tooru híp mắt xem cô gái đang chậm rì rì từ bồn tắm đi ra ngoài, rốt cuộc cũng nhấc máy nghe cuộc điện thoại đã rung chuông báo từ lâu.
“Gin?”